HAI THAI NĂM BẢO TỔNG TÀI BẪY ĐƯỢC VỢ NGOAN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Vân Giai Kỳ nói: “Anh đã có quyết định tiếp theo chưa?”
“Rồi, anh muốn mở một ngân hàng thương mại”
Bạc Tuấn Phong đã ở Bách Nhạc nhiều năm như vậy nên anh cũng tích lũy được kha khá mạng giao thiệp.

Vậy nên qua những người này để thành lập ngân hàng thương mại chỉ là chuyện nước chảy thành sông.

Vốn đăng ký của các ngân hàng thương mại cần hơn mấy nghìn tỷ, trừ cái đó ra, anh dự định phát triển các ngân hàng thương mại thành một tập đoàn tài chính toàn diện trong tương lai.

Vân Giai Kỳ thấy anh hành động nhanh như vậy, anh mới rời khỏi nhà họ Bạc chưa đầy hai ngày mà đã có kế hoạch trong tương lai, không thể không nói phen này anh đã dứt khoát rồi, đúng là rất có phong cách của anh.

“Đã biết..” Cô còn tưởng anh không về cả đêm hôm qua đấy.


Bạc Tuấn Phong nói: “Thế còn em? Nghe người giúp việc nói sáng nay em không ở nhà.”

Tĩnh Anh phát hiện nên em về giải quyết chút chuyện”
“Ngoại tình?” Vẻ mặt Bạc Tuấn Phong lại quá ngạc nhiên: “Chuyện này có liên quan gì đến em?”
“Đối tượng Vân Lập Tân ngoại tình là Lý Uyển Đồng, em cũng mới biết thôi.

Ông ta và Lý Uyển Đồng đã sớm qua lại rồi, Vân Ngọc Hân là con gái của Lý Uyển Đồng và Vân Lập Tân”
Bạc Tuấn Phong nghe vậy, ánh mắt anh hơi thay đổi, hiển nhiên là hơi bất ngờ, nhưng sau đó anh bình tĩnh rất nhanh.

“Cho nên ông ta coi Vân Ngọc Hân như con đẻ mà đối đãi là bởi vì ông ta đã sớm biết Vân Ngọc Hân là con gái ruột của ông ta nên mới đưa Vân Ngọc Hân về nhà họ Vân”
‘Ừ” Cô thấy trên mặt Bạc Tuấn Phong không có vẻ gì là bất ngờ lắm nên có hơi kinh ngạc: “Lẽ nào anh đã sớm biết chuyện này?”

“Không biết”
“ồ, vậy mà nhìn anh như không kinh ngạc chút nào ấy”
Bạc Tuấn Phong nói: “Trong dự liệu thôi.

Dù sao không có người đàn ông nào sẽ thương yêu con của người đàn ông khác”
“Ồ? Vậy à?” Vân Giai Kỳ đột nhiên tò mò nói: “Nếu Mạn Nhi là con gái của tôi và Tống Hạo Hiên thì anh có thương yêu không?”
Ánh mắt Bạc Tuấn Phong tối sầm xuống: “Không có khả năng”
“Tôi nói là “Nếu”“
“Không có “Nếu”“
Vân Giai Kỳ cười cười, cô đột nhiên chuyển đề tài nói chuyện: “Vừa rồi dì nói với tôi giữa chúng ta không có kết quả.

Anh cảm thấy chúng ta sẽ có tương lai không?”
Bạc Tuấn Phong nói: “Chuyện giữa chúng ta không cần người ngoài tham dự”
Anh biết chắc chắn Mộng Yến Mi lại nói gì đó với Vân Giai Kỳ..


Bình luận

Truyện đang đọc