TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

- Duy Thanh bên quân đội có ý kiến, hình như là nhắm vào tập đoàn họ Từ, đặc biệt là Hải quân và ti tổng binh..
Cao Kính Hoán trầm giọng nói.

Điều này Thai Duy Thanh cũng loáng thoáng nghe được trước đó, tập đoàn nhà họ Từ xâm nhập vào mấy nghành nghề trong nước quá sâu, thậm chí liên quan tới một số nghành nghề quân giới, điều này liên quan mật thiết tới sự ủng hộ của nhà họ Cao.

Tất nhiên như thế không tránh khỏi xung đột lợi ích với một số tập đoàn khác trong quân, một số tướng lĩnh cao cấp trong quân đội hết sức bất mãn với hành vi "cướp miếng cơm" của nhà họ Từ, nhiều lần bày tò sự bất mãn với thủ trưởng tối cao, lần nào phải do nhà họ Cao ra mặt, mới miễn cưỡng dẹp yên.

Lần này giới truyền thông tấn công bến cảng ở Đông Hải, cùng việc tố cáo bằng tên thật, lại khiến cho cao tầng quân đội bàn tán. Hà Trường Chinh chủ trì cuộc họp quân ủy phi chính thức, tư lệnh viên quân khu Đông Phương không chút khách khí chỉ ra, tập đoàn họ Từ liên kết với chính phủ địa phương chèn ép quân đội, chiếm đoạt lợi ích, là không đúng, khiến cho một số chiến sĩ và chỉ huy bất mãn.

Trước kia tổng công ty công nghiệp binh khí cực kỳ bất mãn với nhà họ Từ, nhưng vì đang điều chỉnh nội bộ không rảnh gây chuyện với nhà họ Từ. Có điều vẫn nói rất nhiều lời khó nghe, ngôn từ kịch liệt nhất chính là tư lệnh hải quân, nói nếu như tập đoàn họ Từ còn tiếp tục ngang ngược như thế, ông ta sẽ tận diệt cơ quản chủ quản của nhà họ Từ ở thủ đô.

Những tướng lĩnh quân đội nói chuyện đều rất thắng thắn, không quanh co lòng vòng nhiều, mặc dù mọi người nhắm mũi giáo vào tập đoàn nhà họ Từ, nhưng ngôn tử chĩa mũi giáo vào nhà họ Cao là điều thấy rõ.

Làm cho nhà họ Cao bất an là Hà Trường Chinh trước kia nhấn mạnh ổn định đoàn kết, nhưng lần này lại không lên tiếng, mặc cho cấp dưới to tiếng.

Đây là một tín hiệu không lành, ảnh hưởng của Cao hệ trong quân đội không sâu lắm, cùng với một số lão tướng quân nghỉ hưu, sức ảnh hưởng lại càng yếu đi. Xét thực tế đó Cao hệ luôn nỗ lực làm tốt quan hệ với quân đội. Nhưng những năm gần đây Hà Vũ hệ thần tốc quật khởi trong quân đội, nỗ lực của nhà họ Cao gặp nhiều trở ngại hơn trước kia rất nhiều, nhất là sau khi Hà Trường Chinh nắm giữ quyền bính của quân ủy, quan hệ giữa nhà họ Cao và quân đội trở nên vi diệu, rất khó tiếp cận. Vũ Thu Hàn sau khi lên tổng tham mưu, nắm giữ đại cục tình báo, ý đồ làm suy yếu ưu thế truyền thống của nhà họ Cao trong hệ tình báo là rất rõ ràng.

Sứt mẻ quan hệ với quân đội, là mối nhức nhối gần đây của nhà họ Cao.

Giờ quân đôi vì "sự kiện Đông Hải" mở cuộc họp chuyên môn, tuy nói là không chính thức cũng đã nói rõ vấn đề, dù Hà Trường Chinh không phát biểu ý kiến cũng đã khiến khối kẻ sợ vỡ mật.

- Duy Thanh, chậm lại một chút đi, một số việc nhanh quá hóa hỏng.
Cao Kính Hán nhắc nhở bạn học cũ.

- Ừ.

Cúp điện thoại rồi, Thai Duy Thanh mặt sa sầm, hồi lâu không nhúc nhích.

