HAI THAI NĂM BẢO TỔNG TÀI BẪY ĐƯỢC VỢ NGOAN



Bạc Tiêu Dương đơ người nhìn cô, phút chốc không nói gì Vân Giai Kỳ nghỉ ngờ: “Sao cậu không nói gì? Anh ấy…”
“Như cô mong muốn, anh ấy tỉnh rồi”
Vân Giai Kỳ nghe thấy, sắc mặt cứng lại Khi Bạc Tiêu Dương nói lời này, sắc mặt cậu ta trầm mặc đến kỳ quái, không có một chút gợn sóng.

Nhất thời cô không biết, cậu ta là nghiêm túc, hay là đang dỗ dành cô.

“Lời cậu nói… là thật sao?”
“Ừm, tôi có bao giờ lừa cô đâu” Bạc Tiêu Dương nói: “Anh ấy tỉnh rồi”
Bên kia, Lý Tuấn Phong cũng tươi cười vui mừng: “Tổng giám đốc Bạc cũng tỉnh lại rồi ư?”
Vân Giai Kỳ vẫn kinh ngạc: “Từ khi nào?”
“Cô ra nước ngoài không lâu thì anh ấy tỉnh lại”
Vân Giai Kỳ trợn tròn mắt.

Ngón tay của cô run run: “Vậy có nghĩa là, anh ấy tỉnh lại đã lâu rồi, sao không nói cho tôi biết?”
“Không ai muốn nói cho cô” Bạc Tiêu Dương nói thẳng ra tàn nhẫn: “Bọn họ cũng không hi vọng cô biết chuyện này”
“Vì sao?”
Vân Giai Kỳ không hiểu vì sao: “Vì cái gì mà không nói cho tôi biết?”

Bạc Tiêu Dương nói: “Ông nội không muốn có người biết chuyện này.

Ông hi vọng Tuấn Phong và cô không còn liên hệ nữa”
“Vậy còn cậu? Vì sao mà không nói cho tôi biết sớm?”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Vân Giai Kỳ đỏ lên Nói cách khác, cô rời nước không lâu, Bạc Tuấn Phong đã tỉnh rồi.

Nhưng không ai nói cho cô biết chuyện này.

Vì cái gì!
Bạc Tiêu Dương nói: “Tôi…”
“Cậu cũng không muốn cho tôi biết đúng không?”
“Không phải”
Vân Giai Kỳ lập tức cúi đầu.

Cô trái lo phải nghĩ, rối rảm băn khoăn.

Biết Bạc Tuấn Phong tỉnh rồi, cô muốn lập tức về nước, trở lại bên cạnh anh.


Một mặt, cô lại lo lắng cho Tiểu Bảc.

Tiểu Bắc hiện tại không thể về nước, nếu cô về nước thì không thể để Tiểu Bắc ở đây được.

Nhất thời cô băn khoăn khó xử.

Vân Giai Kỳ cảm thấy uất ức.

Cô không hiểu, Bạc Ngạn Thiên rốt cuộc chướng mắt cô ở điểm nào.

Bạc Tuấn Phong tỉnh lại, ông ta lại ngay lập tức muốn cô phân rõ ranh giới với Bạc Tuấn Phong.

Còn Bạc Tuấn Phong thì sao?
Anh tỉnh lại rồi, không thấy cô, không lẽ không lo lắng, không căng thẳng sao?
“Tuấn Phong thì sao?”
Vân Giai Kỳ nói: “Anh ấy thật sự tỉnh lại sao? Nếu đã tỉnh lại sao không tìm tôi.

Bạc Tiêu Dương không biết nên trả lời thế nào.

Cậu ta đột nhiên nói với Lý Phong Tuấn: “Bác sĩ Lý, anh có thể rời đi một chút không, tôi có chuyện muốn nói riêng với cô ấy”.


Bình luận

Truyện đang đọc