Chương 1308
Người kỹ sư vội vàng chạy đến làm hòa: “Được rồi mà, cậu ba Bạc, cô Mộ, trước tiên đừng làm ồn nữa… Tôi thấy là tổng giám đốc Bạc bị mắc kẹt ở tầng bốn rồi, bây giờ chúng tôi phải đến tầng bốn, nhanh chóng giải cứu, các vị muốn đi chung không?”
Bạc Tiêu Dương nói với Mộ Ngọc My: “Cô không được phép đi theo”
Mộ Ngọc My lập tức bật lại: “Sao cậu không cho tôi đi theo?”
Có lẽ bởi vì Bạc Tiêu Dương tát cô một cái đó, cô ta tức rồi, đến nỗi phong độ của đại tiểu thư cô cũng không cần luôn rồi.
Bạc Tiêu Dương nói: “Nơi đây là Thiên Ngạo, Tuấn Phong không có ở đây thì tôi là người quyết định cuối cùng!”
“Tôi là vợ chưa cưới của Tuấn Phong! Sau này, Thiên Ngạo sẽ là của tôi và Tuấn Phong, tôi là vợ của tổng giám đốc, tôi có quyền quyết định, ở đây mới là không tới lượt cậu lên tiếng! Cậu chỉ là con vợ kế, có tư cách gì.
Bạc Tuấn Phong n đi xuống đã”
“Ừ. Tôi làm ngay đây”
Trong bưồng thang máy, hai nhân viên bảo trì cầm thiết bị quay cơ khí để ngăn thang máy vô tình di chuyển quá nhanh trong khi phanh cơ bị nới lỏng Dù sao, không ai trong số họ có thể biết liệu người bị mắc kẹt trong thang máy có bị thương gì hay không, Tóm lại, trước tiên phải quay mái che thang máy.
Bọn họ lo lắng thang máy từ trên cao rơi xuống, nếu như vậy thì người trong thang máy lành ít dữ nhiều Nhất là, người mắc kẹt trong thang máy lại là Bạc Tuấn Phong.
Bọn họ càng căng thẳng hơn.
Hai người cùng hợp lực khuấy động thiết bị quay cơ khí, khiến cho mái che chậm chạp di chuyển xuống Bạc Tiêu Dương ở tầng bốn âm, nhìn rất lo lắng.
Thang máy không có động tĩnh gì truyền đến cũng như không có phản ứng, làm cho mọi người không khỏi khó hiểu.
Không có chuyện gì hết.
Tuyệt đối không được có chuyện gì.
Kỹ sư ở bên cạnh nói: “Hình như từ trên cao rơi xuống..”
“Tuy nhiên, khóa an toàn đã được kích hoạt, vì vậy thang máy không chạm đáy ngay lập tức..”
“Nhưng ảnh hưởng vẫn không nhỏ…”
Đội ngũ y tế cũng đã nhanh chóng có mặt.
Mái che thang máy không rung chuyển, lòng người như muốn thắt lại Một lời nhắc nhở đến từ bộ đàm của nhân viên bảo trì thang máy: “Sắp rồi! Sắp rồi!
Một đám người lập tức vây quanh lối vào thang máy, chỉ nghe thấy một tiếng “cạchf, thang máy phát ra âm thanh nặng nề.
Mọi người phát ra một tiếng kinh ngạc.
Thang máy đã rơi đúng vị trírồi.
Cửa sảnh đã mở rồi, mà cửa mái che vẫn còn đóng chặt lại Đội cứu tức mở cửa thang máy, nhìn thấy trong góc thang máy, Bạc Tuấn Phong đang ôm Vân Giai Kỳ, toàn thân mồ hôi lạnh.
Anh nghe thấy động tĩnh liền ngẩng đầu lên, nhưng lại thấy Bạc Tiêu Dương cũng đâm cửa vào.
Phía sau, Mộ Ngọc My bị Bạc Tiêu Dương chặn lại, không ngừng kiêng chân.
“Tuấn Phong, “Tuấn Phong à, anh sao rồi.”
Bạc Tuấn Phong đau đớn nói không nên lời Lưng của anh bị thương nặng, mỗi hơi thở cũng thấy rất đau, lại thêm vào đó là trong thang máy thiếu oxy.
Anh không muốn nói chuyện, lãng phí oxy.
Vân Giai Kỳ vẫn còn đang hôn mê.
Cô rõ ràng là đang thiếu oxy, lại thêm trời mưa nữa, trong thang máy lại lạnh nên có sốt một chút rồi Cơn sốt của cô đến rất nhanh và dữ dội, trán cô nóng đến kinh khủng.