CHÀNG RỂ TỶ PHÚ

Triệu Khang là kẻ thông minh tinh quái, sau giây phút kinh ngạc ngắn ngủi, cậu lập tức xoay người chạy đến bên Quỷ Y quỳ xuống trước mặt.

Một thái độ thành kính, dập đầu và nói: "Bố nuôi ở trên, nhận của Triệu Khang con một lạy!” Nói xong thì lập tức dập đầu liền ba cái. Mỗi cái dập đầu xuống, đều rất có khí phách. Dập đầu xong ba cái thì trán của Triệu Khang đều đỏ hết lên.

Ngoài Triệu Khang ra, thì trong chuyện này người vui mừng nhất ai có thể qua được Thiên Thủ Nhân Đồ cơ chứ.

Nếu như Triệu Khang trở thành con nuôi của Quỷ Y, ông ta hiện lại đang là sư phụ của Triệu Khang, vậy há chẳng phải ông ta cũng nở mày nở mặt hay sao.

Mọi người rần rần chúc mừng Quỷ Y.

Ngay cả ông Tựu và Thiên Thủ Nhân Đồ có chút đố kị với thằng nhóc Triệu Khang này, lại có thể nhận được sự tán thưởng của Quỷ Y.

Thiên Thủ Nhân Đồ cười nói: "Quỷ Y tiền bối, vậy là Thiên Thủ Nhân Đồ tôi trèo cao rồi. Đồ đệ của tôi có thể thành con nuôi của lão tiền bối, tôi cũng mát mày mát mặt.”

Quỷ Y quái lạ liếc mắt, chửi vào mặt Thiên Thủ Nhân Đồ: "Ông muốn ăn rắm hả? Con nuôi của ta bái dưới môn hạ của ông, há chẳng phải khiến mọi người trên gian hồ cười nhạo ta sao?”

“Ông… Những lời này của ông là có ý gì?” Thiên Thủ Nhân Đồ không hiểu mà hỏi.

Quỷ Y nói: "Đồ đệ Tà Y của ta vừa mới chết. Các người cũng biết, ta chỉ có một đồ đệ bảo bối như vậy. Triệu Khang nếu là con nuôi của ta, về sau đương nhiên phải kế thừa y bát của ta. Từ giờ phút này trở đi, ông và Triệu Khang không còn là quan hệ sư đồ nữa.”

“Ông… Đây chẳng phải là cướp đoạt hay sao?” Thiên Thủ Nhân Đồ phẫn nộ đáp.

Bốp!

Một cái tát như trời giáng đập vào mặt của Thiên Thủ Nhân Đồ.

Ở cự ly gần, Thiên Thủ Nhân Đồ căn bản không tránh được một cái tát này Quỷ Y.

Triệu Khang ở bên cạnh theo dõi với tâm trạng hả hê.

Thực lực!

Đây chính là sự đàn áp của thực lực.

Bản thân người sư phụ Thiên Thủ Nhân Đồ này đã đủ ngang tàng rồi, nhưng đứng trước mặt là Quỷ Y, bị chèn ép tới mức cặn bã cũng không còn lại gì.

Triệu Khang thật không ngờ rằng, mới hôm qua thôi Quỷ Y còn không đếm xỉa gì, đột nhiên hôm nay lại nhận anh ta làm con nuôi, còn muốn Triệu Khang làm đồ đệ. Thật đúng là đời người đều là những điều bất ngờ.

Vừa kinh ngạc vừa vui mừng với bất ngờ đến quá bất ngờ, ngoài sức tưởng tượng. Triệu Khang lập tức quỳ xuống đất, nói với Quỷ Y: "Sư phụ, nể mặt Thiên Thủ Nhân Đồ tiền bối đã từng chỉ dạy cho con, người đừng tính toán với ông ấy nữa được không ạ?”

