Chương 1374
“Chúc mừng chúc mừng!”
“Tân hôn hạnh phúc!”
“Ngọc My à, hôm nay cô thực sự rất đẹp, cô là cô dâu xinh đẹp nhất thế gian này đó “Chúc mừng cô dâu, tân hôn vui vẻ nhé!”
Vò số lời chúc mừng hạnh phúc đôi lứa liên tục vang lên.
Bạc Tuấn Phong cầm tay Mộ Ngọc My đi vào hội trường Gia đình họ hàng hai bên đều đã đến, Bạc Ngạn Thiên ngồi ở ghế chủ hôn, nhìn Bạc Tuấn Phong bước lên thảm đỏ, đi đến chỗ mục sư.
Tiếng nhạc cất lên, đám cưới bắt đầu được cử hành.
Dàn hợp xướng trình diễn bản nhạc “Hôn lễ vui vẻ”, giọng hát trong trẻo của thiếu nhỉ hòa khắp hội trường, Bạc Tuấn Phong thẳng lưng đi lên trước trên đài.
Cuối đường thảm đỏ, Mộ Khánh An đến bên cạnh Mộ Ngọc My, chỉnh lại khăn che đầu cho cô ta, sau đó khẽ hôn lên trán cô ta, khung cảnh cảm động muốn rơi nước mắt.
“Cha đã từng tưởng tượng viễn cảnh này vô số lần, đích thân cha sẽ cầm tay con đặt vào bàn tay người đàn ông khác, cuối cùng cũng đến ngày này thế nhưng cha lại có chút không nỡ.”
Mộ Ngọc My khẽ rơi nước mắt: “Cha…”
“Ngọc My, cha chỉ mong cả đời này con sẽ sống thật hạnh phúc!”
“Nhất định sẽ như vậy!”
Hai cha con Mộ Ngọc My ôm nhau, sau đó cô ta vòng qua cánh tay cha mình, ánh mắt nhìn Bạc Tuấn Phong, cảm xúc dạt dào vô hạn.
Mục sư cũng đã bước lên đài, ông ta mặc một chiếc áo choàng dài màu trắng, đeo kính có dây vàng ở hai bên, ông ta nhìn thoáng qua Bạc Tuấn Phong, sau đó tiến hành lễ cầu nguyện của hôn lễ.
Mục sư dõng dạc tuyên bố: ‘Bạc Tuấn Phong, hôm nay con có mặt tại nơi này chờ đợi để kết giao bạn đời cùng cô gái ngay trước mặt con đây, chúng ta đang được chứng kiến thời khắc vô cùng thiêng liêng!”
Dứt lời, bản nhạc giao hưởng du dương lại vang lên, ánh đèn chiếu rọi lên người Mộ Ngọc My.
Bạc Tuấn Phong xoay người nhìn Mộ Ngọc My xinh đẹp yêu kiều trong bộ váy cưới, bất giác trái tim anh đập loạn nhịp.
Mộ Ngọc My khoác tay Mộ Khánh An, chầm chậm tiến về phía Bạc Tuấn Phong.
Tám đứa trẻ cầm lẵng hoa cưới đi đắng trước Mộ Ngọc My liên tục tung cánh hoa, đứng đầu đoàn trẻ nhỏ là một cậu nhóc mặc vest đáng yêu đang cầm hộp đựng nhân cưới.
Giờ phút này, tất cả mọi người đều tập trung chứng kiến diễn biến của hôn lễ.
“Câu chủ Bạc, ngay bây giờ, mời con hãy đón lấy cô dâu của mình!”
Bạc Tuấn Phong tiến về phía Mộ Ngọc My, nhẹ nhàng đón lấy tay cô †a từ tay Mộ Khánh An, sau đó trao bó hoa tươi cho cô dâu.
Mộ Ngọc My mim cười nhận lấy bó hoa.
“Bây giờ, mời người cha trao tay con gái mình cho người đàn ông sắp sửa ở bên cạnh cô ấy cá đời này!”
Mộ Khánh An hơi xúc động, ông ta khẽ lau nước mắt, cầm tay Mộ.
Ngọc My từ từ đặt vào lòng bàn tay Bạc Tuấn Phong, Mộ Khánh An nói với anh: “Từ nay về sau, tôi gửi gảm con bé cho cậu, hy vọng cậu sẽ đối xử tốt với nói” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Dứt lời, ông ta chậm rãi rút tay về.
Bạc Tuấn Phong cầm tay Mộ Ngọc My đi đến trước mặt mục sư.
Tiếng nhạc du dương hòa cùng tiếng võ tay nồng nhiệt vang lên rồi lại rơi vào yên lặng.
Mục sư nghiêm túc nói: “Sau đây, nhân danh Đức Thánh tối cao, Đức Mẹ kính yêu và tất cả những gì thiêng liêng nhất, cha có vài câu hỏi muốn hai con thật lòng trả lời”
Ông ta nhìn Bạc Tuấn Phong: “Xin hỏi chú rể Bạc Tuấn Phong, con có bằng lòng lấy cô Mộ Ngọc My làm vợ, cả đời yêu thương, che chở cho cô ấy kể cả sau này cô ấy có già đi, con vẫn sẽ ở bên cạnh chăm sóc cho cô ấy không?”