CHÀNG RỂ TỶ PHÚ

Lúc Lý Thanh Tịnh vừa đến sân luyện võ thì Triệu Hùng đã chú ý tới.

Anh cố ý khoe khoang, kiếm gỗ trong tay khi thì múa thành kiếm hoa, khi thì múa như mưa gió không lọt. Lại thêm tư thế mạnh mẽ, đúng là làm đẹp hơn không ít.

Sau khi luyện xong, Triệu Hùng thu kiếm, cả người mồ hôi nhễ nhại đi về phía Lý Thanh Tịnh.

Lý Thanh Tịnh đã sớm chuẩn bị xong khăn mặt, đưa cho Triệu Hùng, trong ánh mắt tràn đầy dịu dàng, khẽ hé môi son nói: “Lau mồ hôi đi!”

Triệu Hùng nhận lấy, lau lau trên cổ một chút.

“Thanh Tịnh, thấy anh luyện thế nào?” Triệu Hùng đang chờ Lý Thanh Tịnh khen anh.

Không nghĩ tới, Lý Thanh Tịnh chỉ nói một câu: “Cũng được!”

“Vậy em thử nói xem, chỗ nào được?”

“Em là người ngoài ngành, làm sao hiểu được cái này.”

Lý Thanh Tịnh là một người phụ nữ thông minh, tự nhiên là hiểu được Triệu Hùng đây là đang muốn mình khen anh.

Nhìn thấy vẻ mặt hậm hực trên khuôn mặt của Triệu Hùng, Lý Thanh Tịnh lúc này mới nói ra câu: “Dù sao đi nữa thì trong mắt em, anh có múa ra chiêu gì đi nữa thì cũng là đẹp trai nhất.”

Có thể được người phụ nữ của mình khích lệ, chính là một chuyện đáng giá vui vẻ và khoe khoang.

“Thanh Tịnh, nơi này thế nào?” Triệu Hùng ý chỉ Ngũ Tộc thôn, hỏi Lý Thanh Tịnh.

“Rất tốt!” Lý Thanh Tịnh nhẹ nhàng gật đầu, nói: “Thật không nghĩ tới, bên trong nội thành, còn có một nơi yên tĩnh như thế này. Nơi này, giống như là thế ngoại đào nguyên vậy, không nghe thấy tiếng ô tô ồn ào náo động.”

Triệu Hùng giải thích nói: “Khu vực này, về sau sẽ được quy hoạch thành khu giáo dục nhân văn kiểu mẫu. Ngoại trừ thủ phủ của tỉnh thì Thanh Hóa cũng xem như là thành phố phát triển nhất. Mà ở Hải Phòng, Nam Tam Hoàn lại là khu vực có tiềm lực phát triển nhất. Ngoại trừ giáo dục nhân văn ra, sẽ còn thu hút đầu tư các ngành công nghệ cao, tất cả đều là ngành công nghiệp cao cấp không gây ra ô nhiễm.”

“Đúng vậy! Thay đổi quá nhanh. Hiệp hội thương mại mà anh dẫn đầu đã đóng góp rất nhiều cho việc xây dựng thành phố. Em nghe nói, năm nay có khả năng sẽ trao giải thưởng thanh niên xuất sắc nhất năm cho anh.”

“Có được giải thưởng hay không cũng không quan trọng! Kỳ thật, làm chúng ta không thiếu tiền. Chúng ta chỉ là muốn dùng hành động của mình để cống hiến cho xã hội. Khi còn ở nước ngoài, anh không có cảm giác đó là quê hương thứ hai của mình. Nhưng ở Hải Phòng, nơi này làm cho anh cảm thấy nơi này là quê hương thứ hai của anh. Cho nên, anh muốn xây dựng lại nơi này cho thật tốt.”

Anh bây giờ chính là hội trưởng thương hội Hải Phòng, nếu như Hải Phòng được xây dựng thật tốt, vậy cũng không thể thiếu được công lao của anh!”

