TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

Tuần trang mật của Liễu Tuấn được định vào tháng tư dương lịch, Liễu bí thư sớm đã báo cáo xin nghỉ, hơn nữa còn tham lam xin luôn nghỉ một tháng, vị bí thư cần cù chăm chỉ này quyết định nghỉ một trận cho đã rồi.

May mà báo cáo tham lam này được các cấp lãnh đạo phê chuẩn, ở trên báo cáo thậm chí Đường Hải Thiên còn phê một câu: Chuyện vui lớn, hết sức tán thành.

Nghe nói trước kia các cán bộ trẻ muốn kết hôn phải báo cáo với các lãnh đạo đơn vị, một số lãnh đạo thích viết mấy câu như ý cát tường trong báo cáo, một là biểu thị sự chúc phúc, hai là thể hiện sự bình dị thân cận của lãnh đạo.

Tranh thủ trước khi Liễu Tuấn nghỉ phép, tập đoàn họ Từ tới huyện Ninh Bắc khảo sát đầu tư.

Quy cách khảo sát đầu tư của tập đoàn họ Từ rất cao, cho chính trưởng tôn đời thứ ba của nhà họ Từ, là Từ Văn Triết đích thân dẫn đội.

Mặc dù nghiệp vụ đầu tư trong nội địa của tập đoàn họ Từ do Từ Triết Hoằng quản lý, nhưng người có tiếng nói nhất trong vòng tròn hạch tâm của tập đoàn họ Từ chính là Từ Văn Triết, con trai cả của Từ Hưng Bang.

Từ Văn Triết làm việc trầm ổn lão luyện rất có phong thái của Từ Hưng Bang, rất được các trưởng lão họ Từ tin tưởng, nhiều khi Từ Văn Triết xuất hiện thay cho Từ Hưng Bang làm người phát ngôn.

Từ Văn Triết dẫn đội đã biểu thị đầy đủ thành ý giảng hòa của Từ Hưng Bang.

Vốn sản nghiệp nhà họ Từ ở đại lục do Từ tam công tử quản lý, nhưng hiện giờ nhà họ từ lại phái thiếu chưởng môn tới, còn thông báo ra ngoài Từ Triết Hoằng phạm sai lầm cần phải kiểm điểm cảnh tỉnh lại bản thân.

Vậy là nể mặt Liễu Tuấn lắm rồi.

Đương nhiên Từ Triết Văn vẫn phải chú ý tới thể diện của nhà họ từ, tới thành phố Đại Ninh trước do ban thống chiến tỉnh và lãnh đạo cục đầu tư tỉnh ra mặt tiếp đãi.

Ngoài ra tham dự bữa tiếc tẩy trần còn có các lãnh đạo ban nghành liên quan của chính phủ thành phố Đại Ninh và chính phủ tỉnh, quy cách yến hội rất cao.

Trưởng ban thống chiến Chu Ba trên cuộc tiếp đãi phát biểu lời hoan nghênh nhiệt liệt với Từ đại tiếu gia.

Trong bữa tiệc không hề thấy bóng dáng đồng chí Liễu Tuấn đâu cả.

Liên quan tới việc có nên mời Liễu Tuấn tham dự biểu tiệc không, Từ Triết Văn ở nhà đã thương lượng với Từ Hưng Bang, ý kiến của Từ Triết Văn là nếu như đã cấp thể diện cho Liễu Tuấn thì phải cấp cho đủ, nên mời y tham gia bữa tiệc này.

Từ Hưng Bang mỉm cười lắc đầu nói:
- Triết Văn, tuy con tinh thông chuyện vận hành trong thương trường, nhưng lại không hiểu quan trường nội địa! Liễu Tuấn không phải là một bí thư huyện ủy thông thường đâu.

Từ Triết Văn gật đầu, thấy cha mình nói rất có lý.

Trong con mắt các bí thư huyện ủy bình thường, có thể được lộ diện trong bữa tiệc hội tụ các nhân vật đứng đầu của tỉnh thành phố là một cơ hội hiếm có để được lộ mặt trước các lãnh đạo , nhưng với Liễu Tuấn hoàn toàn khác, một nhân vật có thể kinh động tới Cao bộ trưởng đích thân gọi điện thoại há là một bí thư huyện ủy thường? Mời Liễu Tuấn tham dự bữa tiệc này chỉ sợ Liễu Tuấn chẳng coi đây là một cơ hội.

Bao nhiêu quan cao có mặt như vậy, một bí thư huyện ủy nho nhỏ chỉ được ngồi ở cuối bàn tiệc, cười ha hả phụ họa theo thôi.