Thiên Thủ Nhân Đồ vừa nghe thì chỉ tay về phía Triệu Khang mà chửi: "Cậu được lắm Triệu Khang, cái thứ chó má vong ân phụ nghĩa. Quên rồi nhỉ, lúc trước ta đã thu nạp dung dưỡng cậu như thế nào? Ta vẫn chưa đồng ý giải trừ quan hệ sư đồ với cậu mà cậu đã đi gọi ông ta là sư phụ rồi.”

Quỷ Y một quyền hướng về phía Thiên Thủ Nhân Đồ giáng xuống.

Lần này Thiên Thủ Nhân Đồ sớm đã có phòng bị, tránh được một kích của Quỷ Y. Không ngờ rằng Quỷ Y nửa đường biến chiêu, hóa quyền thành chưởng, thêm một lần nữa trên mặt Thiên Thủ Nhân Đồ nhận một cái tát như trời giáng.

Liên tiếp phải chịu hai cái tát, mặt Thiên Thủ Nhân Đồ có chút chịu không nổi.

Thiên Thủ Nhân Đồ phẫn nộ hét lên: "Quỷ Y, ta kính xưng ông một tiếng tiền bối, nhưng ông đang làm cái chó gì vậy? Nếu như để anh em giang hồ biết được, đều sẽ vì ông mà cảm thấy xấu hổ. Nói cho ông biết tôi đại diện cho Hoàng Long, ông thật sự cho rằng Hoàng Long của tôi sẽ sợ ông sao?”

Quỷ Y cười lạnh một tiếng, nói: "Muốn lấy Hoàng Long ra đè ép ta à? Nói cho ông biết, lão già tôi đây hành tẩu giang hồ, chưa bao giờ gia nhập bất kỳ môn phái nào. Lần này, nếu không phải đồ đệ của ta cầu xin ta giúp đỡ, ta mới không để ý đến chuyện chó má của các ông. Trở về nói cho chủ nhà các người biết, rằng việc của Triệu Khang ta định đoạt. Nếu Hoàng Long của ông cảm thấy không phục, có thể tới tìm ta bất cứ lúc nào.”

“Ông...” Thiên Thủ Nhân Đồ nổi giận đùng đùng

Ông ta chưa gặp qua một tên cường đạo nào hung hăng như thế. Đồ đệ mình vừa thu nhận mấy tháng, cứ như vậy bị Quỷ Y bẩy đi. Mặt mũi Thiên Thủ Nhân Đồ của ông ta coi như là mất hết!

Mặt Nạ lo lắng còn chưa đánh "Ngũ Tộc Thôn", người bên mình bắt đầu đấu đá lẫn nhau. Lên tiếng khuyên can nói: "Anh Đồ, anh nghĩ xa một chút! Triệu Khang có thể bái dưới môn hạ của Quỷ Y tiền bối, đối với anh mà nói cũng là một chuyện may mắn.”

“Mặt Nạ, ông bớt ở đó nói mấy lời lạnh nhạt đó đi, tình cảm bị mất đi ở đây không phải là đồ đệ của ông?” Thiên Thủ Nhân Đồ hơi thở bực tức mà nói.

Mặt Nạ giải thích: "Anh Đồ, ông nghe ta nói xong, Triệu Khang nói cho cùng cũng đi theo ông. Về sau, Triệu Khang nếu đi theo Quỷ Y tiền bối, ở trên giang hồ lăn lộn nổi danh. Vậy ông là tiền sư phụ, chẳng phải cũng thơm lây hay sao.”

Thiên Thủ Nhân Đồ biết rằng Mặt Nạ đang cho mình một đường lui.

Ông ta căn bản đánh không lại Quỷ Y, cho dù huy động tất cả cùng lên, cũng không phải là đối thủ của lão già này. Tên khốn này, đúng là tự hại chính mình.

Hết lần này tới lần khác đều đánh không lại ông ta.

Phiên Tăng cũng lên tiếng khuyên nhủ: "Thiên Thủ, Triệu Khang có thể bái dưới danh Quỷ Y, âu cũng không làm nhục thân phận của ông. Tại sao không suy nghĩ rộng hơn một chút, để hoàn thành công việc thật tốt!”

