CHÀNG RỂ TỶ PHÚ

Dương Hưng nghe được tên Lão ăn mày già, cảm thấy rất kỳ quái.

Tại thần bảng, cũng không có nghe nói có tên cao thủ nào là ăn mày lợi hại cả!

Mặc dù anh tôi phái đi là hai cao thủ Địa Bảng, trừ phi là cao thủ đứng đầu Thiên Bảng, nếu không không có khả năng nhẹ nhàng đánh bại người phụ nữ mặc áo khoác cùng tên hề.

Lão ăn mày già này! Rốt cuộc là ai chứ?

Có Lão ăn mày già là cao thủ lợi hại như ở bên người Triệu Hùng, Dương Hưng không dám mạo hiểm hành động nữa. Bỏ đi động cơ ám sát Triệu Hùng, chuẩn bị tùy thời lại xử lý anh ta sau.

Dương Hưng nói với người phụ nữ mặc áo khoác cùng tên hề: “Hai người đi về trước đi! Chờ mệnh lệnh của tôi.”

“Vâng, cậu chủ!”

Hai người Người phụ nữ mặc áo khoác cùng tên hề mấy di chuyển mấy lần, rất nhanh đã biến mất ở giữa tầm mắt của Dương Hưng.

Dương Hưng cầm cần câu cá lên để câu cá.

Bên cạnh một cái lão giả đội mũ rộng vành mũ già nua, nói: “Dương Hưng này! Nhỏ không nhẫn nại sẽ bị làm loạn đại mưu. Cậu vì một người phụ nữ, liền bắt đầu vận dụng thế lực trong tổ chức. Chuyện này, một khi để lão chủ nhân biết, chỉ sợ sẽ chịu không nổi!”

“Chú Niên, chú cũng biết tình cảm của cháu với Dương Lam. Cháu tuyệt không cho phép, người đàn ông khác nhúng chàm Dương Lam. Huống chi, Triệu Hùng còn là người đàn ông đã lập gia đình. Dương Hưng đem nắm đấm nắm chặt đến mức kêu răng rắc,

Người gọi là chú Niên, nói: “Có lẽ là do cháu suy nghĩ nhiều.Hai người Dương Lam và Triệu Hùng, có khả năng chỉ là quan hệ bạn bè bình thường.”

“Không! Cháu hiểu Dương Lam rất rõ. Mặc dù, cháu không quá xác định ý nghĩ của Triệu Hùng, nhưng Tiểu Lam chưa từng dùng ánh mắt ấy để nhìn cháu, đối thằng nhãi Triệu Hùng này, trong mắt cô ấy tràn đầy nhu tình mật ý! Tiểu Lam là của cháu, ai cũng mơ tưởng từ trong tay của cháu cướp Tiểu Lam đi.”

Lão già thở dài một cái, nói: “Dương Hưng! Lão chủ nhân coi trọng cháu, cũng là bởi vì cháu làm việc sát phạt quả đoán. Nếu như, cháu bị chuyện tình yêu con gái ràng buộc, sợ rằng sẽ hủy đi kế hoạch lớn của lão chủ nhân.”

“Yên tâm đi, chú Niên! Cháu có chừng mực. Cháu đi trước, chú câu cá một mình!”

Dương Hưng nói xong, đi tới chiếc xe Bentley gần đó.

Sớm có vệ sĩ mở cửa xe ra thay Dương Hưng, rất nhanh đã rời đi!

Triệu Hùng vừa trở lại khách sạn Kim Nguyên!, Kim Trung đã sớm chờ ở nơi đó.

Kim Trung thấy Triệu Hùng hoàn hảo không chút tổn hại trở về, thở dài nhẹ nhõm, nói: “Anh làm tôi sợ muốn chết, tại sao lại ở trong vòng một ngày, lọt vào hai lần ám sát?”

Hai lần?

Lý Diệu Linh ở bên cạnh nghe, cảm giác không hiểu ra sao. Rõ ràng chỉ có vừa rồi một lần, không rõ Kim Trung vì sao lại nói hai lần ám sát.

Triệu Hùng không để ý tới cô em vợ Lý Diệu Linh, nói với Kim Trung: “Kim Trung, anh mau giúp tôi điều tra thêm, rốt cuộc là ai muốn đưa tôi vào chỗ chết?”

“Tối đã phái người đi tra xét! Nhưng, tên sát thủ thứ nhất chết, bên trong đã đứt gãy manh mối. Hai tên sát thủ này đã chạy trốn, cũng không dễ dàng truy sát. Cho tôi chút thời gian!”

Triệu Hùng khẽ gật đầu, nói: “Anh đặt nhiều tinh lực về phía tập đoàn Hắc Hỏa. Bởi vì, ở Thanh Hoá, tôi chỉ có va chạm với tập đoàn Hắc Hỏa. Đúng rồi, tôi luôn cảm giác người Dương Hưng này, ánh mắt nhìn tôi có chút không đúng, anh thuận tiện lại giúp tôi điều tra về anh ta.”

“Dương Hưng?” Kim Trung nghe được thì nở nụ cười, nói với Triệu Hùng nói: “Triệu Hùng! Có phải là anh suy nghĩ nhiều hay không. Dương Hưng là con nuôi của bác Dương, bằng vào giao tình ba nhà chúng ta, làm sao anh ta lại xuất thủ đối phó với anh.”

“Nếu như anh ta thích Tiểu Lam thì sao?”

