CHÀNG RỂ TỶ PHÚ

Trần Văn Sơn và Lục Tiểu Xuyên đã từng đánh chung trong một trận chiến, hai người họ có thể nói là không chết không thôi.

Trần Văn Sơn đi tới Nha Trang không chỉ vì để cứu "Kim Châu" mà còn để cứu con của sư muội Vân Thanh Mây.

Anh ấy đã đồng ý với Vân Thanh Mây rằng anh ấy nhất định sẽ cứu được đứa bé.

Lần này Triệu Hùng tự mình tới Nha Trang cũng bởi vì anh biết chuyện này vô cùng quan trọng với Trần Văn Sơn.

Triệu Hùng không dám tự mình lộ diện trước nhà họ Lưu, một khi anh rơi vào nhà họ Lưu thì nếu muốn giải quyết chuyện này cũng không phải chuyện dễ dàng.

Để cứu Trần Văn Sơn, Tiết Ân, Kim Châu, nhà họ Lưu có thể cho Đường Tử Hoa mặt mùi. Thế nhưng nếu Triệu Hùng rơi vào nhà họ Lưu thì lấy mối thù giữa nhà họ Lưu và nhà họ Triệu thì nhà họ Lưu chắc chắn sẽ không bỏ qua cho anh.

Triệu Hùng không dám tùy tiện rước lấy đau khổ như thế vì vậy anh chỉ có thể tránh đi, ở trong khách sạn chờ đợi tin tức.

Thấy Trần Văn Sơn trở về bình an, Triệu Hùng cảm thấy vô cùng vui vẻ. Sau khi anh mở bình rượu vang mà mình đã chuẩn bị từ trước, anh định sẽ vừa uống rượu vừa trò chuyện với Trần Văn Sơn.

Hai người họ trò chuyện suốt một đêm cho đến khi trời gần sáng thì hai người họ mới thiếp đi.

Thế nhưng Triệu Hùng và Trần Văn Sơn đều là hai người có võ công thâm hậu, một ngày chỉ cần ngủ ba bốn tiếng thì đã hoàn toàn đảm bảo giấc ngủ của mình. Họ không giống như những người bình thường, phải ngủ ít nhất năm sáu tiếng thì mới được tính là đủ.

Bây giờ Triệu Hùng đang sử dụng "Thuật thay đổi dung nhan", anh chỉ cần ngụy trang cho mình và Trần Văn Sơn thì căn bản không có người nào nhận ra hai người họ là ai. Vì thế Triệu Hùng và Trần Văn Sơn cũng không sợ bị người nhà họ Lưu phát hiện.

Sau khi rời giường, Triệu Hùng và Trần Văn Sơn cũng không dùng bữa sáng mà nhanh chóng đi đến gần nhà họ Lưu.

Nhà họ Lưu trông vô cùng bình thường cũng không có bất kỳ động tĩnh gì.

Trong xe, Trần Văn Sơn nói với Triệu Hùng: "Cậu chủ, cậu tới nhà họ Lưu làm gì?"

Triệu Hùng nhìn căn nhà riêng lớn của nhà họ Lưu, lên tiếng cảm khái: "Lúc nào thì tôi mới có thể dùng Ngũ Tộc Thôn để kinh doanh giống như thế này chứ, cũng không cần phải nể sợ mấy thứ nhà máy chết tiệt này nữa. À đúng rồi, những ngày qua anh ở nhà họ Lưu có gặp Lưu Văn Nhân không?"

"Tôi nghe Lưu Hải Yến nói, chị của cô ta đang bị giam lỏng."

"Đúng rồi! Tôi biết chuyện này!" Triệu Hùng gật đầu rồi nói tiếp: "Lưu Văn Nhân bị giam lỏng lâu như thế, người đứng đầu nhà họ Lưu đã điên rồi."

"Chắc chắn là ông ta đang muốn cắt đứt liên lạc giữa Lưu Văn Nhân và bố cậu." Trần Văn Sơn nói.

"Cắt đứt thì tốt hơn!" Triệu Hùng nói: "Không thấy cái con hồ ly đó thì tốt, vừa nhìn thấy con hồ ly đó tôi cũng không muốn tới đó nữa. Mau đi thôi! Nơi này cũng không có gì hay để xem, chúng ta mau đến gặp Mã Thời Sinh. Ông ta đã vì chúng ta mà làm nhiều chuyện như thế vì thế bây giờ chúng ta cũng nên đến cảm ơn người ta một tiếng!"

