TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

Tuyển cử tiến hành vào buổi chiều, trong đại hội nhân dân toàn quốc này, tổng bí thư Lý Trì Quốc sẽ chính thức tuyển cử làm chủ tịch quân ủy, hoàn thành giao ban, ngoài ra có hai vị tướng quân được tuyển làm phó chủ tịch quân ủy, không nghi ngờ gì đó là một sự quá độ.

Kết quả tuyển cử cho dù sớm nắm trong dự liệu rồi, nhưng cho tới khi đọc phiếu bầu xong mọi người mới yên tâm.

Cha con họ Liễu cùng mấy đại lão trong hệ phái cũng khẽ thở phào, tâm tình rất vui sướng.

Vì thế hai cha cùng về nhà dùng cơm tối, Liễu Tấn Tài phá lệ ăn thêm nửa bát cơm. Nguyễn Bích Tú thấy ông chồng giá mặt mày hồng hào, tâm tình rất tốt cũng hết sức vui mừng, cười nói:
- Buổi tối đừng về văn phòng xử lý công việc nữa, hai cha con nói chuyện với nhau đi. Sau khi Tiểu Tuấn làm tỉnh trưởng, cả hai càng bất, ít nói chuyện với nhau hơn trước kia... Điều này không có lợi cho công tác.

Sợ chồng không bỏ được việc, Nguyễn Bích Tú ném ra một cái lý do lớn "có lợi cho công tác", dù thế nào, hai cha con nói chuyện chẳng những tăng tình cảm, còn để Liễu Tấn Tài nghỉ ngơi.

Không phải chỉ vì bớt phiền lòng vì công việc, mà con trai bà còn có thể đưa ra ý kiến làm đôi mày chồng giãn ra một chút cũng là chuyện tốt.

Liễu Tấn Tài cười:
- Bà không cần phải đẩy vấn đề lên cao thế, tôi có việc muốn nói với Tiểu Tuấn.

Nguyễn Bích Tú nhắc:
- Thế thì vào trong thư phòng, ngoài sân trời còn lạnh đấy.

Hai cha con tất nhiên là tuân lệnh, xem xong thời sự vào thư phòng. Nguyên Bích Tú rửa hoa quả cho hai cha con mang vào, dặn:
- Tiểu Tuấn, uống nhiều trà, ăn thêm hoa quả, hút thuốc ít thôi.

Xem ra trong mắt mẹ , y thành phần tử nguy hiểm rồi. Liễu tỉnh trưởng gãi đầu cười ngượng:
- Ba ăn hoa quả đi.

Nhìn thấy quả táo to tướng, Liễu Tấn Tài lắc đầu:
- Ba không ăn hết nhiều như thế, một nửa thôi.

Liễu Tuấn lấy đao cắt táo, đưa một nửa nhỏ cho cha, còn mình ăn một nửa lớn, không hề gọt vỏ, táo phải ăn cả vỏ mới có chất.

- Ba, nhìn ba có tinh thần hơn nhiều, trẻ hơn trước kia.

- Thế à? Ba lại chẳng nhận ra.

Liễu Tấn Tài lắc đầu, mặc dù chủ tịch Lý Trì Quốc đã lên chính vị, nhưng thế cục vẫn không lạc quan, thậm chí càng ngày càng tệ, Liễu Tấn Tài ngày đêm lo lắng, làm sao có thể trẻ hơn được.

- Hơn một chút ạ.
Liễu Tuấn nói chắc chắn, cũng không giải thích nguyên nhân. Thực ra Liễu Tuấn so và với Liễu Tấn Tài ở thế giới bình hành kia, ở đó Liễu Tấn Tài đã đi tới ba năm cuối cuộc đời rồi. Có điều hiện giờ Liễu Tuấn không còn lo về điều này nữa, sau khi trùng sinh, rất nhiều thứ thay đổi hoàn toàn, bao gồm cha y. Căn cứ vào kiểm tra của bác sĩ chăm sóc, sức khỏe Liễu Tấn Tài rất tốt, không hề bị bệnh tim như kiếp trước, nguy hiểm tính mạng đột ngột giảm tới mức thấp nhất.

