CHÀNG RỂ TỶ PHÚ

Sau khi Triệu Hùng tắm rửa xong, anh trùm khăn tắm đi ra ngoài. 

Lý Thanh Tịnh oán trách nói với Triệu Hùng: "Tại sao anh tắm rửa lại không khóa cửa?"

Vẻ mặt của Triệu Hùng trông rất vô tội. Anh cười với bà xã Lý Thanh Tịnh, nói: "Đây là phòng ngủ của chúng ta mà, tại sao tắm rửa phải khóa cửa?"

"Thế nhưng... Thế nhưng..." Lý Thanh Tịnh cắn chặt môi dưới, luôn cảm thấy lời này có chút khó mở miệng.

Triệu Hùng bước đến bên cạnh bà xã Lý Thanh Tịnh, vươn tay ôm cô thật chặt.

"Thanh Tịnh, chúng ta là vợ chồng hợp pháp, chúng ta cũng đâu phải chưa quen thuộc với cơ thể của đối phương."

"Dừng lại! Đừng nhắc lại chuyện vừa rồi nữa." Lý Thanh Tịnh xấu hổ nói.

Triệu Hùng thấy bà xã Lý Thanh Tịnh xấu hổ đến nỗi ngay cả mang tai cũng đỏ bừng, nên không tiếp tục trêu ghẹo cô nữa.

Lý Thanh Tịnh hỏi Triệu Hùng: "Triệu Hùng, có phải anh đã tạo ra những cái lỗ nhỏ trên tường trong phòng làm việc kia lúc luyện võ công không?"

Ngay sau khi vấn đề này được đề cập, sự hào hứng của Triệu Hùng lập tức bị lửa nhen nhóm.

"Thanh Tịnh, em thấy những cái lỗ nhỏ trong phòng làm việc rồi à?"

"Là Diệu Linh nhìn thấy!"

Triệu Hùng khẽ gật đầu, nói: "Những lỗ nhỏ kia quả thật là do anh luyện võ làm ra. Thế nào, anh đã nói bên trong tấm thư pháp ẩn giấu một bộ kiếm pháp cao cấp mà. Bộ kiếm pháp kia nhất định là của tướng quân Bùi Mân nổi danh thời nhà Đường, chỉ là bị nhà thư pháp Trương Húc ghi lại, lấy hình thức thư pháp để biểu đạt ra sự lợi hại của nó. Hiện tại anh không cách nào sử dụng nội lực, không thể thực hiện hết hoàn toàn bản chất tinh túy thực sự của bộ kiếm pháp này, một khi anh khôi phục nội lực, võ công nhất định tiến xa hơn nhièu. Anh đoán chừng, ít nhất anh có thể được xếp trước hạng hai mươi trên Địa Bảng, hoặc là có thể đạt được tu vi lọt vào danh sách xếp hạng trên Thiên Bảng cũng không chừng."

Lý Thanh Tịnh nghe xong, cực kỳ vui mừng cho Triệu Hùng.

Nếu như Triệu Hùng có thể sớm đạt tới tu vi đủ để lọt vào danh sách xếp hạng trên Thiên Bảng, thì anh sẽ có thể hiểu được lý do vì sao ông bố Triệu Khải Thời của anh lại cưới một người phụ nữ khác làm vợ lẽ khi mẹ anh bị bệnh nặng.

Chuyện này vẫn luôn là cái gai trong lòng Triệu Hùng.

"Bộ võ công này có uy lực lớn như thế, về sau anh đừng luyện tập ở trong phòng làm việc nữa. Nhóc con Diệu Linh kia đã nghi ngờ rồi đó."

Triệu Hùng lộ ra vẻ mặt xấu hổ, nói: "Nhưng anh không nghĩ ra nơi nào khác thích hợp để tập luyện."

