CHÀNG RỂ TỶ PHÚ

Hà Ngọc Kỳ bởi vì nguyên nhân uống nhiều rượu, trong con mắt xinh đẹp ngập nước.

Nếu như Hà Ngọc Kỳ bình thường có yếu tố này, giá trị nhan sắc của cô ta có thể đạt đến chín mươi ba điểm.

Người phụ nữ có thể ở trong mắt người đàn ông có được chín mươi điểm trở nên, đều có thể tính là mỹ nữ. Tiếc nuối duy nhất là, vóc dáng thiếu đi đặc điểm rõ ràng nhất của người phụ nữ, khiến người ta khó lòng có thể khen được.

Trong lòng Hà Ngọc Kỳ và Triệu Hùng đều muốn so sánh, đều khiến cho đối phương uống say ngất!

Đồ ăn gọi đến còn chưa lên toàn đâu, hai người đã một người uống bảy tám chai bia!

Lý Diệu Linh nhìn anh rể Triệu Hùng, lại nhìn Hà Ngọc Kỳ một chút, lo lắng nói: “Hai người vẫn nên đừng uống rượu nữa, vẫn là ăn một chút gì đi!”

Hà Ngọc Kỳ trợn trắng mắt, nói: “Như vậy sao được, anh rể cô đến tỉnh Thanh Hoá, dù sao tôi cũng phải tận tình tiếp đãi! Họ Triệu, anh còn có thể uống được không, không được thì xuống đi, chỉ cần anh nói một chữ phục với tôi, chúng ta liền có thể đình chỉ việc đấu bia.”

“Tôi phục cô?” Triệu Hùng nở nụ cười, nói: “Tôi có vịn tường cũng sẽ không chịu phục cô!”

Hà Ngọc Kỳ không nghe ra ý ở ngoài lời của Triệu Hùng, lông mày nhướn lên, nói: “Tốt! Chúng ta đã không ai phục ai, vẫn là nên phân cao thấp ở trên bàn rượu.”

Sau khi hai người uống qua mười chai rượu, rõ ràng bắt đầu nói nhiều hơn.

Hai người Triệu Hùng và Hà Ngọc Kỳ, vốn dĩ liền nhìn đối phương không vừa mắt. Một bên uống rượu, một bên chế nhạo đối phương!

Lý Diệu Linh ở một bên đều nghe không nổi nữa, thật sợ hai người sẽ đánh nhau!

Thời điểm uống đến chai bia thứ mười lăm, Triệu Hùng đã lộ ra vẻ say bia. Trái lại Hà Ngọc Kỳ, sắc mặt không trắng cũng không đỏ, ngược lại càng uống càng trắng.

Hà Ngọc Kỳ thấy Triệu Hùng đã lộ ra vẻ say rồi, trong lòng âm thầm đắc ý. Xem ra, lại rót Triệu Hùng mấy chai bia là có thể hoàn toàn chuốc say anh.

Quả nhiên, Triệu Hùng uống đến chai bia thứ hai mươi mốt, rốt cuộc đã say đến nằm ở trên bàn.

Khóe miệng của Hà Ngọc Kỳ lộ ra một tia cười đắc ý, nói với Lý Diệu Linh: “Diệu Linh, cô ăn xong chưa?”

“Đã ăn xong!”

“Vậy chúng ta đỡ anh rể của cô về đi! He he, lần này trong tay của tôi đã nắm được thóp của anh ta! Để xem anh ta còn dám cãi nhau với tôi nữa không?”

Trong lòng Lý Diệu Linh kỳ thật cũng muốn Hà Ngọc Kỳ chuốc say Triệu Hùng.

Đều nói say rượu sẽ thổ lộ lời nói thật trong lòng, ban đêm cô sẽ bắt Triệu Hùng nói ra lời nói thật.

Nghĩ như vậy, Lý Diệu Linh không hiểu sao có một trận hưng phấn.

Đừng nhìn dáng người của hai cô gái Lý Diệu Linh cùng Hà Ngọc Kỳ đều rất mảnh mai, hai người hợp lực đỡ một người Triệu Hùng vẫn không có vấn đề gì.

Dù là như thế, cũng khiến hai người mệt mỏi đến mức đổ mồ hôi.

Đó là do, sau khi uống say, thân thể sẽ nặng hơn so với bình thường rất nhiều.

Thời điểm ra khỏi quán đồ nướng, Hà Ngọc Kỳ nói với chủ tiệm: “Ông chủ Vương, nhớ ghi tên tôi vào trong sổ. Hôm nào tôi lại đến thanh toán cho ông!”

“Được, cô Hà!”

Sau khi rời khỏi quán ăn, Lý Diệu Linh gọi bảo sĩ phụ trách âm thầm bảo vệ bọn họ mà Kim Trung phái tới ra! Để vệ sĩ nâng Triệu Hùng vào trong xe!