Tập đoàn Mã Phong!

Trước khi Triệu Hùng đến đã gọi điện thoại cho Mã Thời Sinh trước.

Mã Thời Sinh nhanh chóng cho thư ký xuống trước cổng tập đoàn đón Triệu Hùng và Trần Văn Sơn. 

Sau khi Triệu Hùng đến tập đoàn Mã Phong thì nói với cô thư ký trực dưới sảnh: "Phiền cô báo một chút tôi chính là Triệu Hùng của tập đoàn Hằng Viễn muốn gặp chủ tịch của các người."

Cô thư ký vừa nghe thấy thế thì vẻ mặt trở nên vui vẻ lên tiếng chào đón hai người: "Hóa ra là tổng giám đốc Triệu! Chủ tịch của chúng tôi chờ ngài đã lâu. Chào ngài, tôi chính là thư ký của chủ tịch."

Cô thư ký chủ động đưa đôi tay ngọc ngà ra với Triệu Hùng.

"Chào cô!" Triệu Hùng nhanh chóng bắt tay với cô thư ký một cái.

Cô thư ký đưa tay đẩy cặp kính trên sống mũi, sau đó khách sáo nói với Triệu Hùng: "Tổng giám đốc Triệu, mời ngài đi hướng này."

Triệu Hùng gật đầu một cái, sau đó nhanh chóng đưa Trần Văn Sơn đi đến phòng làm việc của Mã Thời Sinh.

Sau khi thư ký hoàn thành nhiệm vụ đưa Trần Văn Sơn và Triệu Hùng đến phòng làm việc của Mã Thời Sinh, Mã Thời Sinh nhìn thấy hai người vừa bước vào phòng mình là hai người xa lạ. Thế nhưng vóc dáng của hai người cũng tương tự Triệu Hùng và Trần Văn Sơn vì thế ông ta quay sang dặn dò thư ký: "Cô mau ra ngoài làm việc đi! Không có sự cho phép của tôi, đừng để bất kỳ người nào bước vào đây!"

"Tôi biết rồi thưa chủ tịch!" Cô thư ký trả lời sau đó nhanh chóng xoay người đi ra ngoài.

"Hai người..." Mã Thời Sinh nhìn Triệu Hùng và Trần Văn Sơn, lên tiếng thăm dò hai người.

Triệu Hùng và Trần Văn Sơn nhanh chóng đưa tay lên lau mặt mình một cái, để lộ khuôn mặt thật sự.

"Chú Mã!" Triệu Hùng lên tiếng chào hỏi Mã Thời Sinh.

Trần Văn Sơn cũng lên tiếng: "Chào chủ tịch!"

Mã Thời Sinh nhanh chóng nở nụ cười, sau đó nhanh chóng đứng dậy, đi tới trước ghế salon, sau đó nói với Triệu Hùng và Mã Thời Sinh: "Triệu Hùng, Văn Sơn, mau ngồi đi."

Mã Thời Sinh đã lấy được bản báo cáo về "Phong Nam Đường" của ông chủ Thạch, vì thế ông ta biết rõ những chuyện đã xảy ra. Thế nhưng ông ta lại không biết, khi Trần Văn Sơn bị bắt nhốt ở nhà họ Lưu thì đã có chuyện gì xảy ra trong quá trình đó.

"Văn Sơn, cậu trở về bình an vô sự đúng là tốt quá rồi!" Mã Thời Sinh vui vẻ lên tiếng.

"Chủ tịch, để ngài lo lắng rồi! Nếu không nhờ chủ tịch giúp đỡ chúng tôi thì chúng tôi không cách nào có thể cứu cô Kim Châu ra khỏi nhà họ Lưu."

"Cứu được cô Kim Châu rồi sao?"

"Đã cứu được rồi, thế nhưng em gái của cô ấy, là Ngân Châu thì đã chết rồi!" Trần Văn Sơn lên tiếng.

Mã Thời Sinh biết Kim Châu đến Nha Trang này là vì để cứu em gái Ngân Châu của mình. Sau khi nghe nói Ngân Châu đã chết, Mã Thời Sinh cũng cảm thấy vô cùng thổn thức.

