CÔ VỢ NÓNG BỎNG CỦA ANH THẨM

CHƯƠNG 1416

“Tôi không biết, nhưng chi phiếu tôi đã đưa cô, nhà cũng đã làm thủ tục, bà ta nhúng tay, vậy thì không liên quan tới tôi, tôi không quản được, chỉ có thể nói cô xui.” Lão già nói vậy.

Nghe vậy, Lâm Nam Kiều nghẹn ở ngực, đè nén kích động bộc phát: “Đây là chuyện của vợ chồng các người, cần cho tôi một lời giải thích!”

“Được được được! Tôi không có nhiều thời gian dây dưa những chuyện này với cô, tôi tự nhận xui xẻo, đưa cô thêm một tỷ rưỡi, sau này đừng tới tìm tôi nữa! Nếu không tôi sẽ kêu bảo vệ đuổi cô đi!” Lão già rất không kiên nhân, vứt thẳng chi phiếu cho cô ta, dáng vẻ như đang đuổi ăn mày.

Hành động này quả thực kích thích Lâm Nam Kiều: “Ông cho rằng ông đang đuổi ăn mày? Một tỷ rưỡi?”

“Nếu không cô cho rằng mình đáng bao nhiêu tiền? Đi đi, tôi còn có việc, không có hơi sức tiếp cô, một tỷ rưỡi này là tôi nể tình cô mắc HIV đáng thương mới cho, nếu không một cắc cũng không có.”

Nể tình mắc HIV đáng thương mới cho, nếu không một cắc cũng không có, Lâm Nam Kiều chỉ muốn cười!

“Tôi thấy hình như ông quên rồi, nếu không phải ông, tôi làm sao mắc HIV?” Lâm Nam Kiều cắn răng nghiến lợi nói câu này.

“Cho nên tôi mới lại cho cô một tỷ rưỡi! Không giữ được tiền trước đó là việc của cô, liên quan gì tới tôi?” Lão già mặt hoàn toàn không chút bận tâm.

Phẫn nộ trong lòng Lâm Nam Kiều dần dâng lên, như một đốm lửa xanh chớp mắt ngưng tụ thành ngọn lửa thiêu đốt: “Ông mắc bệnh HIV tại sao không nói rõ trước?”

“Cô cũng không hỏi, còn nữa, giữa chúng ta chỉ là đôi bên cùng đạt được thứ mình muốn, thứ cô muốn là tiền, tôi lại muốn hưởng thụ, chuyện này dường như chả xung đột gì với việc tôi có bệnh HIV hay không.” Lão già nói rất đường hoàng, giống như chuyện mình lây HIV cho người khác chỉ như uống tách trà, căn bản không để trong lòng.

Đối với người đàn ông như vậy, Lâm Nam Kiều chỉ có một câu: “Sao ông không chết đi!”

Ngay cả câu này cũng có thể nói ra, ông ta quả thực nên đi chết!

“Tôi khoan dung với cô có hạn, đừng tùy tiện không cố kỵ như vậy trước mặt tôi, nói trắng ra, cô còn chưa có tư cách này, chỉ một tỷ rưỡi này, cầm lấy, rồi cút cho tôi!” Lão già cũng bắt đầu không khách sáo.

Chính vào lúc này, trận chuông điện thoại truyền tới, điện thoại lão già vang lên, ông ta nhấc máy, giọng dịu dàng khiến người ta trên dưới toàn thân không nhịn được nổi da gà:

“Cục cưng, anh tới ngay, tắm sạch đợi anh, anh đã đặt phòng tổng thống khách sạn Hildon rồi, vé máy bay đi Maldives tối đặt, dẫn em đi nghỉ lễ…”

Lâm Nam Kiều nghe mà ghê tởm, dạ dày cũng không nhịn được vị chua, có tiền cùng người phụ nữ khác đi nghỉ lễ như vậy, lại đối xử với cô ta như thế, hahaha…

Chỉ tùy tiện vứt chi phiếu một tỷ rưỡi xuống đất, lão già không định để ý tới cô ta nữa, nhấc chân, đi thẳng ra ngoài biệt thự.

Sao có thể để ông ta đi?

Lâm Nam Kiều giơ tay kéo cánh tay ông ta, không cho ông ta rời đi!

“Hôm nay ông phải đòi mười lăm tỷ và nhà lại cho tôi, nếu không tôi tuyệt đối không để ông đi, bất kể thế nào, chuyện giữa hai vợ chồng các người thì các người tự giải quyết, tôi chỉ cần những thứ mình nên nhận được trước đó.”

“Muốn thì đi đòi người cướp ấy, đừng cứ ở đây quấn lấy tôi!” Sắc mặt lão già dần sinh ra không kiên nhẫn và phiền chán: “Còn nữa, ban đầu cô là mợ chủ nhà họ Trần, sao lại lưu lạc tới bước này? Chẳng lẽ là dáng vẻ ăn mày như keo dính chuột này của cô khiến Trần Vu Nhất phiền chán trong lòng, cho nên mới ly hôn với cô?”

Bình luận

Truyện đang đọc