CÔ VỢ NÓNG BỎNG CỦA ANH THẨM

CHƯƠNG 1546

Vẻ mặt của cô lạnh lùng: “Mấy năm nay Cảnh Hiên thiếu tình thương của ba, nhờ chú ấy mà vẫn có thể cảm nhận được một chút. Tô Chính Kiêu, tôi hi vọng anh vẫn còn là đàn ông.

Với lại xử lý thủ tục ly hôn, chờ lúc nào tâm trạng của tôi tốt thì sẽ thông báo cho anh.”

Tô Chính Kiêu đã không cho cô dễ chịu, vậy thì cô cũng sẽ không khiến Tô Chính Kiêu vui vẻ.

Vừa mới nói xong liền quay người đi khỏi.

Tô Chính Kiêu nheo nheo mắt.

Người phụ nữ này lại chơi trò quỷ quái gì nữa,

Sẽ không đến thăm Cảnh Hiên?

Tưởng anh tin à?

Một lát sau anh đi lên lầu, vừa đưa tay muốn đẩy cửa phòng mình ra, nhưng sau đó liền khựng lại, bước chân dừng lại, anh đẩy cửa phòng Cảnh Hiên ra.

Cậu bé đã ngủ, hô hấp không phải ổn định mà rất gấp gáp, hiển nhiên là mới khóc rất dữ dội.

Tô Chính Kiêu không bật đèn lên, anh tận dụng ánh trăng để nhìn cậu bé, nét đỏ ửng trên gương mặt vẫn còn chưa nhạt đi, lồng ngực phập phồng mãnh liệt.

Yên lặng nhìn cậu bé nửa ngày, anh đắp chăn cho cậu bé thật cẩn thận.

Đúng lúc này, Cảnh Hiên lại mở to mắt.

Hai ba con bốn mắt nhìn nhau.

Tô Chính Kiêu khôi phục lại vẻ lạnh lùng, anh thu tay lại.

“Dậy rồi thì ăn cái gì đi, uy hiếp đối với ba mà nói không có tác dụng đâu.” Anh lạnh lùng nói: “Cái chiêu uy hiếp này không có ai thắng ba nổi.”

Cảnh Hiên tức giận nghiến răng: “Con rất ghét ba!”

Lông mày Tô Chính Kiêu nhíu nhẹ: “Hình như là ba cũng không có kêu con phải thích ba, đối với ba mà nói, được người khác thích là một chuyện rất phiền phức.”

Thấy mình căn bản không phải là đối thủ của anh, khuôn mặt nhỏ nhắn của Cảnh Hiên tức giận đến đỏ bừng.

Tô Chính Kiêu tiếp tục nói: “Đi xuống phòng ăn.”

“Không đi!”

Cảnh Hiên vô cùng có lập trường: “Có đói chết thì con cũng sẽ không ăn.”

“Xem ra là chuyển vào nhà họ Tô được hai ngày, về phương diện tính cách đã tiến bộ không ít.” Tô Chính Kiêu thản nhiên nói. Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Đối với sự thay đổi như thế này anh cảm thấy rất hài lòng.

Liếc mắt nhìn bình dịch truyền, anh tiếp tục nói: “Bây giờ con có hai lựa chọn, thứ nhất là ăn cơm, thứ hai là tiếp tục tuyệt thực bị ba đưa đến nước M.

Trong nháy mắt, cảm xúc của Cảnh Hiên trở nên kích động: “Con không đến nước M!”

Tô Chính Kiêu hừ lạnh: “Con cho rằng con được lựa chọn à, chọn một trong hai, nói ra đáp án của con đi.”

Cảnh Hiên giống như một con sư tử con bị chọc giận, hung dữ nhìn chằm chằm vào anh.

Nhưng mà Tô Chính Kiêu cũng không vì đó mà thay đổi, anh chỉ nói: “Con có một phút để suy nghĩ.”

Trong căn phòng hoàn toàn yên tĩnh.

Bình luận

Truyện đang đọc