CHÀNG RỂ TỶ PHÚ

Vào sáng thứ Hai, sau khi Triệu Hùng gửi con gái đến trường mẫu giáo, anh đã gọi cho vợ của mình là Lý Thanh Tịnh và nói rằng anh sẽ trực tiếp đến gặp Trần Thiên Trung, đưa ông ấy đi đến Bắc Hà để nghỉ dưỡng.

"Ừ! Vậy thì anh nhớ bảo trọng đó." Lý Thanh Tịnh căn dặn Triệu Hùng

Sau khi nghe thấy thì Triệu Hùng cảm thấy vô cùng ấm áp, sau khi cúp máy, anh đã gửi cho vợ mình Lý Thanh Tịnh một nhãn dán hôn gió.

Một lúc sau, điện thoại phát ra tiếng kêu.

Triệu Hùng mở điện thoại di động của mình lên, Lý Thanh Tịnh gửi cho Triệu Hùng một chiếc nhãn dán của một cặp đôi đang hôn nhau.

Đây là điều chưa từng xảy ra trước đây.

Triệu Hùng khi thấy cái biểu cảm mập mờ này đã vô cùng mừng rỡ như muốn bay lên.

Sau khi đến nơi ở của Trần Thiên Trung, Triệu Hùng nhìn thấy Trần Thiên Trung ăn mặc rực rỡ hẳn lên, dã chuẩn bị xong!

Triệu Hùng còn cố ý cười nhạo Trần Thiên Trung, nói: "Ông Trần, hôm nay ông mặc đồ nhìn rất là đẹp trai đó!"

"Già rồi! Già rồi! Không còn cái gì gọi là đẹp trai cả. Thiếu gia Hùng, những gì cậu phân phó tôi đã dặn dò bọn họ cả rồi."

"Ừ! Vậy thì đi thôi. Con cá lớn sắp mắc câu rồi." Triệu Hùng cười cười.

Trần Thiên Trung mỉm cười, nhìn thấy dáng vẻ trong lòng đã có dự tính của Triệu Hùng, trong lòng không khỏi mừng thầm.

Triệu Hùng lái chiếc Maybach, ngồi trên xe còn có Trần Thiên Trung và vệ sĩ riêng Trần Hoàng Phong ngồi trên xe, ba người họ lái xe về phía sân bay!

Sau khi vượt qua vòng kiểm tra an ninh, Triệu Hùng, Trần Thiên Trung và Trần Hoàng Phong vào một "phòng VIP" dưới sự hướng dẫn của các nhân viên công tác.

Trong phòng VIP có đầy đủ các phương tiện giám sát.

Người phụ trách sân bay khi nhìn thấy Trần Thiên Trung đã hét lên: "Ông Trần!"

Trần Thiên Trung gật đầu nói với một người đàn ông trung niên đẹp trai: "Anh Khưu, cảm ơn các anh đã hợp tác!"

Người đàn ông tên Khưu cười nói: "Loại trừ những nguy hiểm tiềm ẩn ở sân bay, truy bắt bọn kh ủng bố là ưu tiên hàng đầu của công tác an ninh sân bay của chúng tôi. Nếu như những người có thân phận như ông Trần đây mà xảy ra vấn đề thì tổng giám đốc như tôi đây bao che không nổi đâu!"

Sau khi Trần Thiên Trung trò chuyện với anh Khưu ở sân bay một lúc thì một lát sau mọi người bắt đầu nhìn chằm chằm vào màn hình điều khiển lớn.

Khi một người đàn ông có râu vượt qua vòng kiểm tra an ninh thì phát hiện ra có vấn đề. Các nhân viên an ninh đã báo cáo cho quản lý Khưu qua hệ thống liên lạc nội bộ.

Quản lý Khưu tại sân bay sau khi nghe xong không khỏi sửng sốt, liền ra lệnh cho nhân viên kiểm tra an ninh: "Lập tức khống chế người này, nhưng không được làm phiền những vị khách khác. Ngoài ra, phải tiếp tục điều tra đến cùng để đảm bảo không có bất kì con cá nào lọt qua lưới."

Sau khi dặn dò xong, Tổng giám đốc Khưu nghiêm nghị quay đầu lại và nói với Trần Thiên Trung: "Ông Trần, đúng là có bọn khủng bố. Bọn nó có đặt một quả bom hẹn giờ loại nhỏ được tìm thấy trong đồng hồ của một hành khách."

Trần Thiên Trung sau khi nghe xong, vẻ mặt rất bình tĩnh, giống như đã đoán trước được.

Triệu Hùng lạnh giọng nói: "Không ngờ đến đám người này ra tay thực sự độc ác!"

Trần Thiên Trung nói: “Tôi chính là đại họa tâm phúc của bọn họ, họ đương nhiên muốn diệt trừ tôi sớm cho yên tâm!” Sau đó, anh nói với Tổng giám đốc Khưu: “Anh Khưu, chuyện tiếp theo phải phiền các anh rồi.”

"Ông Trần đừng lo lắng! Tôi sẽ thay ông giải quyết."

Ngay sau khi máy bay của Trần Thiên Trung cất cánh, gia đình họ Hà đều đang nóng nảy đợi tin tức.

Thế nhưng tin tức vẫn chậm chạp không hề truyền đến, điều này khiến cho gia đình họ Hà không thể nào ăn ngủ ngon được.

Khoảng một giờ sau khi máy bay cất cánh, Hà Quý Nam vội vàng từ bên ngoài trở về.

Hà Quý Nam xách thắt lưng, thở hổn hển nói: "Ông nội, có tin tức!"

