CHÀNG RỂ TỶ PHÚ

Triệu Hùng sở dĩ không có nói cho những người khác nguyên nhân, là lo lắng lòng quân dao động.

Lần này địch nhân tới thực lực không tầm thường, chỉ là tập đoàn Thiên Thanh cùng Liệp Hộ Môn cũng sẽ có một đám hảo thủ. Nếu là Hoàng Long cùng Tây Giao lại phái người đến thừa cơ quấy rối, hậu quả, quả thực không dám tưởng tượng.

Nhưng mà, trước khi Triệu Hùng đi bế quan, đều đã giao phó thỏa đáng. Bao quát phương thức liên lạc của ‘Nhất Nam Đường’, chỉ có Trần Văn Sơn và Nông Tuyền có thể đi liên hệ với Nhất Nam Đường .

Sau khi Triệu Hùng bế quan, Lý Thanh Tịnh mỗi ngày đều cảm thấy cuộc sống giống như thiếu đi cái gì đó.

Mặc dù, bình thường Triệu Hùng cũng không thường xuyên ở nhà. Nhưng biết rõ Triệu Hùng gần trong gang tấc, lại là không thể đi gặp mặt, loại cảm giác này thật sự là dày vò.

Cơm canh mỗi ngày của Triệu Hùng, đều từ một mình tiểu bảo mẫu Chu Dĩnh phụ trách.

Sở dĩ, không gặp mặt với Lý Thanh Tịnh, chính là lo lắng trong lúc đang bế quan sẽ dẫn đến động tâm tình.

Triệu Hùng đầu tiên là đem thác ấn bản võ lâm bí tịch, từng cái bày tại trên mặt bàn.

Danh xưng Thiếu Lâm có được bảy mươi hai hạng tuyệt kỹ, Triệu Hùng không có khả năng để luyện đến mỗi một cái võ công. Chủ yếu chọn lấy một chút, có thể nhanh nhất tăng lên thực lực cận chiến cùng công phu thực dụng của mình.

Anh dùng thời gian ba ngày, toàn bộ học thuộc lòng võ công miệng tay áo. Mặc dù không dám nói đọc ngược như chảy, nhưng chiêu thức đồ phổ cùng miệng tay áo, tựa như khắc ở trong đầu.

Cô bảo mẫu Chu Dĩnh, mỗi ngày đúng giờ sẽ đem ba bữa một ngày đưa đến nơi của Triệu Hùng. Sau đó, lấy đi bàn ăn ăn thừa.

Lý Thanh Tịnh cũng dặn dò qua với cô bảo mẫu Chu Dĩnh, đừng đi quấy rầy Triệu Hùng bế quan. Cho nên, Chu Dĩnh đặc biệt nhẹ nhàng, đưa xong bữa ăn, lại lấy xong bộ đồ ăn, liền sẽ lặng yên rời đi, đến cơ hội gặp mặt Triệu Hùng cũng không có.

Chỗ Triệu Hùng bế quan là biệt thự.

Mỗi ngày anh đều sẽ ở một tầng hầm biệt thự, luyện tập bộ võ công Thiếu Lâm này.

Trừ cái đó ra, còn có nội công Dịch Cân Kinh, cùng kiếm pháp Bùi mân, đều cần tiến một bước củng cố cùng tăng lên.

Dùng lời của Khổng Côn Bằng mà nói, Bí tịch bên trên cái Thiếu Lâm công phu khác, đối với Triệu Hùng tới nói, chỉ có thể đưa đến tác dụng dệt hoa trên gấm.

Anh muốn trực tiếp từ Thiên Bảng đột phá đến Thần bảng, thiết yếu cần ở bên trên Dịch Cân Kinh và kiếm pháp Bùi mân, có chỗ đột phá mới được.

Vài ngày sau khi Triệu Hùng bế quan, Lý Thanh Tịnh gọi Bạch Hồng Liên tới nhà mình.

Bạch Hồng Liên đã biết, lần này tập đoàn Thiên Thanh tiến đến thành phố này, là muốn giết cô ta.