Sau khi trở lại khách sạn, Lý Diệu Linh nói với Hà Ngọc Kỳ: “Tiểu Kỳ, đêm nay cô ở lại khách sạn đi! Giường của tôi ở khách sạn rất lớn, đủ cho hai chúng ta ở.”

Hà Ngọc Kỳ cao hứng khẽ gật đầu, nói: “Tốt! Dù sao tôi về nhà cũng không có ý nghĩa.”

Hà Ngọc Kỳ nói với Lý Diệu Linh: “Diệu Linh, đều nói say rượu thổ lộ lời nói thật, chúng ta hỏi một chút anh rể của cô có thích người phụ nữ nào ở bên ngoài hay không?”

“Ha ha! Tôi cũng đang có ý này.”

Lý Diệu Linh không nghĩ tới ý nghĩ của mình và Hà Ngọc Kỳ lại không mưu mà hợp!

Lý Diệu Linh đi đến trước giường, nhẹ nhàng đẩy thân thể Triệu Hùng, hỏi anh: “Anh rể! Anh rể!”

Triệu Hùng mơ mơ hồ hồ ừm một tiếng.

Liền nghe thấy Hà Ngọc Kỳ hỏi Triệu Hùng: “Triệu Hùng, tiếp tục uống rượu không?”

“Không... Không uống! Không uống được nữa.”

Lý Diệu Linh và Hà Ngọc Kỳ liếc mắt nhìn nhau, thấy Triệu Hùng nhắm mắt lại, bên trong miệng phát ra lời nói mớ mơ hồ không rõ.

Hà Ngọc Kỳ lên tiếng tiếp tục dò hỏi Triệu Hùng: “Triệu Hùng, người phụ nữ anh thích nhất là ai vậy?”

“Vợ tôi, Thanh… Thanh Tịnh.”

Lý Diệu Linh khẽ hừ một tiếng, nói: “Coi như anh có chút lương tâm!”

“Anh rể, ngoại trừ chỉ của em ra, còn thích những người phụ nữ khác sao?”

“Em nói ai vậy?”

“Chính là anh còn thích ai nữa?” Lý Diệu Linh hỏi.

“Con gái Dao Châu của anh!”

“Ai nha! Em không hỏi Dao Châu, anh có thích Vân Nhã hay không?” Lý Diệu Linh truy vấn Triệu Hùng.

“Vân Nhã?”

Triệu Hùng nhíu mày, không tiếp tục tiếp lời của Lý Diệu Linh, trong mũi phát ra tiếng ngáy.

Lý Diệu Linh lo lắng Triệu Hùng ngủ thiếp đi, đẩy thân thể của hắn, tiếp tục hỏi anh: “Anh rể, anh đừng ngủ, em có lời muốn hỏi anh.”

“Anh hỏi cái gì?”

Triệu Hùng thực sự đã uống quá nhiều, chỉ là đang trả lời phản xạ có điều kiện lấy vấn đề của cô em vợ Lý Diệu Linh.

“Anh rể, anh yêu chị em sao?”

“Yêu!”

“Yêu bao nhiêu?”

“Muốn yêu bao nhiêu có bấy nhiêu!”

Lý Diệu Linh nghe mà vui vẻ, xem ra anh rể Triệu Hùng đối với chị cô Lý Thanh Tịnh là tình cảm thật lòng!

Hà Ngọc Kỳ hỏi Triệu Hùng: “Triệu Hùng, người phụ nữ anh không thích nhất là ai?”

“Đương nhiên là...”

“Là ai?” Trái tim của Hà Ngọc Kỳ đập mạnh, rất sợ hãi Triệu Hùng nói ra tên của mình.

“Chính là con mụ điên Hà Ngọc Kỳ kia!”

“Anh mới là con mụ điên đấy!”

Hà Ngọc Kỳ tức giận đến mức nắm đôi bàn tay trắng như phấn, đấm một cái lên người Triệu Hùng.

Dù cho Hà Ngọc Kỳ đánh Triệu Hùng một chút, Triệu Hùng bởi vì nguyên nhân uống say, căn bản không có phản ứng.

Hà Ngọc Kỳ tức giận vôc ùng!

Không nghĩ tới người Triệu Hùng ghét nhất, thật sự là cô ta.

Cô ta nói với Lý Diệu Linh nói: “Diệu Linh, tôi về phòng trước tắm rửa trước. Anh rể của cô quá khinh người.”

Lý Diệu Linh cười hì hì một tiếng, nói với Hà Ngọc Kỳ: “Chị Tiểu Kỳ, mỗi lần cô và anh rể của tôi ở chung đều náo loạn! Thật sự là một đôi oan gia. Đúng rồi, cô tắm rửa ở luôn trong gian phòng của anh rể tôi đi. Dù sao anh ấy uống say, cũng không nhìn thấy cô tắm rửa đâu.”

