Ngay khi Viện trưởng nghe tin cậu chủ nhỏ của Cung gia nhập viện, ông ta vội vàng chạy tới.
Tới cửa phòng bệnh, ông ta liền bước đến trước mặt Mộng Yến Mi và Cung Chiến kính cẩn chào hỏi, sau đó đột nhiên lia mắt thoáng nhìn thấy Lý Phong Tuấn, ánh mắt ông ta lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Viện sĩ Lý?” Khi Mộng Yến Mi thấy Viện trưởng nhận ra Lý Phong Tuấn, bà ta đã hoàn toàn choáng váng.
Viện sĩ Lý? Người đàn ông này thực sự là một viện sĩ ư?
Lý Phong Tuấn cười nói: “Viện trưởng Trần, đã lâu không gặp.
“Viện sĩ Lý, tại sao cậu lại ở đây?”
“Tôi đến thủ đô để nghiên cứu.
Lần này tôi đến là vì được một người bạn nhờ vả xem bệnh tình cho một đứa trẻ.”
“Là cậu chủ nhỏ Cung Bắc đúng không?” Vẻ mặt của Viện trưởng Trần lập tức trở nên căng thẳng: “Tình hình của cậu chủ nhỏ Cung Bắc… thế nào rồi?”
“Tôi vẫn chưa kiểm tra, tạm thời còn chưa biết.” Mộng Yến Mi lúng túng một lúc, mới vừa rồi bà ta còn dò hỏi lai lịch của Lý Phong Tuấn ngay trước mặt anh ta.
Bởi vì anh ta là do Vân Giai Kỳ mời tới nên đương nhiên bà ta nghi ngờ không biết Vân Giai Kỳ có mời tới bác sĩ chính quy hay không.
Nhưng thấy Viện trưởng Trần mới nhìn thoáng qua đã nhận ra anh ta, có vẻ như anh ta quả thật là một người có uy tín trong giới học thuật.
Vân Giai Kỳ này có bản lĩnh đến mức nào mà có thể mời được một người tài giỏi như vậy?
Lý Phong Tuấn nhanh chóng đi theo Vân Giai Kỳ vào trong phòng bệnh.
Bạc Tuấn Phong và Cung Chiến cũng bước vào.
Ngay khi Viện trưởng Trần chuẩn bị bước vào, Mộng Yến Mi lập tức kéo ông ta sang một bên: “Viện trưởng Trần, rốt cuộc vị bác sĩ tên là Lý Phong Tuấn này có lai lịch như thế nào vậy?”
“Viện sĩ Lý là một người rấtcó uy tín trong lĩnh vực miễn dịch học, có thể nói là thiên tài trăm năm có một, là viện sĩ trẻ nhất trong lịch sử của Trường đại học Y khoa Thủ đô, người hàng đầu trong lĩnh vực y tế… và cũng chỉ có bà Cung mới có bản lĩnh và thể diện có thể mời được người như cậu ấy đến đây”
Mặt Mộng Yến Mi đột nhiên đỏ lên, mơ hồ nói: “Cậu ấy không phải… không phải do tôi mời tới”
“Vậy thì có thể là ai? Cậu Kỳ sao?”
“Cũng không phải” Làm sao Mộng Yến Mi có thể thừa nhận rằng viện sĩ Lý nổi tiếng này là do Vân Giai Kỳ, người mà bà ta coi thường nhất mời tới chứ.
Tuy nhiên, điều khiến Mộng Yến Mi nghỉ ngờ là tại sao Vân Giai Kỳ lại mời Lý Phong Tuấn trong ngành miễn dịch học đến?
Cung Bắc là lên cơn sốt, có liên quan gì với miễn dịch học?
Bà ta muốn tìm Vân Giai Kỳ để hỏi cho rõ ràng, nhưng cô lại không có mặt mũi để làm điều đó.
Mộng Yến Mi và Viện trưởng Trần bước vào, Lý Phong Tuấn đang đứng bên giường bệnh nhìn qua các giá trị giám định khác nhau của Cung Bắc.
Anh ta càng nhìn càng nhíu mày.
Vân Giai Kỳ căng thẳng nhìn anh ta chỉ sợ anh ta sẽ đột nhiên ngẩng đầu lên và nói gì đó gây sốc.
Lý Phong Tuấn xem xét mọi thứ mà không nói một lời, chỉ hỏi: “Dữ liệu xét nghiệm máu không đầy đủ.” Vân Giai Kỳ giải thích: “Bởi vì các bác sĩ nói rằng thằng bé bị nhiễm trùng viêm phổi, chỉ lên cơn sốt thông thường…” Lý Phong Tuấn lập tức ngắt lời cô: “Không phải sốt bình thường”.
Tiên Hiệp Hay
“Vậy là…”
“Trước mắt tôi cũng chưa thể nhận định được, nhưng vì Lâm Châu mời tôi đến nên tôi muốn đứa trẻ được kiểm tra hệ thống miễn dịch” Vân Giai Kỳ nhìn Mộng Yến Mi, Mộng Yến Mi cau mày khi nghe thấy điều đó: “Vấn đề này có liên quan gì đến hệ thống miễn dịch?”
“Nguyên nhân gây ra bệnh, chắc chắn phải có nguyên nhân gây ra bệnh, đứa bé không thể vô duyên vô cớ mà bị bệnh, lại còn sốt cao mãi không khỏi.”
Lý Phong Tuấn đẩy gọng kính và kiên nhãn giải thích: “Hiện tại không phải là mùa phổ biến của bệnh cúm.
Nếu không phải sốt vì cảm lạnh thì nên khám từ những góc độ khác” Mộng Yến Mi lờ mờ hiểu, nhưng bây giờ khi biết được anh †a là viện sĩ của Đại học Y khoa Thủ đô thì bà ta đương nhiên tin tưởng vào lời anh ta nói..