"Chẳng phải chúng ta còn có hai căn biệt thự để trống sao? Một căn biệt thự đang được sửa sang lại, anh tập luyện ở trong căn biệt thự vẫn chưa trang trí kia đi. Ngay cả khi anh làm sập căn biệt thự đấy, cùng lắm thì em lại yêu cầu nhóm kỹ sư của nhà họ Đào xây thêm một căn biệt thự khác cho anh là được."

Triệu Hùng vỗ trán của mình, không ngờ mình lại quên mất hai căn biệt thự này. Quả thật căn biệt thự xếp xó không dùng kia là một địa điểm luyện võ tuyệt vời

"Thanh Tịnh, em đúng là người vợ hiền đức thông minh của anh!" Triệu Hùng vui vẻ ôm bà xã Lý Thanh Tịnh, hôn một cái lên má của cô.

Vốn dĩ Lý Thanh Tịnh muốn từ chối, nhưng hai cánh tay của Triệu Hùng ôm cô quá chặt. Vì vậy cô chỉ giãy dụa vài cái tượng trưng cho có, sau đó tùy ý Triệu Hùng thích hôn thế nào thì hôn.

Sáng sớm hôm sau, Triệu Hùng đưa con gái cùng Thẩm Văn Hải đến trường học, tiếp đó anh lại đưa cô em vợ Lý Diệu Linh đến trường học.

Hôm nay là ngày thi trước kỳ nghỉ đông của Lý Diệu Linh. Mặc dù Lý Diệu Linh không thể đến trường vì bị thương, nhưng Lý Thanh Tịnh không để cho Lý Diệu Linh bị hổng kiến thức, tìm Phùng Anh Nam đến cho dạy học bổ túc Lý Diệu Linh.

Sau khi Lý Diệu Linh xuống xe, Triệu Hùng dặn dò cô em vợ Lý Diệu Linh: "Diệu Linh, thi tốt nha! Hãy cố gắng giành được thứ bậc tốt trong kỳ thi."

"Anh rể, em thi tốt có được thưởng không?" Lý Diệu Linh cười giống như một con hồ ly nhỏ, xoay người hỏi Triệu Hùng.

"Có chứ! Mời em ăn một bữa thịnh soạn, có thể chọn bất kỳ nhà hàng nào ở thành phố Hải Phòng."

"Hay lắm! Em sẽ cố gắng hết sức."

Lý Diệu Linh vẫy tay với Triệu Hùng, bước nhanh về hướng cửa trường học.

Triệu Hùng lắc đầu, cũng không kỳ vọng cô em vợ Lý Diệu Linh có thể thi được điểm cao. Nếu như cô nhóc này có thể tiến bộ, kết quả nhận được điểm thi vượt lên hai mươi hạng, cả nhà đã vui mừng lắm rồi.

Triệu Hùng vừa mới luyện được võ công, trong lòng đang cảm thấy hưng phấn, định đi tìm Nông Tuyền cùng Tàn Kiếm Hồ A luyện tay một chút. Tự mình luyện tập sẽ chỉ khiến bản thân dẫm chân tại chỗ mà thôi, học hỏi từ những người khác mới có thể nhanh chóng nâng cao trình độ thực chiến cho mình.

Anh lái xe đi thẳng tới khu biệt thự "Lâm Phủ Gia Viên", sau khi đi vào trong nhà của Nông Tuyền, anh nghe thấy trong phòng truyền đến tiếng đánh nhau kịch liệt.

Bấm chuông cửa xong, anh chờ Nông Tuyền ra mở cửa.

Thấy Triệu Hùng tới, Nông Tuyền nhếch miệng cười ha hả, chào hỏi anh: "Cậu chủ!"

Triệu Hùng nhìn xung quanh, chỉ thấy chậu hoa và cái bàn cùng những thứ khác trong phòng bị hai người Nông Tuyền với Tàn Kiếm Hồ A đập nát, vỡ thành từng mảnh đầy đất, trông bừa bộn không khác gì bãi chiến trường.