Lý Thanh Tịnh khoát tay vào khuỷu tay Trần Hùng rồi nói: “Đi thôi! Chúng ta trở về ăn bữa sáng.”

Sau khi ăn sáng xong, Lý Thanh Tịnh liền dẫn con gái Dao Châu cùng Văn Hải đi đến nhà họ Triệu.

Triệu Hùng ngồi trong nhà, gọi điện thoại cho Kim Trung.

“Trung này! Việc đấu thầu đặc khu kinh tế mới tỉnh lỵ sẽ bắt đầu ngay lập tức, dì Đổng nói rằng chúng ta là công ty có thực lực mạnh nhất trong số các công ty đấu thầu. Nếu như hồ sơ mời thầu không có vấn đề gì vậy thì không ngoài dự đoán chúng ta sẽ được thông qua.”

“Vấn đề này không lớn, không phải là điều mà cậu muốn nói cho tôi biết chỉ là cái này thôi đó chứ?” Kim Trung hiểu rất rõ Triệu Hùng, biết chắc anh sẽ không nói nhảm.

Triệu Hùng ngồi trong đình viện, nói: “Trước đó, vì để giành thắng lợi trong việc xây dựng đặc khu kinh tế mới ở tỉnh lỵ, chúng ta không phải là đã kéo luôn tập đoàn Hoài An của chú Dương vào sao?”

“Đúng vậy! Thế nào?”

“Lần đầu tư này cực kỳ quan trọng, không được có một chút sơ xuất nào Trước đó, là sợ thực lực không đủ cho nên mới lôi kéo tập đoàn Hoài An của chú Dương vào. Cậu cũng biết, thân phận của Dương Hưng. Tôi lo lắng tập đoàn Hoài An...”

Kim Trung hiểu được ý của Triệu Hùng, nói: “Nhưng mà mọi chuyện đều đã định ra. Nếu như anh từ chối tập đoàn Hoài An, không chỉ có sẽ chọc cho đến chú Dương không được vui mà ngược lại sẽ gây thiệt hại lớn cho Hiệp hội thương mại Hải Phòng của cậu và khoản đầu tư của chúng ta. Phải biết rằng tập đoàn Hoài An của Chú Dương chính là công ty lớn nhất ở thủ phủ của tỉnh.”

“Tôi biết chứ! Mục đích mà tôi gọi điện thoại cho cậu, chính là muốn cùng cậu bàn bạc một chút. Có cách nào, có thể để cho tập đoàn Hoài An tự động rút lui hay không?”

“Chắc là không thể nào đâu! Tất cả mọi người nhìn chằm chằm vào miếng mỡ này. Nếu như miếng thịt lớn này đã tới miệng, làm sao tập đoàn Hoài An bọn họ có thể không muốn được chứ. Chẳng qua là như lời cậu nói, quả thực có ẩn chứa sự nguy hiểm. Nếu như chú Dương thực sự có vấn đề, đến lúc đó âm thầm động tay động chân. Chỉ sợ rằng một con sâu sẽ làm rầu nồi canh. Thực sự không thể nào qua loa được!”

Trong lúc nhất thời, Triệu Hùng cũng không nghĩ ra được cách gì tốt cho nên mới gọi điện thoại cho Kim Trung.

Vấn đề này, thật đúng là làm khó cho Triệu Hùng và Kim Trung.

Triệu Hùng nói: “Thời gian còn kịp, cho dù chúng ta có trúng thầu thì tốt nhất là trong khoảng thời gian ngắn nhất phải loại trừ tập đoàn Hoài An. Nhưng mà nếu như làm như vậy thì một là sẽ gây nên ảnh hưởng rất lớn về mặt tình cảm của chúng ta và chú Dương, hai là tập đoàn Hoài An có lẽ sẽ trả thù chúng ta, đây cũng là một chuyện rất phiền phức.”