Thiên Thủ Nhân Đồ muốn không đồng ý cũng không đc, vì một khi lời của Quỷ Y đã nói ra, thì việc này coi như ván đã đóng đinh rồi.

Thiên Thủ Nhân Đồ muốn cứu vãn giữ lại chút thể diện, chỉ có thể dồn uất khí lên người Triệu Khang: "Quỷ Y đã nhìn trúng cậu rồi, vậy là sau này chúng ta cắt đứt quan hệ sư đồ, sau này hãy đi theo ông ta!”

Triệu Khang vờ vĩnh đáp: "Cảm tạ Đồ tiền bối!”

Từ trước kia là “Sư phụ” tới bây giờ chuyển thành “Đồ tiền bối”, cách xưng hô này khiến Thiên Thủ Nhân Đồ nghe mà cảm thấy chói tai.

Mặt Nạ cùng Phiên Tăng, thấy Thiên Thủ Nhân Đồ cuối cùng lựa chọn nhượng bộ, sóng gió này cuối cùng cũng đã qua. Nếu không, nếu Thiên Thủ Nhân Đồ một hơi dẫn người rời đi, hoặc là Quỷ Y lựa chọn rời đi, như vậy đến với Ngũ Tộc Thôn một trận đánh không có phần thắng tuyệt đối.

Quỷ Y nói: "Sở dĩ ta đáp ứng giúp các ông công kích Ngũ Tộc Thôn, chủ yếu là vì đồ đệ của ta muốn báo thù. Ông nói cho ta biết, hung thủ gồm những ai?”

Mặt Nạ đáp: "Quỷ Y tiền bối, hung thủ gồm có Trần Văn Sơn, Nông Tuyền, Tiết Ân, còn cả tên phản đồ của Liệp Hộ Môn là Trang Đồng Phủ. Chủ yếu là mấy người bọn họ tham gia bao vây Tà Y, Tà Y quả không địch nổi chúng, mới bất hạnh mất mạng.”

Mặt Nạ nhấn mạnh sự tôn nghiêm cái chết của Tà Y, cũng phần vì muốn giữ thể diện cho Quỷ Y.

Quỷ Y âm thầm nhớ kỹ tên của những người này, hỏi Triệu Khang: "Triệu Khang, những người này con đều quen biết chứ?”

"Dạ biết!" Triệu Khang gật đầu.

"Đến lúc đó con chỉ định cho ta là kẻ nào là được! Võ công của con còn thấp, không thích hợp để tham gia những hành động này. Đến lúc đó, lui ra ngoài, ở bên ngoài chờ ta là được!”

“Vâng, bố nuôi!”

Triệu Khang gọi "Bố nuôi" nghe thật trơn tru!

Thiên Thủ Nhân Đồ tức điên trừng mắt nhìn Triệu Khang, càng làm cho ông ta tức giận chính là Triệu Khang đối với ông ta giờ như kiểu nhìn mà không thấy.

Nếu như không phải là đánh không lại Quỷ Y, ông ta không thể liều mạng được.

Mặt Nạ nói: "Ngũ Tộc Thôn có Kỳ môn ám cọc, theo sự giới thiệu của Phiên Tăng, chúng tôi đã tìm được người có thể phá vỡ được nó. Triệu Khang, cậu đối với Ngũ Tộc Thôn có phần quen thuộc, hãy cùng với Chu Văn nói một chút về bố cục của thôn. Như vậy thì mọi người trong lòng đều có tính toán, không gặp khó khăn khi ở trong Ngũ Tộc Thôn. Việc quan trọng bây giờ là chốt thời gian để chúng ta tấn công thôn.”

Quỷ Y tỏ vẻ thiếu kiên nhẫn, nói: "Không cần bàn luận gì cả, mốt đánh đi! Ta và đại hòa thượng nghỉ thêm hai hôm, đêm ngày kia chúng ta hành động!...”

Bình luận

Truyện đang đọc