“Đúng vậy! Cách đây vài năm, khi tôi vừa thực tập trong bệnh vi đã nhìn thấy một nữ minh tinh cặp kè với một đại gia đời thứ hai, vì muốn lên chức, mà cô ta bí mật đến bệnh viện tiêm thuốc rụng trứng.
Kết quả là, cô ta sinh ra ba đứa con gái cho công tử nhà người ta, nên không có danh phận! Năm ngoái, cô cũng sinh được một cậu con trai, kết quả là mẹ chồng nhà giàu kia chỉ nhận đứa con mà không nhận ra người mẹ, đưa cho cô mấy chục tỷ phí chia tay, khiến cho cô ta và con bị chia xa.
”
“Mấy chục tỷ là không ít nha! Chúng ta vất vả phấn đấu cả đời, có lẽ cũng chẳng kiếm được một phần của người ta!”
“Cho dù cô ta không dựa vào cái này, thì làm người nổi tiếng thu nhận cũng thấp nha! Vì muốn gả vào gia đình giàu có, sự nghiệp cũng bị hủy hoại, cô ta còn quan tâm đến chục tỷ không? Cái cô ta quan tâm là gia sản hàng nghìn tỷ đồng, nhưng đáng tiếc gà không trộm được mà còn mất nắm gạo, tiền mất tật mang!”
Hai người phụ nữ vừa nói vừa cười, họ đụng phải Vân Ngọc Hân.
“A, cô Vân Ngọc Hân!”
Vân Ngọc Hân lạnh lùng nhìn về hướng phòng bệnh sau lưng bọn họ, hỏi: “Vân Giai Kỳ tỉnh chưa?”
“Tỉnh rồi… Nhưng Bạc gia đã từng dặn dò với chúng ta, không cho phép bất kỳ người nào vào”
“Tôi có chuyện muốn nói với cô ấy.
Tôi vào một lúc rồi sẽ ra ngay”
“Điều này không được…”
Hai cô y tá vẫn từ chối, Vân Ngọc Hân đột nhiên lấy từ trong túi xách Hermes ra một chiếc phong bì dày màu đỏ, lặng lẽ nhét vào tay hai người.
Cô ta nói lột chút này đã đủ chia cho hai người rồi! Hai người yên tâm, tôi vào hỏi một câu, xảy ra chuyện gì, thì tôi sẽ lo liệu”
Hai y tá ngay lập tức bị lay động rồi.
Cầm trên tay xấp bao lì xì đỏ này, đặc biệt rất có trọng lượng.
Chỉ cần nhìn qua cũng có thể biết, đó là một số tiền lớn!
Con số này có thể so sánh với mức lương hai năm trong ngành của họ!
“Vậy thì… chỉ được một lúc thôi!”
Vân Ngọc Hân bước vào phòng bệnh.
Vân Giai Kỳ cứ nghĩ rằng là hai y tá đi vào, không kiên nhẫn nói: “Các người lại muốn làm gì?”
Vân Ngọc Hân đóng cửa lại, nhưng lại không nói chuyện.
Vân Giai Kỳ mở mắt, ngay lập tức sững sờ khi nhìn thấy Vân Ngọc Hân.
“Cô?”
Cô từ trên giường ngồi dậy, lạnh lùng hỏi: “Cô đến đây làm gì”
“Vân Giai Kỳ, cô có nghĩ rằng, bây giờ cô rất đáng thương không.
Cô của ngày hôm nay như một con chim bị nhốt trong lông vậy, không có tự do, tôi cảm thấy rất tội nghiệp cho cô”
Vân Ngọc Hân chế giễu một hồi, nhưng vẻ mặt của Vân Giai Kỳ lại không chút lay động, chỉ bình tĩnh hỏi: “Sau đó thì sao?”
Vân Ngọc Hân nói: “Tôi hỏi cô, đứa nhỏ trong bụng của cô, rốt cuộc là của ai?”
Vân Giai Kỳ nói: “Đáp án của câu hỏi này, có quan trọng không? Đứa trẻ là con của ai có liên quan đến cô không?”
“Nếu như cô nói, tôi có thể giúp cô được tự do, cô tin không?”
Vân Giai Kỳ nghi ngờ nhìn trừng mắt nhìn cô ta.
Vân Ngọc Hân nói: “Cô không phải có vệ sĩ rất giỏi sao?
Tại sao, cô lại bị nhốt ở chỗ này, anh ta có biết không? Anh ta không phải rất lợi hại sao, muốn mang cô rời khỏi nơi này, hoàn toàn không thành vấn đề!”
“Vân Giai Kỳ, tôi có thể giúp cô có được sự tự do! Chỉ cần, cô đem theo một vệ sĩ cùng đứa nhỏ trong bụng, cao chạy xa bay, tốt nhất rời khỏi nước Quốc Hoa, càng xa càng tốt, đến một nơi mà anh Tuấn Phong mãi mãi không thể tìm được cô ấy, sau đó, đừng quay lại nữa, tôi có thể cho cô một cơ hội này!”.