CHƯƠNG 799
Hơn một tháng không gặp, quả nhiên cao lên rồi, cũng gầy đi, cằm có hơi nhọn.
Diệp Giai Nhi ngược lại không có cảm thấy gì, cô bé bây giờ đang trong độ tuổi phát triển chiều cao, gầy cũng là điều bình thường.
“Em xin nghỉ kết hôn, chúng ta tổ chức hôn lễ.” Thẩm Hoài Dương đưa mắt nhìn cô.
Cô nhíu mày: “Nhanh vậy sao?”
“Phản ứng của em là sao?” Đối với phản ứng của cô, anh bắt đầu thấy bất mãn: “Nếu cầu hôn đã đồng ý rồi, đương nhiên là phải kết hôn.”
“Em cũng không nói không kết hôn, chỉ là anh không cảm thấy thời gian có hơi gấp rút sao? Chúng ta cứ như này một khoảng thời gian cũng khá tốt, với lại giữa chúng ta cũng chưa yêu đương hẹn hò, trải qua giai đoạn hẹn hò yêu đương rồi kết hôn cũng không muộn, em còn muốn trải nghiệm cảm giác yêu đương hẹn hò, là con gái, trải qua hai lần kết hôn lại chưa một lần yêu đương hẹn hò, như vậy hợp lý sao?” Cô cũng bất mãn.
Thẩm Trạch Hy vắt chân dáng vẻ biếng nhác, cười híp mắt xem náo nhiệt.
“Có gì hợp lý với không hợp lý, yêu đương hẹn hò khi nào cũng được, sau khi kết hôn cũng có thể yêu đương hẹn hò, cho nên kết hôn trước yêu đương hẹn hò sau.”
Diệp Giai Nhi không khách sáo lườm anh: “Anh vừa rồi không phải còn khá lãng mạn hay sao? Giờ đối với em sao lại có thái độ này rồi? Có phải là cảm thấy dù sao đã có được rồi, đối đãi như nào cũng chả sao cả không?”
Gương mặt đẹp trai của Thẩm Hoài Dương có hơi đen kịt, ánh mắt nhìn cô có hơi tối, cô đang cố ý vặn ý của anh!
Uống một ngụm cà phê, tay của Thẩm Trạch Hy sờ cằm, đôi mắt đào hoa nheo lại, xem ra nói chuyện với phụ nữ cũng là một môn nghệ thuật.
“Đúng rồi, suýt nữa quên nói cho anh một chuyện…” Diệp Giai Nhi đã đi tới cầu thang thì bỗng dừng bước, xoay người nhìn anh: “Anh rải quá nhiều cánh hoa hồng ở trường, có hơi không dễ quét dọn, anh cho người đến xử lý sạch sẽ sân trường đi.”
“…” Thẩm Hoài Dương.
“Ha ha ha…” Thẩm Trạch Hy lại cười nghiêng ngả, ôm bụng, cậu ngã ra sô pha cười: “Anh, xem ra lãng mạn là phải trả giá!”
Một ánh mắt cảnh cáo quét qua, Thẩm Hoài Dương ném Huyên Huyên cho cậu, cũng đứng dậy, đi theo cô về phòng.
Cô không có ở trong phòng ngủ, phòng tắm truyền ra tiếng nước chảy ào ào, anh nhấc đôi chân dài đi tới, một giây sau thì nhíu mày, cửa phòng tắm bị khóa trái!
Đưa tay gõ nhẹ cửa, anh mấp máy môi, giọng nói trầm thấp tuôn ra: “Mở cửa, anh giúp em tắm lưng.”
“Không cần, em có thể tự tắm.” Cô từ chối.
“Anh sẽ rất nhẹ, sẽ không khiến em cảm thấy đau, ngoan, ra mở cửa…” Anh hạ thấp giọng, dụ dỗ.
Cô lại không thèm ngó ngàng tới anh, tự mình tắm, 20 phút sau ra khỏi phòng tắm, chỉ thấy anh lười nhác nằm ở một bên giường.
Đi tới trước bàn trang điểm, ngồi xuống, cô lau tóc, mới lau hai cái, khăn lông trong tay đã bị anh cầm lấy, nhẹ nhàng lau cho cô.
“Anh còn chưa khỏe, muốn gì mà muốn! Nếu anh tiếp tục như vậy thì em ngủ với Huyên Huyên!” Cô trực tiếp đưa ra lời cảnh cáo.
Không muốn được không bằng mất, Thẩm Hoài Dương nheo mắt lại, rất bất mãn mà nhào nặn vài cái ở cặp đào của cô.