- Ừ, hơn một chút là tốt.
Thấy con trai khẳng định, Liễu Tấn Tài cũng cười, nói thế nào thì là lòng hiếu thuận của con.
- Mấy ngày qua có gặp Khâu Tình Xuyên không?

Liễu Tuấn biết cha y chắc chắn sẽ hỏi tới vấn đề này, sử dụng Khâu Tình Xuyên là hành động lớn mà ông "chủ mưu đã lâu", Liễu Tấn Tài gửi gắm hi vọng lớn vào việc này. Nhưng thái độ của bản thân Khâu Tình Xuyên cũng là tối quan trọng, nếu như Khâu Tình Xuyên không muốn xen vào quá sâu, thì hiệu quả thanh kiếm này sẽ giảm đi rất nhiều. Hơn nữa Khâu Tình Xuyên tựa hồ có lý do để không xen vào quá sâu.

Một khi làm chủ tịch ủy ban ngân giám, Khâu Tình Xuyên có thể nói là hoàn toàn lún vào cuộc đầu tranh này, mức độ tham dự chẳng thấp hơn Liễu Tuấn. Là người nối nghiệp của hệ phái, hệ phải của hắn khẳng định không thể bỏ mặc Khâu Tình Xuyên được, nói cách khác chuyện này Khâu Tình Xuyên không thể hành động theo ý chí bản thân, mà phải kiêm toàn ý kiến của cả hai hệ phái.

Khâu Tình Xuyên mới qua tứ tuần không lâu tiến vào cấp bậc chính bộ có thực quyền là điều hệ phái hắn vui vẻ muốn thấy, đó là nguyên nhân Liễu Tấn Tài ra sức nâng đỡ Khâu Tình Xuyên.

Năng lực tài hoa của Khâu Tình Xuyên không cần phải nghi ngờ, nhưng trong đội ngũ cán bộ dự bị của Liễu Tấn Tài không phải chỉ chỉ có một mình Khâu Tình Xuyên có thể đảm nhận vị trí này. So ra thì tiến cử Khâu Tình Xuyên là phương án có trở ngại nhỏ nhất, nếu thao tác thỏa đáng là phương án hiệu quả lớn nhất.

Hệ phái của Khâu Tình Xuyên thực lực không hùng mạnh lắm, nhưng thâm căn cố đế, căn cơ vững vàng, một số nhân vật nguyên lão vẫn có thể phát huy tác dụng cực lớn. Tiến cử Khâu Tình Xuyên, có thể được hệ phái sau lưng hắn ủng hộ, tỉ lệ thông qua càng lớn. Bên kia nếu như cố cản trở sẽ phải thêm một nguy hiểm, là trở mặt với tập đoàn chính trị sau lưng Khâu Tình Xuyên. Vì một chức chủ tịch ủy ban ngân giám mà mạo hiểm như thế là không có lời.

Vì thế cho dù kiến nghị chưa được chính thức đưa ra, nhưng chuyện này cơ bản là ván đã đóng thuyền rồi, nếu không có biến cố kinh động, sẽ không thay đổi được.

Liễu Tuấn hiểu dụng ý của cha, tiến cử Khâu Tình Xuyên là muốn liên thủ với thế lực sau lưng hắn, đây là điều rất quan trọng. Một tập đoàn chính trì thay đổi thái độ một chút thôi là ảnh hưởng rất lớn, ví dụ lần đóng cửa Cẩm Quan Thành, ép nhà họ Niên trung lập, hiệu quả không tầm thường.

Đương nhiên nhà họ Niên trong lòng sẽ căm hận Liễu Tuấn thậm chí là cả Nghiêm Liễu hệ, gặp thời cơ chắc chắn sẽ "gỡ vốn", có điều chuyện này Liễu Tuấn không bận tâm lắm. Hiện giờ quan trọng nhất là chống đỡ qua thời gian hai năm rưỡi trước khi đổi khóa, ngăn được thế công điên cuồng của bên kia là thắng lợi lớn nhất rồi, sau khi đổi khóa sẽ xào bài một lần nữa.

