CHƯƠNG 1166
“…”
Thân Nhã chỉ nhắn hàng loạt dấu chấm, bày tỏ sự bất lực.
“Ngày mai anh sẽ đi cùng em.” Hoắc Đình Phong mở miệng, vén chăn bông lên: “Bây giờ tắt máy tính đi nghỉ ngơi!
Thân Nhã chào tạm biệt Trần Diễm An, sau đó tắt máy tính, rúc vào vòng tay ấm áp như bếp lò của anh, thoải mái ngủ một giấc.
Ngày hôm sau.
Lâm Nam Kiều đã mong đợi hôn lễ này từ rất lâu, từ sáng sớm đã thức dậy, từ trang điểm đến váy cưới đều có chuyên viên.
Chiếc váy cưới được đặt hàng từ một thương hiệu nổi tiếng nhất ở nước ngoài, giá cả đắt đỏ nhưng rất lộng lẫy, thậm chí có thể dùng từ lấp lánh kiêu sa để hình dung.
Lâm Nam Kiều yêu cầu trang điểm nhẹ hơn một chút nhưng phải thật hoàn hảo, trong suốt và không tì vết.
Hai tiếng đồng hồ, trang điểm xong, sau đó làm tóc.
Khi mọi thứ đã hoàn tất, người xuất hiện trong gương là một cô dâu hoàn hảo, đôi giày cao gót dưới chân cô ta là đôi giày cao gót pha lê lấp lánh dưới ánh đèn.
Những người bạn hồi xưa đều đã đến, luôn mồm tâng bốc, Lâm Nam Kiều nghe mà vui như mở cờ.
Đám người vây quanh cô ta ở giữa, tạo thành một vòng tròn, bạn khen tôi, tôi khen bạn, liên tiếp không ngừng.
Ai có thể ngờ rằng vịt con xấu xí năm đó, người phụ nữ xấu xí mà Trần Vu Nhất ghét nhất, hôm nay lại có thể đàn áp Thân Nhã, kết hôn với Trần Vu Nhất.
Ai mà không kinh ngạc trước một số phận như vậy chứ?
Nhắc đến Thân Nhã, mọi người lại càng thảo luận xôn xao, lắc đầu, hiện tại cô không thể sánh với Lâm Nam Kiều được.
Vậy nên, tình yêu nhất thời không chứng minh được điều gì, tình yêu của Trần Vu Nhất và Thân Nhã lúc đó có tác dụng gì chứ?
Nhưng sau khi nghe tin Thân Nhã cũng sẽ đến, mọi người đều rất mong chờ, liệu Thân Nhã có thực sự sẽ đến trong một dịp như vậy không?
Đến, chẳng qua là tự chuốc phiền phức, tự chuốc kích thích cho mình, tại sao phải thế chứ?
Thực ra, Lâm Nam Kiều cũng rất mong chờ Thân Nhã đến, bây giờ cuối cùng cô ta cũng có thể giẫm cô dưới chân mình, loại cảm giác thành tựu đó không có bất kỳ cảm giác nào có thể bì được…
Suy nghĩ lâu như vậy, bảy năm, bao nhiêu tháng, bao nhiêu giờ, bây giờ cô ta cuối cùng cũng lĩnh hội được cảm giác thành công.
Thân Nhã đến hơi muộn, bởi vì Hoắc Đình Phong bảo Tiểu Trương mang lễ phục tới, còn ăn một bữa sáng rất thịnh soạn.
Hoắc Đình Phong chọn một chiếc váy dài màu đen với phần cúp ngực, phần thân trên được phối bằng những sợi tơ vàng, phần thân dưới xếp lớp, phần cổ trắng nõn, và các đường nét nhấp nhô trên cơ thể được thể hiện rõ, đặc biệt là ở xương quai xanh, càng hấp dẫn hơn.
Một chiếc váy như vậy sẽ thuộc về một người phụ nữ sang trọng, quyến rũ, rực rỡ, sẽ được tô điểm đỉnh nhất.
Cô không trang điểm, mặc dù chưa nghĩ xong có nên giữ lại đứa trẻ hay không, nhưng chỉ cần đứa trẻ còn trong bụng cô một ngày, cô muốn đối xử tốt nhất với nó.
Mái tóc được làm phồng ngẫu hứng, vài sợi tóc vừa phải xõa trên xương quai xanh càng thêm xinh đẹp và bắt mắt.