"Triệu Hùng, lần này đúng là nhảy vào hố lửa. Nếu không phải ông Mã tới thì e rằng Văn Sơn và những người khác đã chết cả rồi." Mã Thời Sinh nói như thế là đang nhắc nhở sau này Triệu Hùng đừng làm việc lỗ mãng như thế nữa.

"Đúng thế!" Triệu Hùng gật đầu một cái, lên tiếng: "Trước đây cháu đã ý thức được nhà họ Lưu chính là đầm rồng hang hổ, thế nhưng không ngờ còn lợi hại hơn những gì cháu tưởng. Lần này may mà có chú Mã ra tay cứu giúp nếu không thì Văn Sơn vì Tiết Ân đã vùi mình ở nhà họ Lưu rồi.

"Cảm ơn thì thôi đi! Tôi nợ mẹ cậu một ân tình vì thế mới đồng ý giúp cậu. Thế nhưng sau khi trả qua chuyện này thì nhà họ Lưu nhất định sẽ cho rằng tôi chính là người đứng sau. Nhà họ Mã của chúng tôi và nhà họ Lưu tồn tại ở Nha Trang vì thế tôi chỉ có thể âm thầm giúp cậu làm một vài chuyện mà thôi. Đúng rồi, không phải cậu đang đối phó với tập đoàn Giang Thành sao? Chiến dịch này nhà họ Lưu cũng không làm gì được thế nhưng lại là cơ hội tốt nhất để chặt đứt một cánh tay của nhà họ Lưu đấy!"

"Chú cứ yên tâm đi chú Mã! Cháu đang sắp xếp chuyện này. Chỉ là cháu không biết con át chủ bài trong giới kinh doanh của nhà họ Lưu chính gì cái gì mà thôi."

"Chính là tập đoàn Hi Hán!" Mã Thời Sinh lên tiếng.

"Tập đoàn Hi Hán sao?"

"Đúng! Đó chẳng qua chỉ là hy vọng tôi! Tôi cũng đã âm thầm cho người điều ra cổ phần và bối cảnh của công ty, tìm hiểu nguồn gốc." Mã Thời Sinh lên tiếng: "Cậu cũng đừng xem thường tập đoàn Hi Hán này. Mặc dù trụ sở chính của tập đoàn ở trong nước thế nhưng phần lớn công việc đều ở nước ngoài. Chắc hẳn nhà họ Lưu đã thông qua phương thức này mà tiến hành di dời tài sản. Hơn nữa có thể mượn cái này để che giấu bản thân mình.

"Khi nào thì hai người rời khỏi Nha Trang?" Mã Thời Sinh quay sang hỏi Triệu Hùng.

Theo những gì Mã Thời Sinh thấy chỉ cần Triệu Hùng và Trần Văn Sơn không rời khỏi Nha Trang thì nhất định sẽ có chuyện gì đó xảy ra.

"Phong Nam Đường" của Mã Thời Sinh ở đây đã bị tổn thương nguyên khí nặng nề, nếu như xảy ra một lần nữa sợ rằng sẽ hủy hoại hết những thứ đã được gầy dựng nhiều năm.

Triệu Hùng lên tiếng giải thích: "Con của sư muội Văn Sơn vẫn đang ở trong tay Lục Tiểu Xuyên. Cháu đã điều tra về người này, gần đây anh ta đang qua lại ở khu Mai Linh. Đợi sau khi cứu được con của sư muội Văn Sơn thì bọn cháu sẽ trở về."

"Cậu chủ! Cậu vẫn còn bận rộn chuyện đối phó với tập đoàn Giang Thành, chuyện đối phó với Lục Tiểu Xuyên cứ để tôi giải quyết là được rồi."

Triệu Hùng cũng không muốn lại mất đi Trần Văn Sơn.

Vất vả lắm Trần Văn Sơn mới thoát khỏi nguy hiểm, nếu lỡ lại gặp chuyện nguy hiểm thì sẽ khiến Triệu Hùng cảm thấy vô cùng tiếc nuối.

Triệu Hùng sợ trong lòng Trần Văn Sơn có gánh nặng, vì thế đưa tay vỗ vai Trần Văn Sơn, lên tiếng giải thích: "Tôi tới Nha Trang là vì còn có chuyện khác, chuyện này cũng có liên quan tới tập đoàn Giang Thành, anh sẽ biết ngay thôi!"

Bình luận

Truyện đang đọc