Quả nhiên là người đàn ông không thể sống trong căn nhà thiếu bóng dáng của người phụ nữ!

Chỉ cần nhìn một cái là biết hai tên Nông Tuyền cùng Tàn Kiếm Hồ A này là hai người đàn ông thô bạo cẩu thả.

Rõ ràng căn nhà này lúc đầu rất tốt, vậy mà bây giờ ngoại trừ bốn bức tường bao quanh bốn phía, trong nhà hầu như không có đồ vật gì nguyên vẹn.

Nông Tuyền tựa hồ cũng biết có chút không ổn, gãi cái gáy, cười xấu hổ nói: "Cậu chủ, tôi cùng Tàn Kiếm đang kiểm tra thực lực của nhau một chút, cho nên mới khiến căn nhà trở nên bừa bộn như thế này."

Triệu Hùng nói đùa với Nông Tuyền: "Nông Tuyền, có phải anh hiểu lầm cái gì đó không? Rõ ràng hai người sắp phá nát cả căn nhà rồi đó."

Tàn Kiếm Hồ A đi tới nói: "Ngày mai, tôi sẽ đến trung tâm mua sắm để mua một ít đồ mới."

"Không cần! Dù sao đây cũng là nơi ở cua hai người các người. Nhà của tôi sắp sửa xong rồi. Đến lúc đó, hai người các người hai người cũng chuyển đến ở trong khu biệt thự Ngã Nguyệt Đàm đi, ở trước mấy tháng xem có hợp không! Đúng rồi, hai người giải quyết vấn đề ăn cơm như thế nào, vẫn là đặt thức ăn ngoài sao?"

Triệu Hùng vừa mới dứt lời đã nhìn thấy trên mặt sàn có một đống lớn hộp cơm thức ăn ngoài. Anh nhíu mày nói: "Coi như tôi chưa hỏi hai người câu vừa rồi. Hai người nhớ kỹ sau khi luyện công phải vứt những hộp cơm đã xử lý xong này ra bên ngoài. Trong phòng sắp bị cái mùi hương từ những hộp cơm này làm cho bốc mùi rồi. Bội phục hai người thật đấy, dưới hoàn cảnh như thế này mà vẫn có thể chịu đựng được!" Nói xong, anh cất bước vào trong.

Nông Tuyền tưởng rằng Triệu Hùng đến đây để thị sát cuộc sống của anh ta, bị dọa sợ tới mức cứ đi theo bên cạnh Triệu Hùng.

Triệu Hùng đi một vòng từ phòng trong ra trong ngoài, phát hiện ngoại trừ giường trong phòng ngủ, c các thiết bị nhà bếp và tủ lạnh đều còn nguyên vẹn, về cơ bản các thiết bị điện và nhu yếu phẩm hàng ngày khác đều bị hỏng do đánh nát.

Nông Tuyền cùng Tàn Kiếm Hồ A đều là người tập võ, chi cần có cái chỗ ngủ là được, những thứ còn lại không quan trọng. Nếu như bọn họ là những người đàn ông sống trong gia đình bình thường, tôi thật sự không biết làm sao bọn họ có thể tồn tại được dưới cuộc sống này nữa.

"Cậu chủ, có chuyện gì sao?" Nông Tuyền thấy Triệu Hùng bước vào nhà mình ngó khắp nơi mà chẳng nói một lời, căng thẳng hỏi Triệu Hùng.

Triệu Hùng cởi xuống áo ngoài trên người, cười nói: "Xem anh và Tàn Kiếm Hồ A suốt ngày giao lưu võ công với nhau, khiến tôi cũng cảm thấy ngứa nghề, hôm nay đến đây muốn tìm hai người thử giao lưu một chút. Nhìn xem trong khoảng thời gian này, rốt cuộc võ công của hai người có tiến bộ hay không."

"Cậu chủ, không phải cậu không thể sử dụng nội lực sao? Làm sao cậu có thể dùng võ công được?" Nông Tuyền nhíu mày nói.

