CÔ VỢ NÓNG BỎNG CỦA ANH THẨM

CHƯƠNG 797

“Đây chính là bất ngờ mà anh chuẩn bị sao?” Trong lòng cô vẫn đang oán trách.

Anh tỉnh lại khiến cô vô cùng mừng rỡ, nhưng lừa gạt lại khiến cô oán trách, tức giận.

“Không, đây mới là bất ngờ thật sự…” Khi nói chuyện, cơ thể cao lớn của anh khuỵu xuống, một chân quỳ trên đất, giọng nói trầm thấp: “Em yêu, gả cho anh nhé…”

Đây là màn cầu hôn bất ngờ anh chuẩn bị cho cô, anh muốn khiến cô nhớ mãi khoảnh khắc này, khoảnh khắc chấn động nhất.

Cô sững người, không ngờ về sau vậy mà vẫn còn, cô nhất thời bang hoàng mới mức không kịp phản ứng.

“Một tháng này em đã bỏ ra quá nhiều, vì anh mà vất vả, chúng ta trải qua rất nhiều chuyện khó khăn và không như ý, nhưng đối với trái tim yêu em chưa từng dao động, mãi mãi kiên định như vậy, những điều anh làm không tốt không thể khiến em hài lòng anh sẽ sửa, đã trải qua nhiều chuyện như vậy, chúng ta không có lý do không hạnh phúc, từ trước tới nay anh đều nợ một hôn lễ, anh muốn cho em một hôn lễ hoàn mỹ, cuộc đời hạnh phúc, gả cho anh, có được không?”

Áo khoác trên người anh khẽ rơi xuống đất, gương mặt hơi hốc hác càng thêm mê người, anh quỳ một chân trên đất, tao nhã như một chàng hoàng tử.

Hôn lễ hoàn mỹ, cuộc đời hạnh phúc, đó luôn là ước muốn của cô, là ước mơ của cô.

Nhưng nó đến quá đột ngột và chấn động, cô đưa tay che miệng, vẫn sững sờ nhìn anh.

“Gả cho anh ấy, gả cho anh ấy, gả cho anh ấy, gả cho anh ấy, gả cho anh ấy, gả cho anh ấy, gả cho anh ấy…”

Đột nhiên, một âm thanh rõ ràng mà chói tai lọt vào tai, mặt đất dưới chân dường như cũng chấn động theo.

Cô ôm trán, nhìn thấy học sinh của các tầng đều ùa ra, từ tầng một đến tầng mười, đồng thanh hô bốn chữ này.

Sau đó, lũ lượt lấy ra hoa hồng, tung những cánh hoa hồng màu đỏ kiều diễm từ trên tòa nhà dạy học xuống, tung từ tầng mười, mỗi tầng đều đang tung cánh hoa hồng.

Đứng ở đó, dường như đang thưởng thức một cơn mưa hoa hồng tuyệt đẹp, tà tà rơi từ trên không xuống, sau đó đáp đất, thật đỏ, thật mãnh liệt.

“Không đồng ý sao? Chân của anh hình như có hơi đau…” Lúc này, Thẩm Hoài Dương vẫn không tránh khỏi căng thẳng.

Cô nhìn anh chằm chằm, cũng không lên tiếng, anh có hơi khẩn trương, mắt nheo lại: “Thật sự đau chân, còn không để anh đứng dậy, khả năng sắp ngất rồi.” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Cô vẫn không lên tiếng, anh càng thêm khẩn trương: “Ở trước mặt toàn thể học sinh và thầy cô cả trường, em vẫn sợ anh sẽ ăn hiếp em sao?”

“Không sợ.” Cô cuối cùng nhả ra hai chữ, khóe miệng nở nụ cười rạng rỡ, so với hoa hồng rơi trên đất còn kiều diễm hơn, nói: “Em đồng ý.”

Cô nhìn thấu tâm lý của anh, cô không biết anh vì màn cầu hôn này đã tốn bao nhiêu tinh lực, tốn bao nhiêu tâm tư, nhưng cô muốn nói với anh, cô rất cảm động.

Không có che giấu loại cảm giác đó, muốn chia sẽ sự kích động và tuyệt vời trong lòng với anh, nhìn sâu vào mắt anh và nói: “Em rất cảm động, thật sự rất cảm động, và cảm ơn anh!”

Cơ thể căng cứng thả lỏng, đôi môi của Thẩm Hoài Dương cong lên, ánh sáng tràn ngập, ở trước mặt toàn thể học sinh và thầy cô cả trường, nhân lúc cảnh đẹp của cánh hoa hồng vẫn còn đang rơi từ trên xuống, anh vòng tay, kéo cô vào lòng…

Hạnh phúc có lẽ chỉ như vậy, có một người muốn cho bạn một cảnh tượng có thể khiến bạn nhớ cả đời, dậy sóng ở trong lòng bạn.

Bình luận

Truyện đang đọc