CHÀNG RỂ TỶ PHÚ

Triệu Hùng nói với vợ Lý Thanh Tịnh, trong điện thoại nhất thời không thể nói rõ. Chờ thời điểm trở lại Hải Phòng, lại nói rõ với cô. Cũng căn dặn với Lý Thanh Tịnh những ngày này phải đề cao cảnh giác, ngàn vạn lần không thể lơ là bất cẩn.

“Thanh Tịnh, một lát nữa anh để Trọng Ảnh âm thầm bảo hộ hai người. Anh chuẩn bị để Nông Tuyền đến bên này.”

“Ừ! Em ở bên này không có việc gì. Anh nhanh gọi điện thoại cho Nông Tuyền đi! Một mình anh ở tỉnh Thanh Hoá, em thực sự không yên lòng. Đúng rồi, con bé Diệu Linh kia không gặp rắc rối gì chứ?” Lý Thanh Tịnh lo lắng mà hỏi thăm.

“Diệu Linh còn tốt! Không gây sự, em yên tâm đi! Đến lúc đó, anh sẽ đưa con bé bình an quay về.” Triệu Hùng không dám ở trong điện thoại, nói chuyện hai lần bị ám sát với Lý Thanh Tịnh, sợ cô lo lắng quá mức. An ủi Lý Thanh Tịnh, nói: “Thanh Tịnh, em cúp điện thoại trước đi! Anh gọi điện thoại cho Trọng Ảnh và Nông Tuyền.

“Được!...:

Sau khi cúp điện thoại, Lý Thanh Tịnh một mặt lo lắng.

Lý Thanh Tịnh không nghĩ tới Triệu Hùng sẽ ở tỉnh Thanh Hoá lọt vào hai lần ám sát, cô coi đối phương là vì cướp đoạt nhẫn của ngũ đại thế gia. Dù như thế nào cũng không nghĩ đến là Dương Hưng phái người ngầm hạ độc thủ.

đầu tiên Triệu Hùng là gọi điện thoại cho Trọng Ảnh, để anh ta âm thầm giúp đỡ bảo vệ vợ anh là Lý Thanh Tịnh và con gái. Sau đó, lại gọi điện thoại cho Nông Tuyền.

Những ngày này Nông Tuyền phụ trách âm thầm bảo hộ an nguy của Dao Châu cùng Lý Thanh Tịnh. Triệu Hùng không ở bên cạnh, khiến Nông Tuyền sắp nhịn gần chết.

Sau khi nhận được điện thoại của Triệu Hùng gọi tới, Nông Tuyền cao hứng kêu lên: “Cậu chủ! Rốt cuộc anh cũng nhớ đến tôi!”

Triệu Hùng cười cười, nói với Nông Tuyền: “Nông Tuyền, có muốn đến tỉnh Thanh Hoá hay không?”

“Cậu chủ, đi chỗ nào không quan trọng! Tôi muốn cùng một chỗ với anh.”

Triệu Hùng nghe được lời của Nông Tuyền, trong lòng cực kì cảm động!

Hai người không sai biệt lắm là bạn chơi lớn lên với nhau từ nhỏ mà!

Nông Tuyền chính là một người thật thà chất phác như vậy, trong mắt người ở bên ngoài, có lẽ Nông Tuyền là đầu óc thiếu sợi dây.

Ngoại trừ võ công ra, chỉ có một thân sức mạnh, làm chuyện gì đều không thông qua đại não. Nhưng Triệu Hùng liền thích tính cách thẳng thắn đó của Nông Tuyền.

“Vậy ngày mai cậu lái xe sớm, trước mười giờ đến tỉnh Thanh Hoá, vừa vặn tôi còn có thời gian một ngày rảnh rỗi, tôi dẫn cậu đi đi Võ Thần đường kiểm tra một chút. Nhìn xem công phu của cậu đã tiến bộ đến loại trình độ nào.”

Nông Tuyền nghe xong thì cực kì cao hứng, cậu ta đã sớm muốn đi Võ Thần đường để kiểm tra thực lực của mình một chút. Làm sao vẫn luôn không có cơ hội. Liên tục không ngừng gật đầu đồng ý, nhếch miệng cười nói: “Cậu chủ, cậu gửi định vị cho tôi, ngày mai mười giờ sáng tôi sẽ đúng giờ đến tỉnh Thanh Hoá!”

Triệu Hùng trực tiếp nhấn ở trên điện thoại di động, cho phát một cái định vị Nông Tuyền!

Sau đó, hai người lại hàn huyên vài câu, Triệu Hùng liền cúp điện thoại.

Anh có nội thương, coi như lại có người ám sát anh, có Nông Tuyền ở bên người, chắc hẳn cũng không cần sợ!

Nếu như Kim Trung tra không ra là ai làm, Triệu Hùng chuẩn bị để Trần Văn Sơn đến điều tra chuyện này.

Trần Văn Sơn là người trong nghề tra án, chuyện này giao cho anh ta, không có gì thích hợp bằng!

Nghĩ được như vậy, Triệu Hùng rốt cuộc yên tâm lại.

Một ngày mệt nhọc, bối rối đánh tới, rất mau đã tiến vào mộng đẹp!

Triệu Hùng đang làm mộng đẹp đâu, đột nhiên cảm giác bàn chân ngứa, giống như có người dùng đồ vật cào lòng bàn chân của mình.

Triệu Hùng ngồi dậy, thấy là cô em vợ Lý Diệu Linh cầm tóc, đang cào vào lòng bàn chân anh.

“Diệu Linh, làm sao em lại vào trong phòng của anh?” Triệu Hùng không hiểu ra sao mà hỏi thăm.