Ông Hà trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, giọng điệu gấp gáp hỏi Hà Quý Nam: "Quý Nam, nói mau! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

"Máy bay không nổ, nhưng Trần Thiên Trung đã bị đâm dẫ đến bị thương! Hắn hiện đang sống ở bệnh viện thành phố Thiên Trung."

"Bị thương thế nào?"

"Nghe nói là rất nghiêm trọng!"

Hà Quý Nam lấy ra một bản báo cáo vừa in ra, đưa cho ông Hà và nói: "Ông ơi, nhìn xem! Sân bay đã phát cảnh báo nguy hiểm.Trên đó viết rằng nhân viên phi hành đoàn liên hợp với vệ sĩ của Trần Thiên Trung đã chế ngự được một tên phần tử khủng bố. Nói một gã hành khách đã bị đâm trọng thương! Con đã cử người đến điều tra, người bị thương chính là Trần Thiên Trung. Con nghe nói vết thương rất nghiêm trọng, trong một khoảng thời gian ngắn không thể nào xuất viện được."

“Quá tốt rồi!” Ông Hà vui vẻ nói với con trai Hà Thịnh Kha và Lê Mai: “Thịnh Kha, Lê Mai, thực hiện theo kế hoạch. Chúng ta phải lợi dụng việc hắn ta đang nằm viện mà lấy mạng của hắn!

Tin tức về Trần Thiên Trung đã truyền đến thị trường chứng khoán. Giá cổ phiếu của Tập đoàn Hùng Quang lao xuống dốc.

Trong phòng của Công ty đầu tư Thiên Tâm đang ồ ạt bán ra cổ phiếu của tập đoàn Hùng Quang.

Một số người mua cổ phần của tập đoàn Hùng Quang sau khi xem tin tức có chút sợ hãi, thế nên bắt đầu bán lại cổ phiếu của tập đoàn Hùng Quang

Ngay khi cổ phiếu chạm mức giới hạn, giá cổ phiếu bất ngờ bị kéo lên thành một đường thằng.

Nhìn thấy xu hướng kỳ lạ này, công ty đầu tư Thiên Tân, thương nhân chính Hà Cao Trì không khỏi cau mày.

Đây là xu hướng quá bất thường, sử dụng tin tức để chèn ép giá cổ phiếu là một phương pháp phổ biến thường được các tổ chức kiểm soát thị trường sử dụng.

Công ty đầu tư Thiên Tâm, vốn tập trung cao độ vào giá cổ phiếu của tập đoàn Hùng Quang, nay đã huy động được hơn 25% số cổ phiếu đang lưu hành, hơn nữa còn là cổ phiếu có giá thấp.

Gia đình họ Hà đã bắt đầu tiến hành thành lập công ty của Trần Thiên Trung.

Thông qua hacker Vu Đại Đồng, Triệu Hùng đã tìm ra cơ quan kiểm soát chính của tập đoàn Hùng Quang.

Cố Mộng Dao hiện đã có tiền trong tay và vô cùng tin tưởng vào lợi nhuận công nghiệp trong tương lai của tập đoàn Hùng Quang. Ngoài ra, tất cả những điều này đều là chiêu trò của Triệu Hùng, mục đích là quét sạch thế lực của nhà họ Hà. Vì vậy, khi Trần Thiên Trung gặp tai nạn, tập đoàn Hùng Quang đã bị nhà họ Hà nắm quyền điều khiển.

Cố Mộng Dao dừng ở vị trí này, mở một cuộc bôn bán lớn sau khi ăn vào toàn bộ. Hà Cao Trì lại liên tiếp rao nhiều lệnh bán nhưng đều bị Cố Mộng Dao ăn sạch.

Một số nhà đầu tư bán lẻ, nhìn thấy những tin xấu như vậy, giá cổ phiếu của tập đoàn Hùng Quang có những bí mật lớn. Một số người có gan lớn theo để quét hàng.

Trong khoảng thời gian này, chuyển động cổ phiếu của tập đoàn Hùng Quang dưới sự kiểm soát của Cố Mộng Dao đã hoạt động rất tốt. Chưa kể đến mức tăng trở lại trước thị trường rộng lớn hơn, xu hướng cổ phiếu đang trong một kênh đi lên mà nó còn một sáng tạo bắn lên một độ cao mới.

Bây giờ cổ phiếu đang bị chèn ép, và giá cổ phiếu bị đánh trở lại hình dạng ban đầu. Từ quan điểm của nhà đầu tư, đây là điều bình thường.

Vào cuối ngày báo cáo, Cố Mộng Dao đã chỉ huy nhân viên, ngã ở đâu thì đứng lên ở đó. Ngay lập tức, tốc độ tăng đã vượt quá 10%.

Các nhà đầu tư mua ở mức giới hạn dưới vui mừng khôn xiết. Ân thầm cảm thấy may mắn, nghĩ mình là người đầu tư có mắt nhìn

Sau khi kết thúc báo cáo cuối ngày, Hà Cao Trì tức giận đến mức quăng chiếc cốc thẳng xuống đất. Mắng chửi những người trong phòng một trận: "Mấy người đều là heo hết cả à! Tôi đã yêu cầu mấy người giữ giới hạn giá cho tôi, như này sẽ gây ra sự khủng hoảng và các nhà đầu tư sẽ nhao nhao bán nó đi. Giờ thì tốt rồi, bị người ta lật đổ rồi."

Tất cả mọi người trong phòng giao dịch, như một con gà trống thua cuộc, cúi đầu.

Sau khi nghe Hà Cao Trì báo cáo xong, ông Hà tức giận kêu lên qua điện thoại: "Hà Cao Trì, anh không phải là thương nhân hàng đầu Trung Quốc sao? Trình độ cuả thương nhân hàng đầu là thế này đây sao?"

Bình luận

Truyện đang đọc