CÔ VỢ NÓNG BỎNG CỦA ANH THẨM



“Phải không?” Bàn tay thả bên người của Diệp Giai Nhi siết chặt lại, lạnh lùng nhìn Thẩm Hải Băng: “Hai người khiến tôi buồn nôn!”
“Không ngờ, cô vậy mà cũng là người cùng cảnh ngộ!” Người đàn ông nhìn chằm chằm Diệp Giai Nhi.

“Thật sự là người cùng cảnh ngộ, so với hai người, cũng không tốt hơn chút nào, chồng không yêu, mẹ chồng thì ghét, chồng và tình nhân hôn nhau say đắm ngay trước mặt, hoàn cảnh của ai còn tệ hơn tôi?”
Diệp Giai Nhi châm chọc cười, tiếp tục nói: “Nể mặt chúng ta đều là người cùng cảnh ngộ, tôi cho hai người một số tiền lớn, sau đó hai người nhanh chóng rời đi đi, chuyện này coi như chưa từng xảy ra, như thế nào?”
“Vì sao bọn tôi phải nghe cô?”
“Bởi vì chỉ có vậy, hai người mới có thể cầm tiền an toàn rời đi, không cần lo lắng có cảnh sát đuổi theo, còn có được một số tiền, sao lại không làm?”
“Cô nói rất đúng, nhưng khi chúng tôi quyết định làm chuyện này, đã không tính có đường quay lại, phần cô, chúng tôi thấy cô hợp với tính bọn tôi, cho nên chúng tôi không làm khó cô, cô đi đi, nhưng người phụ nữ này phải ở lại!”
Hai người bao vây lấy Thẩm Hải Băng ở giữa, không có để ý tới Diệp Giai Nhi nữa.

“Nếu đã khiến bọn tôi vợ con ly tán, hôm nay chúng tôi cũng muốn nếm thử, mùi vị của người phụ nữ này, dù sao cũng là người phụ nữ đã ăn nằm với Thẩm Hoài Dương, tư vị chắc chắn rất đặc biệt!”

Nghe vậy, gương mặt Thẩm Hải Băng biến sắc, không ngừng lùi về sau.

Hai người đàn ông cũng di chuyển, một người bước lên, kéo vai Thẩm Hải Băng, người còn lại cởi áo cô ta ra.

Mưa lạnh như băng rơi lên người Thẩm Hải Băng khiến cô ta không ngừng run, trừ đó ra, còn là sự sợ hãi thốt không nên lời.

Hành động của hai người họ rất điên cuồng, tay dùng rất nhiều sức, quần áo trên người Thẩm Hải Băng quả thật không phải lấy tay cởi, mà là mạnh bạo xé toạc ra!
Vẻ mặt Diệp Giai Nhi đứng bên cạnh cũng thay đổi, rất sốt ruột.

Tuy rằng cô không muốn nhìn thấy Thẩm Hải Băng, nhưng lúc này, cũng không thể trơ mắt nhìn cô ta bị hai người đàn ông làm ô uế.


Dưới tình thế cấp bách, cô giơ tay mò kiếm điện thoại, lại trống không, không có đụng phải gì, hiển nhiên là lúc đi ra ngoài quên đem!
Nếu lúc này xuống núi đi tìm người, chắc chắn là tới không kịp, hơn nữa, cô cũng không yên tâm rời khỏi đây!
Diệp Giai Nhi rắn chặt môi, sốt ruột đi tới đi lui tại chỗ, nghĩ cách.

Mà động tác của hai người đàn ông kia quá nhanh, mới chớp mắt, không ngờ đã lột sạch áo trên của Thẩm Hải Băng.

Dưới tình thế cấp bách, cô cũng không kịp muốn cái gì, chỉ tiến lên, dùng sức đẩy mạnh hai người ra, hung ác cười lạnh mắng Thẩm Hải Băng: “Mọi người đều nói làm kẻ thứ ba không có kết quả tốt, lúc này thật sự đã nhận báo ứng rồi nhỉ?”
Hai người đàn ông muốn đẩy Diệp Giai Nhi ra, nhưng cô lại giãy giụa, chỉ vào mũi Thẩm Hải Băng mắng: “Hai người đừng ngăn tôi, hôm nay tôi nhất định phải xả hết những tức giận trong lòng ra!”
Có lẽ lúc này Thẩm Hoài Dương đã ở trên đường lên núi, cô có thể kéo dài bao lâu thời gian thì kéo bấy nhiêu.

Chỉ vào mũi Thẩm Hải Băng, cô hùng hổ mắng chửi, khuôn mặt đầy sự tức giận.




Bình luận

Truyện đang đọc