HAI THAI NĂM BẢO TỔNG TÀI BẪY ĐƯỢC VỢ NGOAN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Bạc Tuấn Phong nói: “Chuyện này con tự biết sắp xếp.

Dì không cần quan tâm nhiều đâu!”
 
“Nếu con biết tự sắp xếp, con sẽ không vì một người phụ nữ mà đem trên dưới nhà họ Bạc làm loạn lên!”
 
Lời nói của Mộng Yến Mi có chút trách móc.
 
Lúc này, Bạc Ngạn Thiên vô cùng tức giận.
 
Mộng Yến Mi cũng từng nghe nói rằng Vân Giai Kỳ kia không chỉ đem người tới đập phá nhà họ Vân, mà ngay cả nhà họ Bạc cô cũng dám đập phá.

Đây là lần đầu tiên trong đời Bạc Ngạn Thiên bị loại phụ nữ như thế này coi thường.

Ông ta có thể không tức giận sao?
 
Nhà họ Vân bị đập phá nghiêm trọng.

Nghe nói những bức tranh mà ông cụ Vân yêu quý đều bị đập nát.

Bây giờ ông cụ Vân vô cùng căm hận Vân Giai Kỳ.
 

Ông ta vẫn là ông nội ruột của Vân Giai Kỳ!
 
Đến cả ông nội còn ghét người phụ nữ này thì làm sao Bạc Ngạn Thiên có thể yêu mến cô được chứ?
 
Người phụ nữ này quá kiêu ngạo!
 
Nếu sau này cô thực sự được gả vào nhà họ Bạc, liệu nhà họ Bạc có còn yên ổn không?
 
Chỉ sợ từ nay về sau sẽ không còn bình yên nữa!
 
Bạc Tuấn Phong nói: “Chính nhà họ Vân phụ bạc cô ấy trước.”


Hơn nữa, ông ấy cũng đang nhượng bộ từng chút.
 
Nếu con thật yêu người phụ kia thì hãy nuôi dưỡng cô ấy ở bên ngoài, đừng mang về.

Nhà họ Bạc sẽ một mắt nhắm, một mắt mở mà cho qua!”
 
Mộng Yến Mi nói một hơi nhưng ngay lập tức chọc đến anh.
 
Thấy Bạc Tuấn Phong nắm chặt tay, người phụ nữ thông minh này lập tức nhận ra câu nói vừa rồi của mình rõ ràng đã chạm tới giới hạn chịu đựng của anh.

 
Bà ấy cũng không đi sâu vào chuyện của Vân Giai Kỳ nữa.

Thay vào đó, bà ta chậm rãi nói: “Phải trông coi một gia sản lớn như vậy thật không dễ dàng.

Ông cụ Bạc đã trông coi nhà họ Bạc nhiều năm như vậy, nên ông ấy cũng không muốn dòng họ mình bị phá hoại bởi một người phụ nữ!”
 
Bạc Tuấn Phong càng cảm thấy nực cười.
 
Theo như những gì dì tôi nói, một gia sản lớn như vậy có thể bị phá hủy trong tay một người phụ nữ.

Dì đã quá coi thường tôi, hay là đã quá để mắt đến Vân Giai Kỳ vậy?”
 
Mộng Yến Mi nói: “Nhìn con kìa, vì một người phụ nữ mà mất hồn mất vía.

Đây không phải không có chừng mực sao? Bây giờ con như thế này, tương lai sẽ xảy ra chuyện gì nữa? Ai dám tưởng tượng? Từ xưa đến nay, yêu nữ làm loạn triều cương, ai mà không phải dùng thực lực bản thân? Quốc gia to như thế nói gục là gục, sao Bạc Vân không thể không như thế? Nhìn con mê cô ta đến mức nào rồi mới mất tâm trí như vậy?”
 
Thấy Bạc Tuấn Phong lại định cắt ngang lời mình, Mộng Yến Mi lập tức nói: “Nghe lời dì khuyên một câu.

Cho dù con không cần phải ở bên cô ta, nhưng ít nhất, bây giờ ông cụ đang tức giận, con cũng chỉ có thể theo vuốt lông người mà thôi.
 
Nếu bây giờ con đối đầu với người sẽ chỉ khiến người càng thêm ghét Vân Giai Kỳ mà thôi.

Nếu con thực sự muốn tốt cho Vân Giai Kỳ, đừng xúc phạm đến sự tức giận của ông cụ.
 
Từ nay về sau, có cơ hội thì phải hòa hoãn.

Tuấn Phong, tình yêu và hôn nhân là hai chuyện khác nhau, hôn nhân của người bình thường khác vớ hôn nhân của một gia đình giàu có..


Bình luận

Truyện đang đọc