CHƯƠNG 2263
“Ông ta ngoại tình, đồng thời còn tham ô, vào tù cũng là chuyện hợp tình hợp lý…”
Anh nói nhẹ như gió mây, hoàn toàn không giống người trong cuộc.
“Nói chung, mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh, hoặc là có một số chuyện không muốn để người khác biết, cho dù gặp phải cái gì, đó cũng là chuyện trong đời anh cần trải qua.”
Thẩm Trạch Hy thích thái độ này của cô, cô nói rất đúng, mỗi người hay mỗi chuyện đều phát triển theo quỹ đạo của riêng nó.
“Làm sao bây giờ, tôi phát hiện mình ngày càng có hứng thú với em rồi…”
Đôi mắt Hạ Nhiên hơi co lại.
“Sao vậy? Mắt đau à? Nào đến đây, tôi dụi cho em.” Anh ngoắc ngoắc tay với cô.
“Đâu cần anh dụi cho tôi! Tôi là bị hoảng sợ, bị lời của anh dọa cho hoảng sợ, ok?
Thẩm Trạch Hy khẽ mỉm cười, ung dung nhìn cô: “Thật sự hoảng sợ đến vậy sao? Về sau sẽ càng nhiều hoảng sợ thế này hơn, em nên chuẩn bị sẵn sàng từ trước.”
“Quan hệ giữa chúng ta phải như vậy thật sao? Có thể bình thường một chút hay không?”
“Không bình thường được, sau này sẽ càng không bình thường hơn, tôi chỉ có thể nói như vậy….” Anh nói rõ với cô.
Hạ Nhiên cảm thấy mình choáng rồi, thật sự không cách nào trao đổi bình thường với anh!
Nhưng mà anh có thể nói ra những chuyện kia của mình, cũng nhìn ra được, anh quả thật là người có phẩm đức, không cà lơ phất phơ như biểu hiện bên ngoài.
“Vậy chúng ta tranh thủ khiến nó bình thường hơn chút, được không?”
Thẩm Trạch Hy chỉ cong môi cười nhạt, đồng thời lắc đầu, nói với cô rằng chuyện này tuyệt đối không thể, cô nghĩ cũng đừng nghĩ.
“Đúng rồi, nói về Hạ Vũ đi, tôi rất hứng thú về anh ta…”
“Hạ Vũ à…” Sắc mặt Hạ Nhiên lập tức trở nên dịu dàng: “Từ nhỏ anh ấy đã ngốc nghếch, nhưng rất ngoan ngoãn, trước giờ không gây rắc rối, thích đi theo sau tôi nhất, hệt như cái đuôi nhỏ vậy. Lời ba mẹ nói có khi anh ấy còn không nghe, nhưng chỉ cần tôi nói, chắc chắn anh ấy sẽ nghe, bình thường mua đồ ăn vặt sẽ luôn để dành một phần cho tôi, khi còn bé có bạn học nói anh ấy ngốc nghếch, mỗi lần như vậy tôi đều giận quá xông lên đánh nhau, không ít lần bị mắng, cũng bởi anh ấy nên các bạn nhỏ chơi cùng đều gọi tôi là nữ bá vương…”
Thẩm Trạch Hy biết điểm yếu của cô là Hạ Vũ, cho nên mới cố ý nhắc đến vào lúc thế này để cô mềm lòng.
Quả nhiên nhắc đến Hạ Vũ, trông cô tràn đầy tình cảm dịu dàng, không còn giống con nhím mọc đầy gai nhọn nữa.
“Cũng bởi vì Hạ Vũ nên tôi mới đăng ký trường cảnh sát, dự định làm cảnh sát, thật ra anh ấy không ngốc, anh ấy chỉ là quá mức ngây thơ, ngây thơ hơn bất kỳ người nào…”
Ngay sau đó, Thẩm Trạch Hy nhẹ nhàng nói: “Gặp được em là hạnh phúc lớn nhất đời này của anh ta.”
“Không, gặp được anh ấy mới là may mắn và hạnh phúc lớn nhất đời này của tôi, bình thường có chuyện không vui tôi sẽ dốc bầu tâm sự với anh ấy, anh ấy sẽ ôm lấy tôi, mặc dù không hiểu gì cả, nhưng anh ấy biết tôi không vui vẻ, luôn luôn đút kẹo cho tôi, nói Nhiên Nhiên ăn kẹo, Nhiên Nhiên cười lên…”
Vừa nói như vậy, ánh mắt Thẩm Trạch Hy hơi mê man: “Thật ra gặp được anh trai tôi cũng là hạnh phúc của tôi…”