Hắn chọc phải tổ ong vò vẽ rồi.

Nhưng thằng nhãi kia nhìn thế nào cũng không giống một con ong chúa!

Quân đội đột nhiên phát ra phản ứng quyết liệt vào lúc này, chẳng lẽ có liên quan tới Liễu Tuấn? Căn cứ vào tin đồn, Nghiêm Liễu hệ đúng là có quan hệ không hệ với Hà Vũ hệ, nhất là Liễu Tấn Tài được Hà lão gia tử nói giúp vào thời khắc quan trọng. Nhưng đối diện với cục thế phức tạp các đại phái, chẳng lẽ chỉ vì xung đột nho nhỏ ở một tỉnh mà khiến Hà Trường Chinh ra mặt?

Thật phức tạp!

Thai Duy Thanh thời dài, chậm rãi nhấc điện thoại lên gọi cho sở trưởng sở công nghiệp.

- Lão Lưu, tôi là Thai Duy Thanh đây.

- Xin chào tỉnh trưởng.

Lão Lưu ở phía bên kia liên tục gập mình chào, ngữ khí hết sức cung kính.

Thái độ nịnh bợ của Lưu sở trưởng khiến trong lòng Thai Duy Thanh hơi dễ chịu một chút, trầm giọng nói:
- Lão Lưu, anh đại biểu chính phủ tỉnh tới công ty Trường Phong một chuyến, thừa nhận sự tuyển cử của bọn họ, để Triệu Ngạn lên làm chủ tịch đi.

Lưu sở trưởng rõ ràng sửng sốt, nhưng mau chóng tỉnh lại, vâng dạ liên tục. Trong lòng rất ngạc nhiên, công ty Trường Phong "chính biến" mấy ngày rồi, Triệu Ngạn đã thực hiện chực trách chủ tịch hội đồng quản trị, La Nguyên Anh chỉ còn là đồ trang trí, nhưng tỉnh không thừa nhận, Lưu sở trưởng biết Thai tỉnh trưởng khẳng định không chấp nhận, nói thế nào chủ thể của Cty Trường Phong vẫn là tài sản quốc hữu, biến động lãnh đạo tối cao phải do chính phủ định đoạt, sao có thể do mấy người gọi là cổ đông các ngươi quyết định riêng được?

Nhưng mà hiện giờ Thai tỉnh trưởng chấp nhận rồi.

Biến cố gì đã xảy ra? Chẳng lẽ Thai tỉnh trưởng bị áp lực ở phương diện nào đó, đành phải nuốt trái đắng?

Vừa nghĩ tới đây lão Lưu rùng mình, chỗ dựa của Triệu Ngạn là ai? Chẳng qua chỉ là Liễu Tuấn mà thôi, chẳng lẽ Liễu Tuấn mà có thể ép Thai tỉnh trưởng đổi ý?

Có điều Lưu sở trưởng mau chóng thu suy nghĩ này lại, chuyện như thế mình đừng suy nghĩ, càng đừng xen vào thì hơn, nếu không La Nguyên Anh chính là ví dụ tốt nhất.

Nghe nói Liễu nha nội gặp Thai tỉnh trưởng trước tòa nhà chính phủ mà không thèm chào một tiếng, quả nhiên có tự tin.

Lưu sở trưởng không dám chậm trễ, gọi điện cho Triệu Ngạn, bảo ông ta đợi ở công ty, lập tức lái xe tới, tuyên bố trước mặt mọi người quyết định của tỉnh ủy, thừa nhận cuộc "chính biến" vừa rồi.

Còn về La Nguyên Anh, tỉnh trưởng không nói phải an bài ra sao, Lưu sở trưởng không nhắc tới một lời.

Tóm lại có một chỗ mà lĩnh lương là tốt rồi.

Tỉnh trưởng đại nhân đứng ngồi không yên, thị trưởng đại nhân ở Tiềm Châu cũng chẳng an nhàn, đang mở cuộc họp văn phòng thị trưởng, vấn đề bàn luận không phức tạp, chỉ có một cái là quán triệt văn kiệt 109 của chính phủ thành phố phát ra cuối năm ngoái.

Văn kiện 109 nói tới phương án "sửa đường, xây dựng khu công nghiệp và viện khoa học kỹ thuật" Liễu thị trưởng phát ra khi mới nhậm chức, việc bán tài sản quốc gia cũng được quyết định trong phương án này.

