Mục Liên Thúy nhìn thấy Vân Giai Kỳ có thể có những đặc quyền lại còn được Cung Phi bảo vệ thì cô ta lại càng cảm thấy ấm ức.
Đi được một đoạn, Cung Bắc dần dần dũng cảm hơn, đi qua một số cảnh phim không cảm thấy sợ hãi nữa liền liếc mắt nhìn thêm vài lần.
Vân Giai Kỳ không dám nhìn chút nào, những đạo cụ này quá thật và đẫm máu.
Lúc đi ngang qua phòng pha chế thuốc, nhìn thoáng qua một ít dụng cụ có đựng nội tạng, Vân Giai Kỳ hít một hơi khí lạnh, suýt chút nữa lại hét toáng lên một tiếng, lập tức nhượng bộ lui binh.
Cung Phi đi thẳng vào trong và xem qua một lúc, những đạo cụ này quả là giống thật, nhưng đồ giả thì vẫn cứ là giả, tất cả đều được làm bằng silicon.
Nhìn thấy dáng vẻ bình tĩnh của Cung Phi, trong lòng Vân Giai Kỳ bất giác cũng bình tĩnh lại một cách khó hiểu.
Có người bảo vệ, quả thực không còn sợ hãi như vậy nữa.
Trong suốt hành trình, Cung Phi ưu tiên bảo vệ Vân Giai Kỳ và Cung Bắc, không hề dòm ngó gì đến cô ta, Mục Liên Thúy chỉ có thể đi đến cùng, cái gì cũng sợ mà không ai quan tâm, sau vài lần sợ hãi suýt chút nữa bị nhồi máu cơ tim.
Nhờ phúc của Cung Phi, cả ba đã đi theo anh ta đến hết cuộc hành trình.
Cuối cùng khi bốn người bước ra khỏi ngôi nhà ma ám, mỗi người trong số họ được trao một giải thưởng.
Trong số đó, Cung Bắc vì tuổi còn nhỏ lại có vé VỊP nên được nhân viên ưu ái cho quyền chọn quà.
Cậu bé chọn Baymax dài một mét, cố hết sức thì vẫn có thể ôm được.
Mục Tâm Liên ôm con gái và bước tới, khi đứa con gái nhỏ trên tay nhìn thấy Baymax trong vòng tay của Cung Bắc, cô bé lập tức nói: “Con cũng muốn” Mục Tâm Liên lập tức nói: “Cung Bắc, cháu có thể cho Tuyết Như ôm Baymax với được không?” Cung Bắc nói: “Không, đây là Baymax mà Mommy cháu giúp cháu thắng được” Vân Giai Kỳ đã đồng hành cùng cậu bé trong suốt cuộc hành trình và giải thưởng này tương đương với việc mẹ đã giúp cậu bé có được.
Mục Tâm Liên nhìn Vân Giai Kỳ và nói: “Mommy của cháu hào phóng như vậy chắc chắn sẽ đồng ý cho cháu đưa Baymax cho em Tuyết Như chơi.” Vân Giai Kỳ nói: “Đây là của Cung Bắc, tôi không có quyền quyết định”
“Cô nói những lời này thật là.
Tuyết Như rất thích Baymax đúng không con?” Bà ta nhìn đứa con gái trong vòng tay mình, hướng dẫn từng chút nói: “Tuyết Như, con xin anh Cung Bắc, để anh ấy cho con Baymax được không?”
Nụ cười trên mặt Vân Giai Kỳ đột nhiên biến mất, Mục Tâm Liên đây là đang xúi giục con gái bà ta đòi Cung Bắc một món đồ chơi ư.
Tuyết Như thực sự làm theo ý định của Mục Tâm Liên và nói với Cung Bắc: “Anh Cung Bắc, anh cho em Baymax được không?”
“Không” Cậu bé bị ám ảnh bởi sự sạch sẽ và không thích những thứ của mình bị người khác chạm vào.
“Cung Bắc, cháu là con trai, là đàn ông, đương nhiên là phải nhường cho em gái nhỏ rồi đúng không nào?” Cung Bắc nói: “Trừ khi Mommy cháu nói là đưa nó cho.
em” Chỉ cần Vân Giai Kỳ lên tiếng thì cậu bé đương nhiên sẽ đồng ý.
Mục Tâm Liên lại nhìn Vân Giai Kỳ một lần nữa và nói với cô: “Vân Giai Kỳ, không đến mức đấy chứ? Chỉ là một món đồ chơi thôi mà” Bà ta vuốt đầu Tuyết Như và bất đắc dĩ nói: “Tuyết Như đã được cha nó chiều chuộng từ nhỏ, vì vậy con bé có thể mua bất cứ thứ gì nó muốn.
Cho nên… Vân Giai Kỳ, cô đưa ra một mức giá, tôi trả tiền chẳng phải là được hay sao? ” Bà ta nói với giọng điệu hào phóng.
Vân Giai Kỳ nói: “Cung Bắc cũng thích Baymax.
Đây là một phần thưởng, làm sao mà ra giá được?” “Ôi, chỉ cần cô ra giá, không có gì là tôi không thể mua nổi” Mục Tâm Liên lại ra vẻ có khí chất.
Cung Phi và Cung Bắc nhìn về phía Vân Giai Kỳ thì thấy cô cúi đầu, sờ lên đầu của Cung Bắc, nhẹ giọng nói: “Chỉ cần Cung Bắc thích thì đều là đồ vô giá, phải không Cung Bắc?”
Nghe những lời đó, ánh mắt Cung Bắc chợt sáng lên lấp lánh, đôi môi cong lên đây mãn nguyện: “Vâng” Câu nói của Mommy khiến cậu cảm thấy ấm áp trong lòng.
“Những gì thằng bé thích thì đều là vô giá” Khi Mục Tâm Liên nghe thấy điều này, vẻ mặt trở nên ngượng ngùng.
Bà ta cho rằng mình đã nói như vậy rồi thì vì thể diện, Vân Giai Kỳ sẽ không thể nào không đồng ý.
Kết quả không ngờ Vân Giai Kỳ lại từ chối đơn giản như vậy, tuy rằng vẫn rất khéo léo nhưng lại có thể khiến cho bà ta trở nên nhỏ nhen biết bao, nhất thời làm bà ta tiến thoái lưỡng nan, không biết phải làm thế nào..