Khi ấy căn cơ Nghiêm Liễu hệ càng thêm chức chắn, cho dù không hoàn toàn chiếm ưu thế thì cũng không tới mức như hiện giờ chỉ có thể "phỏng thủ phản công", nhà họ Niên muốn bày ra chiêu số gì càng thêm khốn khó. Vì thế thái độ Khâu Tình Xuyên sau khi lên nhậm chức càng quan trọng.

Nếu như Khâu Tình Xuyên không muốn xông pha, hệ phái khẳng định sẽ không thúc giục, nói trắng ra là kiếm được ghế rồi, ổn định một chút hãy nói, điều này cũng là thường, thế nào cũng phải có chút thời gian làm quen tình hình mà. Như thế sẽ đi ngược lại với ý nguyện ban đầu của Liễu Tấn Tài.
Đương nhiên nếu Khâu Tình Xuyên muốn tiến về phía trước, hệ phái sẽ ra sức hỗ trợ để bảo vệ cho hắn, từ ý nghĩa nào đó mà nói chính là hiệp đồng tác chiến với Nghiêm Liễu hệ rồi.

Liễu Tuấn nghĩ một lúc rồi đáp:
- Tối qua con có đánh bóng bàn với anh ta, trước đó nữa thì cùng cháu ngoại Kính Thu Nhân là Đàm Quốc Tử và Khổng Học Hải của tỉnh S ăn cơm.

Liễu Tuấn chỉ báo cáo đơn giản hành tung không giải thích nhiều, với trí tuệ của cha y, khẳng định đoán được liên hệ trọng đó. Thực tế Đàm Quốc Tử chỉ hành động theo lệnh, muốn thăm dò một chút ý tứ của Khâu Tình Xuyên, nhưng thăm dò chính diện không dễ, còn làm cho Khâu Tình Xuyên phản cảm.

Liễu Tấn Tài cau mày:
- Khổng Học Hải à? Kẻ này dã tâm rất lớn, gan cũng lớn.

Đánh giá như thế có thể thấy thủ tướng chẳng ưa gì Khổng Học Hải, đoán chừng mưu đồ của Khổng Học Hải coi như hỏng rồi. Liễu Tuấn cười.
- Một kẻ đầu cơ.

Liễu Tấn Tài gật đầu.

- Ba với hiểu biết của con về Khâu Tình Xuyên, người này có thể tin tưởng.
Liễu Tuấn lựa chọn câu chữ rất cẩn thận.

- Tại sao?

Liễu Tấn Tài hỏi ngay, ông cũng hiểu quan hệ giữa con trai và Khâu Tình Xuyên, và vài "đại sự" mà cả hai liên thủ. Ông khẳng định năng lực của Khâu Tình Xuyên, nhưng đấu tranh khịch liệt như thế này, e rằng không thể đơn thuần dựa vào "giao tình" của con trai mà kêt sluật được.

Liễu Tuấn trầm ngâm, không trả lời ngay, Liễu Tấn Tài châm một điều thuốc hút, không thúc giục.

Một lúc sau, Liễu Tuấn nói:
- Về tư tưởng cá nhân tác phong hành sự một cá nhân bị tư tưởng chi phối, cảm giác của con về Khâu Tình Xuyên không phải là một chính khách thuần túy, nói cách khác giống một chính trị gia có tư tưởng và đường lối chấp chính của mình, nhưng anh ta rất cố chấp, không dễ bị bên ngoài ảnh hưởng.

Liễu Tấn Tài gật đầu, lời của Liễu Tuấn là nói về điều kiện cần phải có về một chính trị gia thành công. Biểu hiện của Khâu Tình Xuyên cũng thể hiện điều này, trong ôn hòa thi thoảng thể hiện sự ngạo nghễ.

- Cho nên còn tin anh ta. Trong cuộc đấu tranh liên quan tới tiền đồ quốc gia dân tộc này, anh ta sẽ có lựa chọn chính xác! Khâu Tình Xuyên có thể coi là quốc sĩ!
Liễu Tuấn rất nghiêm túc nói, Liễu Tấn Tại cũng nghiêm nghị.

Ông lần đầu tiên nghe thấy con trai đánh giá một người cao như vậy, con trai ông kiêu ngạo ra sao ông biết rất rõ.

- Ra thế...
Liễu Tấn Tài gật gù.

Bình luận

Truyện đang đọc