CÔ VỢ NÓNG BỎNG CỦA ANH THẨM

CHƯƠNG 600

“Cô ấy mang thai rồi.” Trần Vu Nhất nhướng mày, đôi mắt đào hoa nheo lại tràn ngập niềm vui sắp được làm cha.

Chỉ lý do này, không cần hỏi thêm, Lâm Nam Kiều nói: “Em sẽ giữ lại biệt thự, bởi vì em cần một nơi để ở, về phần chi phiếu, em không cần, anh mang đi đi.”

Lâm Nam Kiều sảng khoái, và không ồn ào như vậy, khiến Trần Vu Nhất có chút ngạc nhiên.

“Anh không cần ngạc nhiên, bởi vì em yêu anh, cho nên em tôn trọng bất cứ quyết định nào của anh, chỉ vậy thôi.”

Cong môi, Trần Vu Nhất từ trên sofa đứng lên, xoay người muốn rời đi, nhưng Lâm Nam Kiều lại gọi anh ta lại: “Vu Nhất, có thể hôn anh lần cuối được không?”

Quay lưng về phía cô ta, Trần Vu Nhất không nói một lời, Lâm Nam Kiều coi như anh đã ngầm cho phép, bước lên trước, nhón chân lên, vòng cánh tay ngọc bích qua cổ anh ta, sau đó hôn lên đó.

Trần Vu Nhất không đẩy cô ra, cũng không từ chối cô ta, mà để mặc cô ta làm.

Một lúc lâu sau, Lâm Nam Kiều mới buông tay ra, còn cố ý cắn đôi môi mỏng của anh ta đến chảy máu: “Đi đi.”

Khẽ cười, nhún vai, ánh mắt của Trần Vu Nhất lướt qua cô ta một cái rồi rời đi.

Lâm Nam Kiều dựa vào cổng biệt thự, nhìn chiếc xe màu đen đang dần chạy đi, khóe miệng nhếch mép cười, có thai sao?

Lần này, Thân Nhã có thể giữ anh ta ở bên cạnh mình được bao lâu? Cô ta thật là tò mò!

Đàn ông thích phụ nữ dung dị, tự do, thoải mái, buông thả chứ chẳng ai thích phụ nữ hay khóc lóc, ồn ào.

Nếu Trần Vu Nhất đã bị câu dẫn đi một lần, thì cô ta muốn xem thử, lần này Thân Nhã có thể giữ anh ta ở bên mình được bao lâu, Thân Nhã, tôi thực sự chờ xem đó…

Ở bên kia.

Mặc dù Thẩm Thiên Canh mấy ngày này sẽ về nhà họ Thẩm, những sẽ không ở quá lâu, sau đó sẽ lại rời đi, trông cứ bận tối mặt tối mũi.

Thấy vậy, Tô Tình không khỏi có chút tò mò, công việc của ông đều là ở Huyện Thiểm, bây giờ đã về thành phố S rồi, còn có gì để bận nưa chứ.

Nhíu mày đứng dậy, Tô Tình lên lầu thu dọn áo sơ mi cho Thẩm Thiên Canh, nhưng vô tình phát hiện từ cổ áo sơ mi có một sợi tóc rất dài của phụ nữ.

Đột nhiên, sắc mặt bà ta có chút thay đổi, ngực thở gấp, ném áo sang một bên, lao ra khỏi phòng mà không nói một lời.

Thẩm Thiên Canh đang ngồi trên sofa uống trà, đặt ly trà xuống, bước ra khỏi biệt thự, thấy vậy, Tô Tình đột nhiên dừng lại.

Bà ta không có bằng chứng, hơn nữa cũng không dám chắc ông ta thực sự có phụ nữ bên ngoài, nếu chạy tới hỏi dồn dập như thế này, nhất định sẽ không thu được kết quả gì, còn khiến ông bực mình với mình, không được, bà ta phải tìm chứng cứ trước!

Vì vậy, sau khi Thẩm Thiên Canh rời đi, bà ta bắt một chiếc taxi, bảo tài xế taxi lặng lẽ đi theo.

Sau khi chiếc ô tô màu đen rời khỏi nhà họ Thẩm, trên đường đi cũng không có dừng lại ở đâu qua, cuối cùng dừng lại trước cửa bệnh viện, Tô Tình đi theo phía sau cảm thấy khó hiểu, ông ta đến bệnh viện làm gì?

Thẩm Thiên Canh đã xuống xe, bà ta cũng không nghĩ nhiều nữa mà theo xuống xe, lén lén lút lút theo sau ông ta.

Bình luận

Truyện đang đọc