Chương 1925
Dù sao, địa vị giống như nhà họ Quý, không có con là chuyện không thể.
Quý Hướng Không bây giờ bảo vệ cô, đối đầu với Giang Uyển Đình.
Nhưng đợi tới một ngày khi không kiên trì được nữa, hai người có lẽ sẽ đối mặt với tình cảnh ly hôn.
Nhưng duy nhất không ngờ, nguyên nhân ly hôn hiện nay lại là anh có cảm giác, có thiện cảm với người phụ nữ khác!
Nghĩ lại, có lẽ ý của ông trời là kêu cô ly hôn.
Nếu không cũng sẽ không để cô sau khi ly hôn mới phát hiện mình mang thai.
Thì ra, trong âm thầm mọi chuyện đều tự có sắp xếp, không muốn để cô quá buồn, cho nên ban cho cô một đứa con.
Đối với bỏ hay giữ đứa trẻ này, căn bản không cần thời gian quá lâu để suy nghĩ.
Đứa trẻ này, cô muốn!
Trước đây, là cầu mà không được, bây giờ có cơ hội, không có lý nào lại từ bỏ, hơn nữa cô cũng sợ, sợ mình sau này sẽ không mang thai được nữa.
Dù sao cô khó mang thai như vậy, nguy hiểm như vậy, cô không gánh nổi!
Với năng lực của Trần Diễm An, nuôi một đứa trẻ vẫn là không thành vấn đề.
Đứa trẻ này sẽ không có bất kỳ quan hệ gì với Quý Hướng Không, nó họ Trần, không phải họ Quý, đây là con của cô!
Dưới chân mang đôi cao gót 5-6cm, Trần Diễm An đi tới trung tâm thương mại ở gần đó.
Sau này, giày cao gót không thể tiếp tục đi nữa, phải đi giày đế bằng.
Cô một lần mua hắn mấy đôi giày đế bằng, sau đó thì về khách sạn.
Paris quả thật rất đẹp, cũng rất lãng mạn, chỉ là không thích hợp với cô hiện tại.
Với tâm cảnh hiện nay của cô, ở lại đây không thích hợp, đợi một ngày sau khi cô có tâm tư muốn ổn định, cô sẽ ở lại nơi này.
Bây giờ, cô vẫn muốn đi du lịch, du lịch một cách tự do tự tại, một chuyến du lịch một mình…
Tin tức mang thai, cô trước mắt không muốn nói cho bất kỳ ai, đợi về sau muốn nói thì sẽ nói.
Trần Diễm An luôn tùy hứng, bắt đầu một cuộc hôn nhân, cô chưa từng nghĩ sẽ kết thúc, cuối cùng vẫn kết thúc rồi…
Thành phố S.
Quý Hướng Không tưởng rằng Giang Uyển Đình bảo anh ta tới nhà hàng là nói đùa, không ngờ bà ta hoàn toàn làm thật, không hề đùa.
Sáng sớm ngày hôm sau.
Giang Uyển Đình gọi điện cho Quý Hướng Không, bảo anh đến nhà hàng.
Quý Hướng Không nói: “Ngày mai đi, nhà hàng đóng cửa thêm một ngày nữa, công ty hôm nay có cuộc họp rất quan trọng.”
“Trên dưới công ty của con có bao nhiêu người, trừ con còn có phó tổng giám đốc, giám đốc bộ phận, lẽ nào bọn họ đều là ăn rồi ngồi chơi sao?”
Giang Uyển Đình nói: “Bắt buộc phải đi, nhà hàng đóng cửa quá lâu không ổn, người ta còn tưởng sập tiệm rồi.”