Bạc Tuấn Phong lùi lại hai bước, ngấng đầu lên thì thấy một người đàn ông đứng trước mặt, ánh mắt có hơi bất ngờ.
“Là anh?”
Gương mặc của người đàn ông khôi ngô đó nhìn khá xa lạ, nhưng.
Hình như là có quen biết anh.
Bạc Tuấn Phong không thèm để ý đết thẳng.
Nhưng người đàn ông đó đã nắm chặt lấy cánh tay của anh, ánh mất từ từ chuyển vào người phụ nữ đang ở trong vòng tay anh.
“Cầu vồng nhở?”
ách qua người anh ta rồi đi Ánh mắt của Kỳ Thiên Nam chợt thay đổi.
Bạc Tuấn Phong nhíu mày.
Cầu vồng nhở?
Người đàn ông này vì sao lại gọi Vân Giai Kỳ với biệt danh đó? Anh ta biết Vân Giai Kỳ?
Vân Giai Kỳ nghe thấy tiếng gọi thì ngẩng đầu lên, thấy Kỳ Thiên Nam đang nhìn Bạc Tuấn Phong bắng ánh mắt ngờ vực.
Anhta vẫn mặc một chiếc áo len mang dấu ấn riêng, ăn mặc như vậy hoàn toàn không phù hợp với quán bar.
“Ừ..là anh?”
Kỳ Thiên Nam nói: “Lại gặp nhau rồi!”
Sở dĩ Kỳ Thiên Nam đột nhiên chú ý tới cô là vì anh ta nhận ra ánh mắt của cô.
Anh ta nhìn thấy đôi mắt rũ xuống, lông mi dài và cong vứt tràn đầy sự mê hoặc, thế nhưng rất nhanh cảm giác được Vân Giai Kỳ có gì đó không ổn.
Vừa định bước tới thì Bạc Tuấn Phong đã đưa tay ngăn lại: “Cút ngay!”
Kỳ Thiên Nam chợt nhíu mày.
‘Vốn dĩ khi thấy Bạc Tuấn Phong ôm Vân Giai Kỳ thì anh ta đã cảm thấy có chút không bình thường.
Dẫu sao thì Vân Giai Kỳ đã nói Kỳ Thiên Nam tên cô là Bạc Thúy.
Quỳnh, nên anh ta đã cho rằng cô là em gái của Bạc Tuấn Phong.
Nhưng nếu là anh em thì tình huống này không phải quá thân mật rồi sao?
Sau lần đó Kỳ Thiên Nam cũng đã điều tra thông tin về Bạc Thúy Quỳnh thì hình ở trong những dữ liệu anh ta có được vốn không phải là Vân Giai Kỳ.
Nhóc con này dám lừa hẳn!
“Bỏ tôi xuống!”
Vân Giai Kỳ lập tức đưa ánh mắt cầu cứu Kỳ Thiên Nam: “Giúp tôi..”
Kỳ Thiên Nam ngẩn người ra, vừa muốn đi tới Bạc Tuấn Phong đã tránh né được động tác của anh ta, cúi đầu xuống trừng mắt nhìn vào Vân Giai Kỳ: “Em còn không yên sao?”
“Bạc Tuấn Phong!”
“Nếu còn không yên phận thử xem?”
Người phụ nữ này đều như vậy, còn muốn đẩy anh ra, muốn chạy trốn.
Trốn đến nơi đâu?
“Vân Giai Kỳ!”
Giọng nói của Vinh Thế Vũ rất nhanh cũng truyền đến.
Bạc Tuấn Phong nhìn theo âm thanh, trông thấy Vinh Thế Vũ đang.
chạy về phía của Vân Giai Kỳ, phía sau còn có Mộ Ngọc My đi theo.
Mộ Ngọc My vừa nhìn thấy Bạc Tuấn Phong ôm Vân Giai Kỳ vào trong ngực, tư thế mập mờ như vậy, cũng vội vàng chạy tới.
“Tuấn Phong…
“Giai Kỳ..”
Vinh Thế Vũ nói: “Tại sao em lại say thành như thế này?”.