“Vậy thì càng không có thể! Nhiều lắm là ra tay dạy dỗ anh một chút, chẳng lẽ lại bởi vì Tiểu Lam, đưa anh vào chỗ chết?”

Kim Trung vỗ vỗ bả vai của Triệu Hùng nói: “Anh ở lại khách sạn nghỉ ngơi thật tốt đi! Ngày kia chính là hội đấu giá. Tỉnh Thanh Hoá khoảng thời gian này không yên ổn, anh vẫn nên ít đi ra ngoài một chút.”

Triệu Hùng khẽ gật đầu, nói: “Đúng rồi, Kim Trung! Hôm nay người xuất thủ cứu tôi, chính là một lão ăn mày ăn xin ở khách sạn của anh. Anh phái người giúp tôi hỏi thăm một chút tung tích của người này, tôi muốn tìm ông ta nói chuyện một chút!’”

“Được, anh cứ chờ tin tức của tôi đi!” Kim Trung nói xong, quay người rời khỏi khách sạn.

Kim Trung sợ Triệu Hùng lại xảy ra chuyện, ở gần khách sạn Kim Nguyên sắp xếp không lực lượng bảo an bí mật. Cũng đem cấp bậc bảo an nâng lên Cấp bậc D, tương đương với lực lượng bảo an bảo vệ các minh tinh đang nổi tiếng.

Triệu Hùng để cô em vợ Lý Diệu Linh trở về phòng nghỉ ngơi, sau đó anh trở lại phòng, vọt vào phòng tắm, tắm nước nóng.

Thời điểm đang tắm, Triệu Hùng lúc này mới chú ý tới anh đã rất lâu không bị ho khan.

Ồ? Kỳ quái, chẳng lẽ đã tốt?

Triệu Hùng thử khởi động nội công trong cơ thể, vừa vận công, vẫn là có loại muốn cảm giác đau sốc hông.

Thương thế căn bản chưa tốt, nhưng ho khan dã giảm bớt là cái sự thật không thể chối cãi.

Những ngày này, trận trận ho khan đó đã tra tấn Triệu Hùng quá sức!

Đột nhiên, linh quang lóe lên!

Chẳng lẽ là do lão già ăn mày kia?

Triệu Hùng nhớ kỹ lúc anh mời Lão ăn mày già ăn cơm, Lão ăn mày già đã hung hăng đập vào lưng của anh một chưởng, lúc ấy nói thể cốt của anh quá yếu, điều trị cho!

Nghĩ như vậy, Triệu Hùng thế mới biết Lão ăn mày già là thế ngoại cao nhân.

Chỉ là không nghe nói cao thủ ở Thần bảng, có nhân vật như vậy a!

Nếu là cao thủ Thiên Bảng, có thể chữa trị tốt bệnh ho khan của mình, lấy tu vi cử người đứng đầu Thiên Bảng là ông cụ Khổng, đã sớm chữa khỏi cho mình!

Chẳng lẽ Lão ăn mày già này lại có thể áp đảo trên Thần bảng?

Triệu Hùng bị giật mình bởi ý nghĩa của mình.

Sau khi tắm xong nước nóng, trên thân Triệu Hùng bọc khăn tắm nằm lở trên giường.

Thấy đã đến giờ tan sở của vợ Lý Thanh Tịnh, Triệu Hùng cầm điện thoại di động lên gọi điện thoại cho Lý Thanh Tịnh.

“Vợ! Em tan làm rồi sao?”

“Còn chưa, hôm nay sự tình ở công ty nhiều, còn phải hơn nửa giờ nữa.”

“Dao Châu đâu?” Triệu Hùng hỏi.

“Ở đây rồi, em để Gia Hân đi nhà trẻ đón Dao Châu.”

“Để Dao Châu nói chuyện với anh một chút, anh nhớ con gái.”

Lý Thanh Tịnh đưa di động cho con gái, nói: “Con gái, bố tìm con nè!” Nói xong, trực tiếp mở loa ngoài.

“Bố ơi! Chừng nào thì bố trở về vậy? Con rất nhớ bố.”

“Con gái ngoan, đêm chủ nhật thì bố về đến nhà. Con muốn ăn cái gì nào? Lúc đó bố mang về cho con.”

“Không muốn ăn cái gì, con chỉ muốn bố mau mau trở về, ở bên con.”

Triệu Hùng nghĩ nghĩ nói: “Ở tỉnh Thanh Hoá Thẩm có gà quay không tệ, chờ bố trở về mua cho con gà quay nhé!”

“Được ạ! Dù sao đồ bố mua về, con đều thích! Bố ơi, nhất định cuối tuần bố phải trở về nha, mẹ cũng nhớ bố!”

Lý Thanh Tịnh trừng con gái một chút, con gái Dao Châu nghịch ngợm quá nhiều chuyện.

Dao Châu cười hì hì một tiếng, đưa di động trả lại cho Lý Thanh Tịnh liền chạy đi.

Lý Thanh Tịnh nhận lấy điện thoại, nói với Triệu Hùng: “Triệu Hùng, hôm nay anh bận cái gì vậy?”

“Haiz! Đừng nói nữa. Anh đã hai lần bị ám sát!”

Lý Thanh Tịnh đang bật loa ngoài, nghe xong hai chữ ám sát, vội vàng tắt chức năng mở loa ngoài, kinh ngạc nói với Triệu Hùng: “Triệu Hùng, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy?”

Bình luận

Truyện đang đọc