CÔ VỢ NÓNG BỎNG CỦA ANH THẨM

CHƯƠNG 812

“Dù sao cậu cũng không làm gì, đi đến nhà tớ dạy tớ nấu mỳ cà chua trứng đi, sau đó bảo tài xế đưa cậu về nhà, dù sao bây giờ Huyên Huyên cũng đang ở trường, cậu Thẩm cũng ở công ty, có được không?”

Suy nghĩ một lúc quả thật cũng không làm gì, Diệp Giai Nhi đồng ý, hai người xách túi lớn túi nhỏ trở về nhà của Thân Nhã.

Thân Nhã không có chút năng khiếu nấu ăn, vì vậy Diệp Giai Nhi chỉ dạy rất cẩn thận, chi tiết, mỗi bước đều dạy rất chi tiết và dễ hiểu.

Mà Thân Nhã cũng lắng nghe một cách rất nghiêm túc, sẽ ghi nhớ những lời cô nói vào trong lòng, cô ấy học thứ gì đó từ trước đến nay luôn rất nhanh, năng lực thực hành rất mạnh.

Sau khi tốn năm quả trứng già, còn có một gói mì sợi, quả thật cô ấy đã tiến bộ rất nhanh, cho dù là hình dáng hay là hương vị, ngay của Diệp Giai Nhi cũng phải khen ngợi.

….

Trên bàn rượu, cũng chỉ có vậy.

Trần Vu Nhất đến muộn nhất, những người đã ngồi xuống nhìn thấy anh đi vào, lần lượt đứng dậy chào hỏi.

Anh khẽ gật đầu, ngồi trên sofa, sau đó mới cầm ly rượu lên, cửa phòng bao bị đẩy ra, người đi vào là tổng giám đốc của xí nghiệp Trương thị, mấy năm nay dốc sức phát triển ở lĩnh vựa bất động sản, thành tích của công ty phát triển không ngừng, cũng chen chân vào top 10 doanh nghiệp có sức ảnh hưởng nhất thành phố S.

Mà điều thu hút sự chú ý của mọi người chính là người phụ nữ phía sau ông ta, mái tóc xoăn gợn sóng màu nâu rủ trên vai, khuôn mặt trái xoan trắng nõn thanh tú giống như một con búp bê vải.

“Nghe danh của Trần tổng đã lâu, hôm nay gặp mặt, quả nhiên phi phàm.” Trương tổng đi đến trước mặt Trần Vu Nhất, khuôn mặt tràn đầy ý cười, trong lời nói mang theo sự nịnh hót.

“Chậc, danh tiếng này của Trần tổng đã nổi tiếng từ lâu, nhưng cũng không may mắn với phụ nữ như Trương tổng, lại dẫn theo một người phụ nữ đẹp như vậy.”

“Nào có, nào có, đây là thư ký của tôi.”

Trong lúc nói chuyện, tay của Trương tổng còn đưa ra không trung, Trần Vu Nhất đang ngồi trên sofa hơi nghiêng về phía trước, chỉ chạm nhẹ một cái cho có.

Nhưng, lúc ánh mắt anh quét qua người phụ nữ phía sau Trương tổng, đột nhiên dừng lại, có chút kinh ngạc, là Lâm Nam Kiều, anh ta không ngờ lại là cô ta.

Lâm Nam Kiều thể hiện tự nhiên, phóng khoáng, giống như lần đầu tiên gặp mặt, đưa những ngón tay mảnh khảnh ra, mỉm cười: “Xin chào Trần tổng, lần đầu gặp mặt, xin hãy chỉ giáo nhiều hơn.”

Trần Vu Nhất gật đầu, cúi người, khẽ nắm lấy, sắc mặt không có nhiều biểu cảm.

Xã giao nói trắng ra chính là uống rượu và người đẹp, cửa phòng bao mở ra, mấy cô gái trẻ trung, xinh đẹp đi vào, lần lượt ngồi xuống bên cạnh mọi người,

Trong phòng bao bật máy sưởi, có chút nóng, Lâm Nam Kiều đứng dậy, cởi chiếc áo khoác màu xám bạc trên người xuống, bên trong cô ta mặc một chiếc váy bó màu đen cộc tay, làm cho cơ thể lồi lõm, có trật tự của cô ta trở nên trẻ trung, gợi cảm hơn, cánh tay trắng nõn ở bên dưới chiếc váy bó màu đen càng thêm quyến rũ, đã có không ít ánh mắt của các chàng trai nhìn qua.

Bên trái cô ta là Trần Vu Nhất, bên phải là Trương tổng, bên cạnh Trần Vu Nhất có một cô gái, vẫn không ngừng bám lấy anh ta.

Bình luận

Truyện đang đọc