CHƯƠNG 858
Lời nói tới điểm thì dừng, Thẩm Hoài Dương lạnh nhạt nhận lấy chìa khóa xe từ trong tay cậu em trông xe, ngồi vào xe và rời đi.
Cuộc sống và tình cảm của người khác đều không phải là chuyện anh tham gia được, huống chi anh luôn không thích tham gia, đồng thời chuyện này anh cũng sẽ không nói cho Diệp Giai Nhi.
Đó là thế giới tình cảm của người khác, bất luận trải qua sóng gió và biến cố như nào, đó là chuyện của chính bọn họ.
…
Thân Nhã ngủ rất sớm, sức khỏe của thai phụ đương nhiên không thể so sánh với người bình thường.
Khi Trần Vu Nhất trở về, Thân Nhã đã ngủ rất say, trong lòng anh cũng không biết làm sao cứ buồn bực không nói ra được, uống một ly nước, quay vào phòng ngủ, ngồi lên giường.
Đồ ngủ cô mặc trên người là đồ ngủ bình thường và bảo thủ, cũng có lẽ là do sợ lạnh, nhìn trông có hơi dày.
Trong bụng của Trần Vu Nhất có hơi nóng, nhưng sau khi nhìn thấy bộ đồ ngủ trên người của cô, loại ý nghĩ đó đã nhạt đi.
Anh hơi nhắm mắt, cũng không biết sao lại hiện ra dáng vẻ khi ở quán bar của Lâm Nam Kiều.
Sau đó, anh tới phòng sách, trước mắt hiện ra bộ đồ ngủ mà Lâm Nam Kiều mặc, chân dài, vòng eo mảnh khảnh.
…
Ngày hôm sau.
Thân Nhã dậy từ rất sớm, học cắm hoa, cái bụng khiến hành động của cô càng lúc càng bị hạn chế, có rất nhiều chuyện không thể làm được.
Trần Vu Nhất cũng dậy rồi, nhìn lọ hoa, khóe môi nở nụ cười: “Rất đẹp.”
“Đương nhiên.” Thân Nhã mặt mày đắc ý: “Cũng không nhìn xem là ai cắm, anh không đi ăn sáng sao?”
“Bây giờ đi ăn, vợ à, em muốn ăn cái gì, anh bê qua cho em?” Trần Vu Nhất mở miệng hỏi.
“Em buổi sáng đã uống sữa bò rồi, bây giờ không đói, anh tự ăn đi, dì giúp việc đã làm không ít đồ ăn, còn cả đồ dinh dưỡng mà mẹ mang tới nữa.”
Trần Vu Nhất ôm cô từ phía sau, sau đó đi tới bàn ăn, ăn bữa sáng, ánh mắt hơi dao động: “Vợ à, tối nay anh khả năng sẽ về muộn một chút.”
“Em biết rồi.” Thân Nhã gật đầu, khi anh muốn ra ngoài thì chỉnh cà vạt cho anh, kiễng chân hôn lên mặt của anh, đưa anh ra cửa.
Trần Vu Nhất cười híp mắt, cúi người, ôm hôn cô rồi mới rời đi.
Sau khi ngủ trưa dậy, cô nhận được cuộc gọi của Trần Diễm An, nói tối kêu tới quán bar Dạ Sắc.
Cô có hơi xúc động tới mức trợn ngược mắt: “Cậu từng thấy thai phụ tới quán bar nhảy nhót vui chơi chưa?”
“Thai phụ đâu phải chỉ có một mình cậu, còn có Giai Nhi, hai người các cậu ngồi đó, tự tớ vui chơi, ok?”
Nghe tới đây, Thân Nhã đã đồng ý, dù sao Giai Nhi cũng sẽ đi, cộng thêm tối nay Trần Vu Nhất về cũng khá muộn, một mình cô ở nhà cũng khá chán.
Cô tới quán bar để ngồi, uống ít nước hoa quả, nói chuyện phiến, thả lỏng tâm trạng của mình.
Tối muộn.
Buổi đêm của thành phố định sẵn là phồn hoa nhộn nhịp, ánh đèn sáng rực rỡ, chiếc xe dừng lại, Trần Vu Nhất tới quán bar.