Triệu Hùng biết Nông Tuyền nói thế này là đã giữ lại mặt mũi cho mình rồi, suýt chút nữa còn nói mình không thể sử dụng võ công, khinh thường so tài với mình.

Nếu như Triệu Hùng sử dụng được võ công, chắc chắn anh có thể so mấy chục chiêu cùng với Nông Tuyền và Tàn Kiếm Hồ A. Bây giờ anh không thể sử dụng võ công, sợ là ngay cả một chiêu cũng không đỡ nổi.

Triệu Hùng nói với Nông Tuyền và Tàn Kiếm Hồ A: "Gần nhất tôi luyện được một loại võ công mới, muốn tìm hai người thử tay một chút. Hai người dùng ba thành nội lực so chiêu với tôi đi, tôi muốn xem võ công mới luyện có mạnh hay không."

Hai mắt của Nông Tuyền sáng lên, hỏi Triệu Hùng: "Cậu chủ, cậu lại luyện võ công mới gì vậy?"

"Tôi cũng không biết, là một loại kiếm pháp." Triệu Hùng nói, dùng ánh mắt dò xét trong phòng một vòng, cuối cùng rơi xuống cái chổi lông gà trên ghế sô pha. Anh cầm lấy cái chổi lông gà, nói: "Tôi lấy cái này thay cho kiếm, hai người đến so chiêu với tôi đi."

Nông Tuyền lo lắng nếu mình dùng ba thành nội lực sẽ khiến Triệu Hùng bị thương, nói: "Cậu chủ, hay là chúng tôi lấy hai thành nội lực để so chiêu với cậu được không? Cậu không thể sử dụng nội lực, đối với cậu mà nói như thế quá không công bằng."

"Không sao, cứ dùng ba thành nội lực đi. Nếu như ngay cả ba thành nội lực của hai người mà tôi cũng không đỡ nổi, vậy có nghĩa là hiệu quả thực chiến của bộ võ công này không lớn." Triệu Hùng nói.

Nông Tuyền cùng Tàn Kiếm Hồ A liếc mắt nhìn nhau, hai người ngầm hiểu ý của đối phương, đều chuẩn bị lấy hai thành nội lực để so chiêu với Triệu Hùng. Bọn họ sợ cơ thể hiện tại của Triệu Hùng không chịu nổi ba thành nội lực của bọn họ.

Tàn Kiếm Hồ A không có thực lực mạnh như Nông Tuyền, hơn nữa cậu ta cũng là người nổi tiếng với kiếm thuật của mình. Cậu ta lấy một cây đũa nắm trong tay, nói là muốn dùng chiếc đũa này thay cho kiếm để so kỹ thuật kiếm với Triệu Hùng.

Triệu Hùng trực tiếp buông xuống chổi lông gà trong tay, nói mình cũng sẽ dùng đũa thay cho kiếm.

Sau khi cả hai người đồng thời đứng vững, Nông Tuyền đột nhiên phát hiện Triệu Hùng khác trước kia rất nhiều. Trong ánh mắt của anh hiện lên sự "Tự tin!" mà trước đây không có.

Hử?

Nông Tuyền cảm thấy mới hai ngày không gặp thôi mà trên người Triệu Hùng đã thay đổi lớn như vậy, trong lòng cực kỳ tò mò rốt cuộc Triệu Hùng mới luyện võ công gì.

"Bắt đầu!" Nông Tuyền hét lên một tiếng với Triệu Hùng cùng Tàn Kiếm Hồ A Đại.

Bóng hình của Tàn Kiếm Hồ A khẽ động đậy, cầm chắc đũa trong tay, đâm về phía trước ngực Triệu Hùng với tốc độ nhanh như chớp. Một chiêu này của Tàn Kiếm Hồ A quá nhanh, chỉ trong nháy mắt đã đến trước mặt Triệu Hùng. 

Bình luận

Truyện đang đọc