CÔ VỢ NÓNG BỎNG CỦA ANH THẨM

CHƯƠNG 2260

Thẩm Trạch Hy cười rạng rỡ: “Bác gái yên tâm, cháu sẽ không so đo với cô ấy đâu.”

“…” Hạ Nhiên nghe thấy câu này cũng choáng.

Mẹ Hạ Nhiên về nhà một chuyến, khi quay lại mang theo một bát canh xương trắng ngần, đặc sệt, hương thơm lan ra khắp phòng.

Thẩm Trạch Hy thực sự rất thích uống, một mình anh đã uống hai bát, Hạ Nhiên ở bên cạnh nhìn mà không kìm được, nước miếng tiết ra trong miệng, cô bước đến tự múc cho mình một bát.

Cô đang uống thì bị mẹ phát hiện, bà cô mày vỗ vào mu bàn tay cô: “Ai cho con ăn vụng hả?”

“Con đâu có ăn vụng, rõ ràng là con ăn một cách quang minh chính đại mà.”

“Canh này để cho con uống à?”

Hạ Nhiên cảm thấy mẹ mình đã hoàn toàn bị tẩy não, còn là bị tẩy bằng canh nữa!

Thẩm Trạch Hy mỉm cười: “Bác gái à, để cô ấy ăn đi, dù sao cháu cũng no rồi, để đây không ăn cũng lãng phí.”

“Ăn đi, ăn hết chỗ còn lại đi, nếu không mẹ lại phải đi đổ.”

Chắc chắn là mẹ kế, làm gì có người mẹ đẻ nào làm chuyện này, nói với con gái mình thế này?

Mẹ Hạ Nhiên về lại phòng bệnh trông Hạ Vũ, trong phòng bệnh một lần nữa chỉ còn lại hai người.

Hạ Nhiên mặc kệ anh, ngồi dựa vào cửa sổ nghịch điện thoại, xem story, lướt facebook, vui vẻ một mình, hoàn toàn coi anh như không khí.

Thẩm Trạch Hy vẫn luôn nhìn cô, nửa tiếng sau, cuối cùng anh cảm thấy buồn chán bèn lên tiếng: “Này, giận thật đấy à!”

Hạ Nhiên làm gì có thời gian để ý đến anh, tiếp tục lướt facebook, đọc tới chỗ nào thú vị thi thoảng cô lại mím môi khẽ cười.

“Này!” Thẩm Trạch Hy không thích sự im lặng và bị phớt lờ này, anh vén chăn lên, đá nhẹ vào Hạ Nhiên: “Nói đi!”

Lúc này cô hoàn toàn là người câm điếc, không nhìn thấy, không nghe thấy, cũng không có cảm giác.

“Em muốn tôi gọi cho bác gái à?” Anh vẫn ung dung tự đắc, lấy điện thoại di động ra.

Hạ Nhiên vứt điện thoại đi, cô chưa thấy người đàn ông nào bỉ ổi như thế này!

Biết rõ lúc này mẹ cô chỉ nghe anh, anh gọi cho bà, cô có còn đường sống không?

“Anh muốn thế nào?”

“Nói chuyện với tôi.”

Hạ Nhiên để điện thoại sang một bên, sau đó bình tĩnh nhìn anh: “Nói gì? Anh tìm chủ đề đi.”

Thẩm Trạch Hy: “…”

Đúng là anh thật sự không nghĩ ra nên nói chủ đề gì, anh nhíu mày không lên tiếng.

“Nếu không có chủ đề gì thì đừng làm phiền tôi lướt facebook nữa, được không?” Cô dứt khoát cảnh cáo anh.

Thẩm Trạch Hy lại dừng một lúc rồi mới nói: “Nào, kể chuyện cho tôi đi.”

“Tôi không biết!”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

“Vậy đọc từ sách ra có biết không?”

Hạ Nhiên ngạc nhiên nhướng mày, tưởng anh đang đùa, nhưng vẻ mặt Thẩm Trạch Hy rất nghiêm túc, anh giơ tay ra hiệu cho cô nhanh lên, anh cũng đã bày ra tư thế sẵn sàng lắng nghe, chờ đợi.

Cô cạn lời lườm anh, lấy quyển sách bên cạnh lên đọc.

Bình luận

Truyện đang đọc