Chương 1377
Đậu Miêu ở chung phòng với Thẩm Khả Khả, không tranh đoạt phòng với người khác.
Nhà họ Thẩm chính là một căn biệt thự liên hợp bình thường có ba tầng, tầng một là phòng khách, phòng bếp, toilet, tầng hai bốn cái phòng ngủ, ba tầng ba cái phòng ngủ.
Tất cả các phòng gộp lại cũng không đủ cho tất cả mọi người.
Cuối cùng, chỉ có thể kê thêm một chiếc giường phụ trong căn phòng lớn nhất để năm cô bé ở.
Mà đứa con trai khác của Thẩm Ngư chỉ có thể chen chúc một phòng với Thẩm Hiểu Tinh.
Bà cả Thẩm ở một căn phòng, còn năm người tình chia làm hai phòng.
Thẩm Ngư chỉ có thể ngủ trong phòng làm việc, căn phòng duy nhất tốt nhất là phòng của Thẩm Khả Khả và Đậu Miêu.
Thế là, toàn bộ nhà trong nháy mắt đều đông đúc, rốt cuộc nhét không nổi thêm một người nào nữa.
Nhiều người sẽ gây khó khăn cho việc vệ sinh.
Chỉ sau một đêm, căn nhà ban đầu gọn gàng ngăn nắp liền gần như giống như có một đàn châu chấu vượt biên tạo thành một đống hỗn độn vậy.
Gân xanh trên trán Bà cả Thẩm như muốn nổ tung.
Nhưng bà ta còn có thể làm gì?
Bà ta chỉ có thể nhẫn nhịn, không còn biện pháp nào khác!
Cho dù chỉ tiêu học hành này không liên quan gì đến bà nhưng bà vẫn phải siêng năng cần cù làm ra vẻ người lớn rộng lượng chăm sóc người nhỏ ăn uống.
Từ trong đáy lòng bà ta tức muốn nôn ra máu.
Nếu như chỉ cần chịu đựng Thẩm Khả Khả thì cũng thôi đi.
Bà còn phải trơ mắt nhìn năm con tiểu tiện nhân kia, ở trước mặt bà thông đồng với Thẩm Ngư!
Trước đây, Thẩm Ngư cảm thấy có nhiều người tình là một trong những huy chương thành công của một người đàn ông.
Bây giờ, ông ta không còn nghĩ như vậy nữa.
Bởi vì, không có người nào có thể khiến ông ta yên tâm.
Chẳng hạn, ông ta vừa tiễn đi Tiểu Tam đến phòng làm việc than phiền chuyện bất bình, liền có Tiểu Tứ lấy cớ gửi đồ ăn vặt, ngoắc ngoắc quấn quấn, chết sống không muốn đi.
Tiểu Tứ còn chưa đi, Tiểu Ngũ đã vặn eo tới nói với ông ta rằng đứa nhỏ rất nhớ bố.
Tiểu Tứ nghe vậy thì kiểu làm như cô ta không có con vậy nên quay lại mang lũ trẻ qua tìm bố.
Mấy người khác thấy vậy, chỉ có các người biết tìm bố thôi sao?
Chúng tôi cũng biết tìm bố nha!
Thế là phòng làm việc quả thực thành chợ bán thức ăn.
Một đám trẻ con đang khóc lóc, ồn ào la hét khiến Thẩm Ngư sắp phát điên lên rồi.
Bà cả Thẩm lạnh lùng quan sát, lúc này bà mới hiểu đàn ông là thứ không đáng tin, thứ duy nhất có thể tin tưởng chính là con trai mình!
Chỉ cần Thẩm Hiểu Tinh có triển vọng và có thể thừa kế toàn bộ tài sản của gia tộc là được.
Nhưng hiện tại, theo quy định của pháp luật hiện hành, e rằng bà không thể độc chiếm tài sản của gia tộc được.
Vậy thì trước tiên chỉ có thể lợi dụng nhà họ Thẩm để bay lên, sau đó sẽ ly hôn và phân chia tài sản của gia tộc!