Các phó thị trưởng ai nấy mặt mày nghiêm túc, ngồi ngay ngắn, mắt không nhìn nghiêng.

Trước cuộc họp, nghe thấy chủ đề liền há hốc mồm, chẳng phải tiểu tổ kiểm tra của Quốc tư ủy tỉnh đang ở trong thành phố tra sổ sách sao? Ý đồ của người ta rõ ràng là bới móc sơ hở trong việc bán tài sải quốc gia, bỏ qua vấn đề chế độ sở hữu, nếu có thể tìm được chứng cứ tài sản quốc gia bị hạ giá, trong ngoài câu kết, chỉ sợ phát ra địa chấn quan trường còn lớn hơn cả vụ án Bạch Hồ.

Cho dù không tìm ra được gì, người ta cũng đang tra xét, vội vàng đi ngược lại thế làm gì?

Thế chẳng phải tỏ rõ muốn chống lại tỉnh sao?

Không tới mức ngang ngược vậy chứ?

Nhưng Liễu nha nội muốn ngang ngược, các cấp phó chẳng thể làm gì, đành nối đuôi nhau vào hội trường, đưa mặt nhìn nhau cười khổ, gặp phải một vị thị trưởng như thế này chắc biết là phúc hay họa.

Có điều mọi người nhìn ra ý tứ của đối phương, chỉ mang tai mắt đi là được rồi, đừng tùy tiện lên tiếng, để lãnh đạo tỉnh hiểu lầm.

Nhưng Liễu Tuấn lại không định "tha" cho bọn họ.

- Các đồng chí, kế hoạch tài chính của thành phố từ khi thực hiện tới nay, giành được hiệu quả tốt đẹp hiện giờ tập trung được 1 tỷ 0 trăm 30 triệu đồng. Trừ một phần cấp ho các xí nghiệp thay đổi trang thiết bị và nghề nghiệp nuôi trồng cụ thể ra, trong sổ sách còn 950 triệu.

Liễu Tuấn vẫn không hàn huyên nửa câu, đi thẳng vào chủ đề, mọi người cũng quen rồi, tiếp đó Vu Hoài Tín phát một bản chi tiêu cho mọi người xem, con số bên trong đó rất rõ ràng rành mạch, các phó thị trưởng liếc mắt qua. Số tiền này đi đâu, trong lòng ai chẳng biết.

Thành phố một lúc kiếm được hơn 1 tỷ, ai chả hau háu nhìn vào nó, tài chính Tiềm Châu đã bao giờ sung túc như thế? Tổng thu nhập tài chính một năm cũng chỉ được 100 triệu mà thôi.

- Nếu đã tập trung được khoản tài chính đầu tiên, như vậy văn kiện 109 cuối năm ngoài chính phủ phát ra đã có cơ sở thực thi. Cuộc họp hôm nay, là muốn thương lượng vơi smọi người làm sao phân phối số tiền này, mau chóng khởi động nâng cấp cải tại mạng lưới giao thông thành phố.

Liễu Tuấn nói rồi ánh mắt liếc qua mặt các phó thị trưởng, mọi người gặp phải ánh mắt của y đều vội mỉm cười.

- Trong tay tôi có một bản phương án sơ bộ, có chỗ nào thiếu sót, các đồng chí hãy bổ xung...

Liễu Tuấn biết đám cấp phó của mình chẳng thể phát biểu ý kiến gì vào lúc này, nên không muốn lãng phí thời gian, nói ý kiến của mình luôn:
- Khoản tiền này tôi chưa làm bốn phần; phần thứ nhất 60 triệu dùng để xây viện khoa học kỹ thuật; phần thứ hai, 270 triệu nâng cấp cải tạo khu công nghiệp Nam Than; bộ phận thứ ba 700 triệu, toàn diện nâng cấp cải tạo con đường chính trong thành phố, đây là chuyện không thể trì hoãn được nữa, phải lập tức tiến hành. 120 triệu còn lại làm khoản tài chính hỗ trợ chuyên dụng, phương án cụ thể, chúng ta sẽ chuyên môn nghiên cứu

Bình luận

Truyện đang đọc