Vân Hùng Phi đã mang kính lúp đến đây.
Bình thường mà nói, một bức tranh thủ công sẽ lưu lại dấu vết ở trong bức tranh, màu thuốc sẽ chồng chất nhau.
Nếu là bức tranh giả, còn do in ấn tạo thành sau đó dùng bút tích che dấu.
Nếu có người đạo nhái lại bức tranh, sẽ không thể mô phỏng lại giống hệt được.
Nhất là một bức tranh lớn như vậy, đến cả bản thân họa sĩ cũng không thể nào vẽ giống y hệt được.
Vân Ngọc Hân đắc ý ngồi trên xe lăn.
Đợi Vân Hùng Phi nói rằng đây là bức tranh giả, lại là làm trò trước mặt Bạc Ngạn Thiên chắc chắn Vân Giai Kỳ sẽ làm trò cười cho thiên hạ.
“Là thật… Bút pháp, cách vẽ này đúng là của.Jessica”
Đối với tranh của.Jessica, Vân Hùng Phi vô cùng kích động: “Bức tranh này cô lấy ở đâu ra thế?”
“Cái này không thể nói được rồi”
“Ông nội, ông không nhìn nhầm chứ?” Vân Ngọc Hân không tin: “Còn có những bức tranh khác nữa, ông xem thử đi”
Vân Hùng Phi bình tĩnh lại, bắt đầu kéo các tấm vải trắng khác lên, bắt đầu tiến lên đánh giá.
Kết quả đều là thật.
Ông ta sẽ không nhìn sai đâu, tất cả những bức tranh này đều là của.Jessica hết.
Tay của Vân Hùng Phi run lên, ông không ngờ rằng trong cuộc đời của ông có thể tiếp xúc với nhiều bức tranh của.Jessica ở một khoảng cách gần thế này.
Sau lần triển lãm tranh đó, chính phủ nói rằng đó là lần cuối cùng Jessica trưng bày tranh của mình.
Sau đó bắt đầu có một vài bức tranh tham gia vào đấu giá, bắt đầu ra giá.
Vân Hùng Phi một mực chờ bức tranh được đưa ra đấu giá, ông đã muốn cất giữ toàn bộ những bức tranh này, nhất là bức “Rừng rậm hiện đại kia” cái gì ông cũng muốn có.
Bây giờ ông ta nghĩ thế nào cũng không thông, sao những bức tranh này lại năm trong tay Vân Giai Kỳ chứ?
Vân Giai Kỳ nói: “Nếu những bức tranh này đều là thật vậy tôi cất đi đây”
Vân Hùng Phi kích động, bước tới bắt lấy cổ tay cô: “Đợi đã”
Vân Giai Kỳ quay sang hỏi: “Sao thế?”
“Những bức tranh này… những bức tranh này cô lấy đâu ra thế?”
“Tôi nói rồi, tôi không thể nói được”
“Là của cô sao?”
“Đương nhiên là của tôi rồi.”
Vân Hùng Phi nuốt nước bọt, nói với cô: “Tôi đồng ý mua lại, cô ra một cái giá đi, bức “rừng rậm hiện đại” cô mua với giá bao nhiêu, giờ tôi trả giá gấp đôi”“
Vân Giai Kỳ từ chối: “Không cần đâu, ông ra nhiều hơn tôi cũng không bán”
“Cô…
Vân Hùng Phi tức đến run cả người..