Lý Diệu Linh cười hì hì một tiếng, nói với Triệu Hùng: “Anh rể, anh thật là đần! Chúng ta bây giờ thế nhưng là khách VIP siêu cấp của khách sạn này. Em chỉ cần nói một tiếng cùng nhân viên phục vụ ở tầng lầu, để bọn họ cầm thẻ phòng xoát một chút là được rồi mà.”

Triệu Hùng trừng cô em vợ Lý Diệu Linh một chút, tức giận dạy dỗ Lý Diệu Linh nói: “Cô nhóc này, em cào bàn chân anh để làm gì?”

“Chơi vui mà! Em chính là muốn nhìn xem thần kinh của anh có bị nôn, ngứa hay không!”

“Em cũng thật là đủ nhàm chán!”

“Đúng á! Chính là nhàm chán mới đến tìm anh mà. anh cũng không nhìn mấy giờ rồi, bụng em đều sắp chết đói rồi.”

Triệu Hùng nhìn thời gian, đều đã gần tám giờ.

Không nghĩ tới một giấc ngủ này của anh, đã ngủ gần hai giờ.

Sau khi Triệu Hùng xuống giường, khăn tắm trùm ở trên thân từ trên người trượt xuống, liền nghe thấy tiếng Á kinh hãi của Lý Diệu Linh!

Triệu Hùng vội vàng nhặt khăn tắm rớt xuống đất lên, nói với Lý Diệu Linh: “Con nhóc này, còn không đi ra, anh phải thay quần áo!”

Lý Diệu Linh ừm ừm một tiếng, bụm mặt chạy ra ngoài.

Trái tim của cô đang đập bình bịch cuồng loạn!

Vừa rồi thật sự là xấu hổ chết người!

Sau khi Triệu Hùng mặc quần áo tử tế, giống như người không có chuyện gì, mở cửa đi ra ngoài, gặp cô em vợ Lý Diệu Linh đứng ở cạnh cửa, một mặt ửng đỏ, cố ý cười nhạo cô: “Đi thôi! Anh bị em chiếm tiện nghi, còn không ghét bỏ em, em còn đang ở chỗ này oa oa làm gì?”

“Ai bảo anh đi ngủ không mặc quần áo!”

“Sao anh biết được sẽ tên trộm tiến gian phòng của anh.” Triệu Hùng phản bác nói, anh đưa tay sờ sờ đầu của Lý Diệu Linh, nói: “Được rời! Đừng nghĩ chuyện vừa rồi nữa, chúng ta đi ăn cơm!”

“Em mới không thèm nghĩ.”

“Vậy em đỏ mặt cái gì?”

“Em nóng không được sao!”

Triệu Hùng nở nụ cười, không muốn đâm thủng lời nói dối của cô em vợ Lý Diệu Linh.

Liền nghe Lý Diệu Linh nói: “Anh rể, chúng ta đợi một lát lại ăn đi.”

Triệu Hùng vẻ mặt vô cùng nghi hoặc, nhìn cô em vợ Lý Diệu Linh hỏi: “Diệu Linh, không phải em đói bụng sao?”

“Ngọc Kỳ nói một lát nữa cô ấy đến, đưa chúng ta đi ăn! Cô ấy nói biết có một quán ăn đồ nướng ngon.”

Triệu Hùng nghe là Hà Ngọc Kỳ muốn tới, sắc mặt lập tức trầm xuống, nói với cô em vợ Lý Diệu Linh: “Diệu Linh, em để người phụ nữ Hà Ngọc Kỳ kia tới làm cái gì? Em không biết quan hệ giữa cô ta với anh, luôn yêu thích đối nghịch cùng anh!”

“Ai nha, anh rể! Anh so đo cùng một người phụ nữ làm gì. Em cảm giác Tiểu Kỳ rất tốt, nói chuyện thẳng thắn! Dù sao người bạn này, em kết giao!”

“Em ấy! Chính là bị người ta che hai mắt, mới bị lừa về chuyện tình cảm!”

Triệu Hùng vừa nói như vậy, không thể nghi ngờ là xát muối trên vết thương của Lý Diệu Linh!

Lý Diệu Linh hai ngày này, thật vất vả mới từ đi ra từ trong bóng tối từ chuyện tình cảm với Cao Tuấn Vũ. Một câu nói của Triệu Hùng, cho dẫn cô đến bóng tối của thất tình.

Lý Diệu Linh ủy khuất khóc nói: “Anh rể, tại sao anh còn nhắc đến chuyện này?”

Triệu Hùng thấy cô em vợ Lý Diệu Linh khóc, khuyên nhủ cô: “Được rồi! Là anh rể không phải. Em để nha đầu Hà Ngọc Kỳ kia tới đi!”

“Em không nhắc đến chuyện của Tiểu Kỳ, về sau anh đừng nhắc chuyện Cao Tuấn Vũ với em!”

“Không đề cập nữa, không đề cập nữa!”

Triệu Hùng không nhìn được nhất chính là nước mắt của phụ nữ!

Cuối cùng là sau khi an ủi cô em vợ Lý Diệu Linh, liền nghe trong hành lang truyền đến giọng nói của Hà Ngọc Kỳ.

“Triệu Hùng anh được lắm, lại đang bắt nạt Diệu Linh!”

Triệu Hùng quay đầu nhìn, thấy Hà Ngọc Kỳ khí thế hùng hổ đi tới.

Triệu Hùng nhíu mày, không nghĩ tới người phụ nữ này đến nhanh như vậy!

“Hà Ngọc Kỳ, con mắt nào của cô nhìn thấy tôi bắt nạt Diệu Linh?”

Hà Ngọc Kỳ hỏi lại Triệu Hùng: “Nếu như anh không bắt nạt Diệu Linh, tại sao cô ấy lại khóc?”

“Cô!...”

Bình luận

Truyện đang đọc