“Diệu Linh cùng nhau tắm thôi?”

“Không tốt lắm đi!”

“Ai nha! Có cái gì không tốt, chúng ta đều là phụ nữ, cô sợ cái gì.”

Trên thân Lý Diệu Linh cũng ra một thân đổ mồ hôi, trên thân dinh dính, thật sự có chút không thoải mái.

Gian phòng của Triệu Hùng ở là phòng tổng thống của khách sạn Kim Nguyên, phòng tắm bên trong gian phòng là một bồn tắm lớn rộng.

Hà Ngọc Kỳ mở nước, trước tiên đổ đầy bồn tắm rồi bước vào, sau đó Lý Diệu Linh cũng tới đến vào bồn tắm.

Nhìn thấy dáng người của Lý Diệu Linh tốt hơn chính mình rất nhiều, trong ánh mắt Hà Ngọc Kỳ toát ra sự hâm mộ.

Hà Ngọc Kỳ duỗi ra cánh tay ngọc gầy gầy vẩy nước lên người mình, thần sắc ảm đạm nói với Lý Diệu Linh: “Diệu Linh, tôi muốn làm phẫu thuật thẩm mĩ ngực lớn!”

Lý Diệu Linh lườm Hà Ngọc Kỳ một chút, cười một tiếng, nói: “Tiểu Kỳ, cô thực sự nghĩ kĩ rồi chứ?”

“Ừm!” Hà Ngọc Kỳ nói: “Tôi không muốn để người khác cười nhạo!”

Lý Diệu Linh thực sự nhịn không được nở nụ cười, nói với Hà Ngọc Kỳ nói: “Tiểu Kỳ, tôi ủng hộ cô làm phẫu thuật ngực lớn! Cô nhìn hiện tại những nữ minh tinh kia, đối với bộ phận nào không hài lòng trên người mình, thì liền dùng tiền đi chỉnh sửa chỗ đó. Chuyện này không có gì mất mặt cả!”

“Diệu Linh, cô thật sự ủng hộ tôi?”

Lý Diệu Linh ừ một tiếng, khẽ gật đầu.

“Tiểu Kỳ, nếu như cô sợ. Chờ sau khi tôi được nghỉ, tôi đi cùng với cô.”

“Thật sao?”

“Đương nhiên là thật!”

“Diệu Linh, tôi liền biết cô là tốt nhất mà. Vậy tôi chờ khi cô nghỉ, đến lúc đó chúng ta ra nước ngoài làm phẫu thuật ngực lớn. Tôi nghe nói ở nước ngoài làm chuyện mẫu thuật này là tốt nhất rồi.”

“Được! Đúng rồi, cô có hộ chiếu sao?”

“Có!”

“Tôi còn chưa có đâu, sau này trở về, tôi sẽ đi làm!”

Hà Ngọc Kỳ cùng Lý Diệu Linh định ra kế hoạch xuất ngoại thật tốt, hai người đều đang mong đợi đến ngày nghỉ.

Đúng lúc này, cửa phòng tắm đột nhiên bị người kéo ra.

Chỉ thấy Triệu Hùng mơ mơ màng màng, đi vào nhà vệ sinh bắt đầu đi tiểu!

Một đêm này uống rất nhiều bình bia, nhà vệ sinh cũng không biết phải chạy bao nhiêu lần đâu!

Lý Diệu Linh và Hà Ngọc Kỳ biết Triệu Hùng uống say, mới tắm rửa ở trong phòng tắm của nah. Hai người đều bị cả kinh đến mức trợn mắt há mồm.

Cũng may, Triệu Hùng đi nhà vệ sinh xong thì liền rời đi!

Lý Diệu Linh và Hà Ngọc Kỳ đồng thời phát ra tiếng hét chói tai!

“Diệu Linh, vừa rồi anh rể của cô không thấy được chúng ta chứ?”

“Hẳn là không nhìn thấy đi! Anh ấy uống say.”

Hà Ngọc Kỳ chân trần chạy đến phòng ngủ nhìn, thấy Triệu Hùng nằm ở trên giường lại phát ra tiếng ngáy, lúc này mới vững tin rằng anh thực sự uống say.

Sau khi trở lại phòng tắm, sắc mặt Hà Ngọc Kỳ đỏ bừng nói: “Diệu Linh! Anh rể cô đã ngủ thiếp đi. Xem ra, hẳn là vừa rồi không thấy được chúng ta đâu!”

Lúc này Lý Diệu Linh mới yên tâm lại, nói: “Tiểu Kỳ, chúng ta nhanh tắm rồi trở về phòng đi! Nếu như anh rể của tôi tỉnh, nhìn thấy chúng ta còn tắm ở nơi này thì sẽ lúng túng.”

Bình luận

Truyện đang đọc