HAI THAI NĂM BẢO TỔNG TÀI BẪY ĐƯỢC VỢ NGOAN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Ngọc Hân cũng là người bị hại.

Mặc dù con bé là do gái nhảy sinh ra, nhưng từ nhỏ đã sống ở nhà họ Vân cho dù là tu dưỡng hay là phẩm đức, đều cao hơn người phụ nữ kia gấp trăm lần”
Tất nhiên Bạc Ngạn Thiên phải bảo vệ Vân Ngọc Hân rồi.

“Cô ta là người bị hại? Cháu thấy ông nội lớn tuổi rồi, không thể phân biệt được rốt cuộc ai thật sự là người bị hại rồi” Bạc Tuấn Phong hừ lạnh một tiếng.

“Ông nội luôn cho rằng, Vân Ngọc Hân từ nhỏ lớn lên ở nhà họ Vân, tiếp nhận giáo dục danh môn, nhưng ông nội quên mất từ xưa cho một câu tục ngữ, rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, chuột thì sinh ra loại bẩn thỉu thôi “Câm miệng.”
Bạc Ngạn Thiên rất tức giận: “Mày đừng có ở đây cố gắng thay đổi quan niệm của tao”
“Anh Tuấn Phong…”


Cho dù liều cả sinh mạng, em cũng muốn sinh người nối dõi cho nhà họ Bạc, em có lỗi sao? Anh Tuấn Phong, lời này của anh quá khiến người khác đau lòng rồi”
“Đủ rồi”
Bạc Ngạn Thiên nói: “Đừng nói nữa.

Bây giờ nó bị quỷ mê hoặc rồi, còn có thể nói cái gì nữa chứ?”
Bạc Tuấn Phong đột nhiên bước qua Bạc Ngạn Thiên, đi lên tầng.

Bạc Ngạn Thiên nói: “Mày làm cái gì? Đứng lại cho tao”
Bước chân Bạc Tuấn Phong dừng lại, nhưng không quay người lại, chỉ đối lưng với Bạc Ngạn Thiên.

Bạc Ngạn Thiên nói: “Mày lên tầng làm cái gì?”
“Ông không để cháu gặp hai đứa nhỏ, không gặp, thì không gặp, còn không cho cháu lên tầng nữa sao?”

Bạc Ngạn Thiên nhất thời cạn lời.

Bạc Tuấn Phong không quan tâm nữa, đi thẳng lên tầng.

Cho đến sau khi anh lên tầng, Bạc Ngạn Thiên vẫn chưa hết giận.

Vân Ngọc Hân lập tức vuốt ngực cho ông ta: “Ông nội, đừng tức giận”
Bạc Ngạn Thiên nắm tay cô ta, cảm khái nói: “Vẫn là Ngọc Hân quan tâm nhất, thương ông nhất”
“Ông nội vì chuyện hôn sự của cháu mà phải nhọc lòng như vậy, sao.

cháu lại không thương ông chứ? Ông nội, đứng tức giận, chuyện này không cưỡng ép được, cháu cũng không muốn bởi vì chuyện của cháu, làm ảnh hưởng đến hòa khi giữa hai ông cháu”
Bạc Ngạn Thiên chỉ nói một câu: “Hừ.

Nó chỉ cần dám dây dưa với người phụ nữ kia, thì đừng cho rằng ông là người ăn chay”
Đột nhiên..


Bình luận

Truyện đang đọc