Chương 1298
Bạc Tiêu Dương đột nhiên nghiêm túc nói: “Không chừng, nếu như chuyến qua sống chung, có khi cô sẽ đột nhiên cảm thấy tôi so với Tuấn Phong lại thích hợp với cô hơn”
Vân Giai Kỳ mặt nóng lên: “Cậu có thế nghiêm túc hơn một chút được.
không? Đừng có đùa giốn”
“Tôi không đùa đâu, Giai Kỳ à” Bạc Tiêu Dương bất lực nói: “Tại sao cô lại nghĩ tôi đang nói đùa chứ? Tuy rắng cô không thích tôi, nhưng mà, tâm tình của tôi với cô, cô phải là người hiểu rõ hơn ai hết chứ: Bạc Tiêu Dương đứng dậy, đi đến bên cô, nhẹ giọng hỏi: “Nếu như ban đầu là cô khiêu khích tôi, vậy tại sao lại không cho tôi một cơ hội?”
“Bữa tối từ thiện…vào đêm đó…” Bạc Tiêu Dương nói: “Cô và Bạc Tuấn Phong ở bên nhau. Có phải không”
Giọng điệu của cậu ta, có phần không được vui.
Vân Giai Kỳ tìm “đập thình thịch” cả lên: “Anh ấy..”
“Tôi biết rằng các người lúc đó đang ở trong phòng thay quần áo”
Bạc Tiêu Dương lại nói: “Tôi chỉ là không có vạch trần ra thôi”
Vân Giai Kỳ càng ngượng ngùng hơn: “Tôi và anh ấy… không có chuyện gì xảy ra cả.”
Bạc Tiêu Dương có chút vui mừng: “Tôi không nghĩ rằng cô sẽ giải thích với tôi nghiêm túc như vậy”
Suy cho cùng, cho dù có chuyện gì xảy ra giữa cô và Bạc Tuấn Phong thì cậu ta cũng không đủ tư cách để quản nó.
Cuộc hôn nhân của cậu ta với Vân Giai Kỳ chỉ là tôn tại cho có hình thức, không phải bất kỳ bản chất nào.
Nhưng mà.
Cô nghiêm túc giải thích như vậy, giống như cô rất quan tâm đến cảm xúc của cậu ta.
Cậu ta cảm động vì được trân trọng như vậy.
“Cô giải thích cho tôi, nói rõ ràng vậy, cô cũng quan tâm đến cảm nhận của tôi, phải không”
“Tôi chỉ không muốn cậu sẽ hiểu lầm…chưa xảy ra chuyện gì hết, tự nhiên phải giải thích rõ ràng”
“Tại sao hôm đó anh ta lại tìm cô?”
Khi Vân Giai Kỳ nghĩ đến phản ứng kì lạ của Bạc Tuấn Phong ngày hôm đó, vẻ mặt của cô càng thêm phức tạp.
“Không nói được sao?”
Vân Giai Kỳ nói: “Tôi không biết phải nói như thế nào”
Cô thậm chí không biết giải thích thế nào với Bạc Tiêu Dương về mối quan hệ hiện tại của cô với Bạc Tuấn Phong.
Mặc dù Bạc Tuấn Phong đã quên ký ức về cô, nhưng tính chiếm hữu của với cô, dường như đã ăn sâu vào tận xương tủy của anh rồi Anh đã quên cô, nhưng cơ bản anh lại chưa quên được tính chiếm hữu.
của anh với cô.
Theo bản năng, muốn giữ cô trong lòng bàn tay, giống như một con chim hoàng yến.
Anh rõ ràng không phải là Bạc Tuấn Phong ngày xưa nữa, nhưng vẫn là Bạc Tuấn Phong ngang ngược của trước đây.
Quá phức tạp để người ta có thể nhìn thấu.
“Nếu mà ..” Bạc Tiêu Dương đột nhiên thở hổn hển: “Nếu có một ngày, anh ấy nhớ lại tất cả ký ức của mình, mà anh ấy và Mộ Ngọc My, đã chồng danh chính ngôn thuận, cô… cô sẽ quay về bên anh ta chứ?”
Vân Giai Kỳ lại kìm nén sự ngạc nhiên một chút.
Cô từ trước đến nay chưa có suy nghĩ qua vấn đề này.
Trước đến giờ chưa từng nghĩ qua Bạc Tuấn Phong sẽ cùng Mô Ngọc My may mắn danh chính ngôn thuận với nhau.
Cô chợt tỉnh dậy thì tất cả mọi thứ chỉ là giấc mông, còn ngẩn ngơi cho rằng đều là Bạc Tuấn Phong xem cô như một trò đùa.