Co ta vốn là do Triệu Khải Thời phái đến tập đoàn Thiên Thanh làm nội ứng. Bây giờ, thân phận đã bại lộ, theo Triệu Hùng trở về Hải Phòng.

Sau khi tập đoàn Thiên Thanh tra được Bạch Hồng Liên, cũng không có lập tức động tớ cô ta. Một phen chuẩn bị xong, mới chuẩn bị động thủ với Bạch Hồng Liên. Dù sao, Hải Phòng cũng là đại bản doanh của Triệu Hùng. Đến Tây Giao cùng Hoàng Long đều liên tiếp ăn ba ba trong tay Triệu Hùng, nếu như tập đoàn Thiên Thanh không dự định chu toàn, lại thế nào dám đến Hải Phòng tuỳ tiện trêu chọc Triệu Hùng chứ.

“Hồng Liên, trước lúc Triệu Hùng bế quan đã chuẩn bị cho cô mấy cái mặt nạ. Khoảng thời gian này cô vẫn là đem mặt nạ lên đi, mục tiêu của bọn hắn thế nhưng là cô đấy.”

Bạch Hồng Liên tiếp nhận mặt nạ Lý Thanh Tịnh đưa tới, nói: “Cảm ơn tổng giám đốc Lý!”

“Cùng ta còn khách khí làm gì. Nếu không phải cô vẫn luôn giúp tôi, tôi làm sao có thể cấp tốc đem quy mô công ty làm lớn lên. Gần nhất, đem nghiệp vụ công ty dừng lại trước. Chỉ giữ lại nghiệp vụ cũ, hết thảy chờ ứng phó xong tràng nguy cơ này rồi mới nói.”

Bạch Hồng Liên “Vâng!’’ một tiếng, nhẹ gật đầu, nói với Lý Thanh Tịnh: “Tổng giám đốc Lý, tôi hiểu rõ phong cách hành sự của tập đoàn Thiên Thanh. Tôi nếu như đeo mặt nạ lên, cũng chỉ có thể trốn được mùng một, tránh không khỏi mười lăm. Cái mạng này của tôi, đã sớm bán cho nhà họ Triệu. Cùng lắm thì liều mạng cùng bọn hắn mà thôi! 

“Không cho phép nói nhảm! Triệu Hùng mặc dù bế quan, nhưng có bọn người Trần Văn Sơn ở đây. Đừng quên, thực lực của chúng ta cũng không yếu, có cao thủ thần bảng như ông cụ Khổng tọa trấn ở đây. Mặt khác, Văn Sơn cũng ở nơi khác, xin một số cao thủ tới trợ trận. Thời điểm mấu chốt, bọn họ sẽ ra tay hỗ trợ. Nên có cứ thoải mái tinh thần đi!”

“Bởi vì việc của tôi, làm mọi người phải phí tâm sức rồi.” Bạch Hồng Liên cảm thấy lương tâm khó có thể bình an.

“Bạch Linh truyền đến tin tức nói, mục tiêu của bọn hắn mặc dù là cô. Nhưng tôi luôn cảm giác sự tình không có đơn giản như vậy! Cô không nên nghĩ nhiều, đem nghiệp vụ công ty xử lý tốt xong, liền đến năm tộc trong thôn ở lại, khai triển tuyến bên trên làm việc. Chỉ cần chống nổi thời gian Triệu Hùng bế quan, hết thảy liền sẽ sẽ khá hơn.”

Bạch Hồng Liên nghe vậy nhíu mày, nói: “Tổng giám đốc Lý, một khi khai triển tuyến nghiệp vụ bên trên. Chúng ta sẽ tổn thất rất lớn!”

Lý Thanh Tịnh cười cười, nói: “Tiền thua lỗ, chúng ta kiếm lại là được mà. Thứ tôi muốn là an toàn của cô, sẽ không để cho cô mạo hiểm một mình.”

“Thế nhưng mà...”

“Đừng thế nhưng mà, đây cũng là ý của ông chủ nhà cô.” Lý Thanh Tịnh khiêng tên tuổi Triệu Khải Thời ra.