“Chuyện này, chúng ta lại từ từ nghĩ cách đi! Việc cấp bách trước mắt vẫn là phải lấy cho được hạng mục dự án này. Tôi còn trông cậy vào dự án này sẽ mang đến hiệu suất cho tôi đấy. Đúng rồi, Dương Lam biết cậu sắp tới, nói là sẽ chuẩn bị một buổi tiệc rượu. Đến lúc đó, các nhân vật có mặt mũi ở tỉnh Thanh Hóa đều sẽ tới, sẽ giới thiệu cho cậu một chút. Lần hợp tác này dù sao không thể coi thường. Cho nên thứ hai cậu có đến thì phải chuẩn bị một chút.”

“Tiệc rượu? Dương Lam làm cái này để làm gì?” Triệu Hùng không hiểu hỏi.

Kim Trung cười cười, nói: “Hùng à, cậu thật sự là thân ở trong phúc mà không biết phúc mà! Dương Lam làm như vậy, còn không phải là vì cậu hay sao.”

“Vì tôi sao?” Triệu Hùng sau khi nghe xong thì càng không hiểu ra sao.

Kim Trung giải thích nói: “Cậu thử nghĩ đi! Mặc dù cậu có thể như cá gặp nước ở Hải Phòng. Nhưng tỉnh Thanh Hóa là chỗ nào chứ? Coi như cậu là hội trưởng của thương hội Hải Phòng thì những lão già kia cũng sẽ không thể nào để cậu vào mắt. Dương Lam tổ chức buổi tiệc rượu này, thật ra là vì trải đường cho cậu. Có tập đoàn Hoài An ra mặt lại thêm vào tập đoàn Kim Trung chúng tôi, cậu đã hiểu rồi chứ?”

Sau khi Triệu Hùng nghe xong thì rất cảm động vì những việc mà Dương Lam đã âm thầm làm vì mình.

Anh dám khẳng định, Dương Lam không biết thân phận thật sự của Dương Hưng là người của “Hoàng Long”.

Triệu Hùng thở dài, nói: “Chỉ mong sao chú Dương không có quan hệ gì với Hoàng Long, hi vọng là tôi suy nghĩ nhiều.”

“Tôi cũng hy vọng là như vậy! Cho nên, cậu nhất định phải mau chóng đem chuyện này điều tra ra rõ ràng. Về những chuyện này thì tôi không thể nào giúp cậu được, đây thuộc về những tranh đấu trong võ lâm!”

“Biết rồi! cậu vẫn nên ngồi đó mà suy nghĩ chuyện làm sao mới có thể ngừng việc hợp tác với tập đoàn Hoài An đi?”

“Lỡ như chú Dương không phải người của Hoàng Long, vậy thì chúng ta chẳng phải là đã mất đi một nguồn lực trợ giúp to lớn hay sao!” Kim Trung nói.

“Cái này...”

Triệu Hùng trong lúc nhất thời á khẩu không trả lời được.

Anh cũng đã nghĩ đến việc tiên hạ thủ vi cường, nếu như Dương Hưng là người của Hoàng Long thì Dương Hoài An sẽ có quan hệ với Hoàng Long cho nên mới nghĩ bài trừ mối hiểm họa này.

Nhưng mà lời mà Kim Trung vừa nói cũng không phải là không có đạo lý!

Nếu là Dương Hoài An không có quan hệ gì với Hoàng Long, nếu như tùy tiện bãi bỏ mối quan hệ hợp tác với tập đoàn Hoài An, không chỉ sẽ có ảnh hưởng đến tình cảm giữa các bậc cha chú mà còn có khả năng sẽ trở mặt thành thù.

Lấy thực lực của tập đoàn Hoài An, Triệu Hùng nhưng không thể nào có thời gian để đối phó cùng một lúc hai sự tấn công từ nhà họ Lưu ở Nha Trang và cả tập đoàn Hoài An.

Triệu Hùng nghĩ nghĩ rồi nói: “Vậy chuyện này tạm hoãn lại đi, chúng ta sẽ cùng nhau suy nghĩ ra cách tốt hơn! Tôi sẽ mau chóng điều tra một chút để xem tập đoàn Hoài An và Hoàng Long có mối liên hệ nào hay không.”

Bình luận

Truyện đang đọc