Chương 2006
Nghe xong những lời này, anh cảm thấy không nói nên lời, anh nhấc tay đánh vào ngực anh ta.
Bọn họ mua sắm rất lâu, Trần Diễm An mua mấy chiếc áo khoác, Thân Nhã cũng mua ít đồ.
Sau đó cô ấy đi chọn quà cho ba mẹ chồng và ông cụ, Diệp Giai Nhi mua vài đôi giày, cảm thấy hơi mệt nên bọn họ tới quán cà phê trong trung tâm thương mại ngồi uống nước.
Cả ba ngồi ở một góc, trò chuyện trong lúc chờ đồ uống.
Phụ nữ thật sự rất kỳ lạ, trước khi kết hôn sinh con, hầu hết các cuộc thảo luận đều là về bạn trai của họ.
Sau khi kết hôn, chủ đề thảo luận lại biến thành mẹ chồng nàng dâu, sau khi có con thì chủ đề thảo luận lại liên quan đến con cái.
Uống một hớp nước, Thân Nhã ôm Huyền Diệp và hỏi Trần Diễm An: “Lúc đó cậu sinh thường hay sinh mổ?”
“Sinh thường.” Trần Diễm An nói: “Thằng bé dày vò tớ mãi không chịu chui ra, suýt nữa dày vò tớ đến chết luôn rồi!”
Quý Hướng Không và Trần Vu Nhất chọn ngồi ở một góc phía sau ba người họ, bọn họ vừa ngồi xuống liền nghe thấy những lời này.
Hai người bỗng chốc sững sờ tại chỗ y như một pho tượng.
“Tớ cũng sinh thường, việc sinh nở rất cực khổ. Đình Phong đã ở bên tớ trong phòng phẫu thuật, anh ấy đau lòng muốn tớ sinh mổ nhưng tớ không đồng ý.” Thân Nhã nói: “Thật ra chỉ đau có một lát thôi, nghiến răng chịu đựng một lát rồi cũng qua. À mà này, bây giờ Huyền Diệp đang uống sữa bột hay sữa mẹ thế?”
“Uống cả hai luôn, phần lớn thời gian đều uống sữa mẹ, thỉnh thoảng sẽ uống sữa bột.” Trần Diễm An uống nước ép trái cây.
“Ái chà, trước đây vòng một cậu đã 36c rồi, bây giờ chắc to hơn rồi nhỉ?” Đôi mắt Thân Nhã không ngừng liếc nhìn ngực cô.
Trần Diễm An cũng không phản bác mà ngược lại còn rất tự hào về bộ ngực căng tròn đầy đặn của mình: “Sao, ghen tị lắm hả?”
Thân Nhã thấy cô đang rất tự mãn.
Thế là cô ấy duỗi tay ra bóp ngực cô.
Xung quanh có rất nhiều người đang nhìn, Diệp Giai Nhi cắt ngang hai người: “Có người nhìn kìa, chú ý hình tượng đi.”
“Bọn họ cũng chỉ dám nhìn, không dám sờ!” Thân Nhã cười híp mắt: “Sờ đã quá đi, vừa to vừa mềm, sau này tớ sẽ sờ mỗi ngày luôn.”
Một lúc sau, Âu Dương Tư gọi tới nói hôm nay phải đưa Huyền Diệp đi tiêm phòng, bây giờ phải đến bệnh viện.
Trần Diễm An vẫn đang nói chuyện hăng say: “Năm giờ đưa Huyền Diệp đi cũng không muộn.”
“Bây giờ đã bốn giờ rồi, còn phải mất thời gian đi đường nữa, anh đã mời bác sĩ tới, em đưa thằng bé đến tiêm phòng trước, sau đó giao lại cho anh, còn em đi tụ tập bạn bè tiếp.”
Một ngày không gặp Huyền Diệp nên Âu Dương Tư rất nhớ cậu bé.
Trần Diễm An hết cách đành nói lại với hai người bạn. Diệp Giai Nhi và Thân Nhã xua tay bảo cô đi đi, vừa khéo hai người họ cũng định đi dạo, ngày mai lại tụ tập tiếp.
Cả ba cùng nhau ra khỏi quán cà phê, Trần Diễm An ôm Huyền Diệp lên xe đang đợi ở ngoài rồi đi trước.
Sau khi ba người bọn họ rời đi, hai người vẫn đang duy trì động tác vừa rồi mới hoàn hồn và ngồi xuống sô pha.