HAI THAI NĂM BẢO TỔNG TÀI BẪY ĐƯỢC VỢ NGOAN



Bạc Tuấn Phong đã nghỉ ngờ đến Vân Ngọc Hân rồi ‘Vân Ngọc Hân không dám nói chuyện này với Vân Lập Tân.

Chuyện cô ta thuê sát thủ giết người, cả chuyện thuê người cướp máy bay cô đều không dám nói.

Nếu như nói cho Vân Lập Tân thĩ lúc đó nhà họ Vân này sẽ như trời sẽ sụp xuống mất!
Hiện giờ trong lòng Vân Ngọc Hân vẫn không thế chắc chắn, không biết rốt cuộc là Bạc Tuấn Phong đang nằm giữ bao nhiêu manh mối, cũng không biết anh có thể có được bao nhiêu chứng cứ trong tay.

Nhưng một khi anh đã nảy sinh sự nghỉ ngờ đối với cô ta rồi thì chỉ sợ đêm dài lâm mộng Lúc này, đột nhiên tiếng chuông điện thoại di động vang lên.

‘Vân Ngọc Hân lấy điện thoại ra thì thấy là Vân Giai Kỳ đang gọi tới “Lâm Tĩnh Anh đâu?”

ở đầu dây bên kia, Vân Giai Kỳ một mạch đi thẳng vào vấn đền: “Cô chuyển bà ấy đi đâu rồi?”
Sáng sớm hôm nay, Lâm Tĩnh Anh tạm thời vượt qua giai đoạn nguy hiểm, cũng coi như đã tạm thời thoát khỏi sự nguy hiểm đến tính mạng.

Nhưng Vân Liên liên tục xảy ra nhiều biến cố cho nên Vân Lập Tân cũng không còn tâm trạng để ở lại bệnh viện nên đã đón Lâm Tĩnh Anh về nhà họ Vân.

Mãi cho đến bây giờ mà người vẫn còn chưa tỉnh lại.

‘Vân Ngọc Hân nói: “Cô tìm bà ấy để làm gï?
“Giao người ra đây”
“Dựa vào cái gì mà tôi phải giao người ra hả?” Tất nhiên là Vân Ngọc Hân sẽ không để Lâm Tĩnh Anh rơi vào tay Vân Giai Kỳ, Bởi vì xét cho cùng, Lâm Tĩnh Anh đã biết quá nhiều chuyện không nên biết Ngày hôm đó, cô ta không có cơ hội thuận lợi ‘Vốn dĩ Vân Ngọc Hân muốn đẩy bà ta xuống lầu, định lấy lý do là xảy ra chuyện ngoài ý muốn nói ngoài ý muốn và giải quyết bà ta; nhưng cũng coi như.


Lâm Tĩnh Anh số lớn mạng lớn, đã ngã như vậy rồi mà cũng không chết “Cô đưa bà ấy về nhà rồi có phải không?” Vân Giai Kỳ nghỉ ngờ hỏi: “Giao người ra đây mau, tôi không yên tâm để cô chăm sóc bà ấy!”
“Cô không yên tâm về tôi à, chính tôi mới là người không yên tâm về cô kia”
“Vân Ngọc Hân, nếu như cô cứ khăng khăng đòi giữ người vậy thì cô đừng có trách tôi không từ thủ đoạn đó biết chưa! Bây giờ Vân Liên đã rơi vào bước.

đường cùng rồi, nhưng tôi đã để lại cho Vân Liên một con đường sống rồi! Nếu như cô cứ khăng khăng muốn đối đầu với tôi vậy thì tiếp theo đây tôi sẽ không để lại bất kì một con đường sống nào cho Vân Liên đâu!”
‘Vân Ngọc Hân tức giận muốn hộc máu trong giây lát: “Vân Giai Kỳ! Rốt cuộc cô muốn như thế nào? Rốt cuộc tiền thu mua Vân Liên từ đâu mà ra hả?”
Cô ta dừng lại một chút rồi lập tức nói tiếp: “Cô đừng tưởng tôi không biết gì! Trong năm năm qua, nhất định sau lưng cô có chủ đầu tư chứ gì! Ỷ vào sự che chở của chủ đầu tư mà cô có thế muốn làm gì thì làm đúng không? Anh Tuấn Phong có biết chuyện này không?
‘Vân Giai Kỳ cười lạnh: “Làm sao anh ấy biết được đẳng sau tôi có chủ đầu tư hay không?”
Làm sao Vân Ngọc Hân lại chưa từng nghỉ ngờ rằng cô chính là chủ đầu tư của cô cơ chứ! ‘Vân Ngọc Hân cũng sẽ không bao giờ có thể ngờ rắng Vân Giai Kỳ có bản lĩnh lớn như vậy: “Cô tưởng rằng tôi không biết sao? Cô thì có thế lấy được nhiều tiền như vậy từ đâu được ngoài việc chủ đầu tư đưa cho cô! Cô đừng có nghĩ rằng những việc làm không sạch sẽ đó của cô có thể giấu anh Tuấn Phong cả đời này!”
“Đừng có nói với tôi những chuyện thừa thãi đó”
“Sao hả? Chột dạ rồi phải không? Vân Giai Kỳ, sớm muộn gì cô cũng phải trả giá cho những gì mà cô đã làm thôi!”
Vân Giai Kỳ cười lạnh nói: “Tôi muốn trả lại cho cô câu nói y hệt như vậy!
Hiện tại cô còn trẻ nên sẽ không biết tất cả những món quà do số phận ban tăng, nó sớm đã được định sẵn cái giá phải trả! Cái cô đạt được, hay thứ cô không có được, sớm muộn gì tất cả đều cũng phải trả lại!”.


Bình luận

Truyện đang đọc