Bạch Hồng Liên lúc này mới gật đầu đáp ứng, nói: “Tôi nhiều nhất còn có hai ngày, liền có thể đem công chuyện của công ty xử lý xong toàn bộ. Đến lúc đó, nghe theo cô khai triển tuyến bên trên làm việc. Đúng rồi, Bạch Linh cũng tới Hải Phòng sao?”

“Sẽ đến!” Lý Thanh Tịnh nhẹ gật đầu nói: “Tin tức Bạch Linh đưa đến, nói là sẽ đến!”

“Rất lâu rồi tôi không gặp cô ấy, thật muốn gặp một chút mà.”

“Tốt nhất không nên gặp! Bạch Linh thân thủ không tầm thường, thế nhưng là nội ứng trọng yếu nhất của chúng ta. Một khi mất đi nhãn tuyến này của Bạch Linh, sẽ đối bất lợi rất lớn với chúng ta.”

Bạch Hồng Liên cũng là làm công việc nội ứng, đương nhiên hiểu được tầm quan trọng của Bạch Linh trong nội bộ như thế nào.

Bạch Hồng Liên nhẹ gật đầu, nói: “Tôi hiểu! Chỉ là, cô ấy là chị em tốt nhất của tôi, thật là nhớ cô ấy mà.”

Lý Thanh Tịnh an ủi nói với Bạch Hồng Liên: “Yên tâm đi! Cuối cùng cũng có cơ hội gặp nhau thôi. Hai ngày này cô tới công ty, tôi sẽ kêu Tiết Ân sắp xếp bảo vệ cô. Tiết Ân là cao thủ Thiên Bảng, sẽ bảo vệ cho cô chu toàn. Nhưng mà cô vẫn phải cẩn thận mới được. Mau chóng đem công chuyện của công ty xử lý xong, tiến hành đến tuyến bên trên của ngũ tộc thôn làm việc.”

“Cảm ơn tổng giám đốc Lý!” Trong lòng Bạch Hồng Liên tràn đầy cảm động.

Như Bạch Hồng Liên xem ra, cô ta kỳ thật chỉ là một tiểu nhân vật không đáng chú ý. Thật không nghĩ đến, Triệu Hùng cùng Lý Thanh Tịnh người ta lại vô cùng coi trọng cô ta như thế.

Tại tỉnh Thanh Hóa, thánh đàn Hoàng Long!

Người mặc áo bào đen đeo mặt nạ chắp tay chào hỏi mấy người, nói: “Cái gì, các người muốn thừa cơ tiến công vào Ngũ Tộc Thôn?”

“Không tệ! Triệu Hùng, thằng nhóc nhà họ Triệu kia, nhà họ Tần và người của nhà họ Tiêu đều tụ ở Ngũ Tộc Thôn, chính là cơ hội tốt một lưới bắt hết đối với bọn hắn. Một người mang theo mặt nạ của người diễn viên hát hí khúc, nói.

Trong mũi người áo bào đen mang mặt nạ trùng điệp ‘Hừ!’ một tiếng, nói: “Mặt nạ, cũng quá coi thường thằng nhóc Triệu Hùng kia. Thằng nhóc này công phu thâm bất khả trắc, Khổng Côn Bằng lại tự mình tọa trấn Ngũ Tộc Thôn. Thằng nhóc Triệu Hùng này trong thời gian hơn một năm ngắn ngủi, liền từ xếp hạng Nhân bảng, đưa thân vào ba tu vi trước Thiên Bảng. Khổng Côn Bằng kia nếu là đột phá đến tu vi thần bảng, chỉ sợ các người sẽ chịu không nổi. Đại nhân nhà ngươi, vì sao không tự mình tham gia hành động lần này?”

“Ông chủ để cho tôi toàn quyền phụ trách hành động lần này. Mặt khác, tôi đã liên hợp với người của Liệp Hộ Môn. Tây Giao cũng đáp ứng sẽ phái người tham gia. Chỉ thiếu Hoàng Long các người nữa thôi!”

Người đàn ông đeo mặt nạ mặc áo khoát đen trừng mắt một cái, mắt lộ ra hàn quang quát: “Đây là có ý gì? Là bức tôi thoái vị, hay uy hiếp tôi sao?”

Bình luận

Truyện đang đọc