Lúc trước đã đe dọa muốn đoạn tuyệt quan hệ với anh, nhưng đó cũng chỉ là bản tiếng đe dọa mà thôi.
Thật không ngờ rằng thăng nhóc này vậy mà lại làm thật, thật sự vì một mình Vân Giai Kỳ mà đến ngay cả quyền thừa kế cũng không cần!
Nhìn tư thế kiên quyết cắt đứt quan hệ của anh như vậy, đột nhiên tâm trạng của Bạc Ngạn Thiên có chút buồn bãt Giờ đây, ông ta đã nói như vậy ngay trước mặt tất cả mọi người cũng coi như đã hạ thấp thể diện của mình xuống rồi Bạc Tuấn Phong nghe vậy dừng chân dừng lại Anh xoay người lại nhìn về phía Bạc Ngạn Thiên, lông mày có hơi nhíu lại; nhìn ánh mắt cẩn thận của Bạc Ngạn Thiên làm anh lại không nói được gì trong chốc lát Bạc Ngạn Thiên: “Ông nội thừa nhận có một số việc là ông nội đã làm sail Ông nội không nên lừa cháu, không nên gạt cháu, thân thế của Vũ Minh và Mạn Nhi… Đã lâu như vậy rồi, cũng nên về nhà rồi cháu à! Những lời tàn nhẫn mà ông nội đã nói lúc trước chẳng qua là nói cho cháu nghe thôi, hù doạ cháu thôi!
Cái thăng nhãi này, chẳng lẽ cháu thật sự coi đó là thật hay sao?”
‘Vân Giai Kỳ cũng nhìn về phía Bạc Ngạn Thiên.
“Ông nội thừa nhận ông nội đã làm sai chuyện này, nhưng làm sao ông nội có thể có bất kỳ ý nghĩ xấu xa với cháu được chứ? Cháu là đứa cháu địch tôn mà ông nội yêu thương nhất.
Ông nội sáng lập nhiều cơ nghiệp như vậy còn không phải là vì cháu đó hay sao? Trong tương lai, sớm muộn gì Bạc Vân cũng là của cháu, sau này cháu cũng chính là chủ nhân của Thiên Ngạo.
Thế mà bây giờ cháu vì một người phụ nữ mà cãi nhau với ông nội thế này, ông nội thực sự không biết làm thế nào với cháu nữa đây?”
Bạc Minh Lâm ở một bên nghe vậy trong lòng có chút chạnh lòng!
Nghe những lời đó có thế nhận ra một điều rằng Bạc Ngạn Thiên thật sự rất coi trọng Bạc Tuấn Phong!
Cháu trai cả có năng lực xuất chúng, nhân phẩm và tướng mạo hơn người.
Từ trước đến nay Bạc Tuấn Phong vẫn luôn là niềm tự hào của Bạc Ngạn Thiên.
Ở điểm này, cho dù có chuyện gì đi chăng nữa thì anh ta và Bạc Tiêu Dương cũng đều khó có thể với tới, mãi mãi chỉ có thể nhìn vào bóng lưng của anh!
Anh ta không cam lòng, càng không cam tâm tỉnh nguyện cam chịu số phận!
‘Vốn dĩ cứ nghĩ rằng quan hệ giữa Bạc Ngạn Thiên và Bạc Tuấn Phong đang rơi vào căng thẳng, cuối cùng anh ta cũng có thể lợi dụng cơ hội!
Thế nhưng bây giờ nghe được những lời này của Bạc Ngạn Thiên, trong lúc nhất thời anh ta cảm thấy nực cười.
Cho dù anh ta có cố gắng như thế nào đi chăng nữa cũng vĩnh viễn không bằng một phần mười nghìn Bạc Tuấn Phong trong lòng Bạc Ngạn Thiên!
Bạc Ngạn Thiên nói: “Cháu còn muốn ông nội phải làm như thế nào bây giờ?”
Bạc Tuấn Phong nói: Muốn cháu về nhà trừ phi ông nội chấp nhận Giai Kỳ”
Nói xong anh càng nằm chặt tay cô hơn.
Bạc Ngạn Thiên nhìn hai bàn tay đang đan chặt vào nhau, ông ta nhắm mắt lại rồi lại mở mắt ra và nói: “Được! Cháu muốn ông nội chấp nhận cô ta ông nội có thể chấp nhận cô ta! Ông sẽ cho cô ta một cơ hội, chỉ cần cô ta có biểu hiện tốt trong vòng một tháng, không làm ra những chuyện trái với lẽ thường nữa thì ông sẽ chấp nhận cô ta!”
Vân Giai Kỳ không phục.
Cô đã làm ra những chuyện gì trái với lẽ thường chứ?
Bạc Tuấn Phong nửa tin nửa ngờ hỏi lại: “Lời này của ông nội là thật sao?”
“Những lời mà ông nội đã nói có khi nào không tính chưa! Chỉ cần cô ta biểu hiện tốt thì ông có thể ông sẽ chấp nhận cô ta với tư cách là cháu dâu!”
Bạc Tuấn Phong nhìn về phía Vân Giai Kỳ ám chỉ: “Giai Kỳ, còn không mau trả lời ông nội đit”
Vân Giai Kỳ bïu môi nói: “Tôi đã làm chuyện gì trái với lẽ thường hả?”
Trong lòng cô vẫn còn cảm thấy uất ức!.