Sợ rằng Liễu Tuấn không thích cái cảm giác làm đuôi phượng này, loại thiếu nên đắc chí càng thích làm đầu gà hơn.

Trên bữa tiệc tiếp đãi Từ Văn Triết đúng theo quy củ xã giao, ứng đỗi rất đúng mực, nhưng nói tới ý định đầu tư cụ thể thì chỉ đối phó cho qua.

Sau khi bữa tiệc kết thúc tọa đàm cùng lãnh đạo phụ trách đầu tư của thành phố và tỉnh, Từ Triết Văn mới tiết lộ một chút.

- Nghe nói huyện Ninh Bắc của quý tỉnh có môi trưởng đầu tư rất tốt, đặc biệt là lãnh đạo chủ yếu của huyện tư tưởng tiến bộ, rất có ý chí tiến thủ, chúng tôi định tới huyện Ninh Bắc xem sao.
Lời này của Từ Triết Văn làm các lãnh đạo tỉnh thành cả kinh thực sự.

Người ta nhắm vào Liễu Tuấn mà tới rồi.

Không ngờ một tên nha nội hoàn khố như Liễu Tuấn lại vang danh xa như vậy, ngay cả thiếu chưởng môn của tập hoàn họ Từ cũng phải ngưỡng mộ mà tới, phải nói đúng là một kỳ tích.

Chu Ba kinh hãi nhưng rất vui mừng.

Dù sao ông ta cũng là đại tướng của lực của Nghiêm hệ, con rể Nghiêm Ngọc Thành được người ta kính trọng đương nhiên là chuyện tốt.

Chu Ba rất khách khí hỏi:
- Như vậy quý công ty muốn đầu tư hạng mục nào ở huyện Ninh Bắc?

Từ Triết Văn thận trọng nói:
- Chưa qua khảo sát thực địa tạm thời chưa thể xác định, chờ tới khi đên huyện Ninh Bắc hãy nói.

Đoàn người Từ Triết Văn tới huyện Ninh Bắc vào ngày hôm sau, dưới sự tháp tục của ban thống chiến tỉnh ủy cùng các cán bộ đơn vị đầu tư thành phố.

Trước khi lên đường hiền nhiên là thông báo trước cho huyện Ninh Bắc chuẩn bị tiếp đãi cho tốt.

Tân huyện trưởng Lục Hương mai đề nghị dùng quy cách tiếp đãi cao nhất, toàn thể thành viên huyển ủy tới giao giới giữa huyện Ninh Bắc và thành phố Đại Ninh nghênh tiếp.

Xem ra Lục huyện trưởng rất hưng phấn.

Cô ta vừa lên chức huyện trưởng không bao lâu, đại thiếu gia nhà họ Từ đích thân tới huyện Ninh Bắc khảo sát, chẳng phải là tặng một món quà lớn cho cô ta hay sao.

Liễu Tuấn cười nói:
- Hành động thuần thương nghiệp không cần phải làm long trọng như thế.

Lục Hương mai rất bực bội, suy nghĩ một lúc rồi nhắc nhở Liễu nha nội:
- Liễu bí thư, tập đoàn họ Từ chính là tập đoàn lớn số một số hai của Hồng Kông! Không thể thất lễ được, hơn nữa còn có biết bao đồng chí lãnh đạo tình thành đi cùng.

Liễu Tuấn vẫn bình tĩnh nói:
- Mời gọi đầu tư đương nhiên là rất quan trọng, nhưng phát triển kinh tế một huyện phải dựa vào bản thân, chứ toàn bộ dựa hết vào đầu tư bên ngoài là không an toàn, không thể quả đắm chìm vào kêu gọi đầu tư.

Lục Hương Mai mặt hai tái đi, trong lòng liên tục rủa thầm.

Giả vờ giả vịt.

Không đắm chìm vào kêu gọi đầu tư? Không có mấy trăm triệu tài chính do công ty Chấn Trung rót vào thì lấy đâu ra công ty than Hưng Thịnh chứ! Hiện giờ tới lượt Lục Hương Mai tôi lên làm huyện trưởng thì lại thành không quan trọng rồi.

Có lý nào như thế.

Được được được, cậu muốn kiếm chế tôi, nhưng tôi không cho cậu kiềm chế đâu.

Lục Hương Mai không nói nhiều nữa, trở về văn phòng huyện trưởng suất lĩnh thoàn bộ thành viên của ban huyện trưởng, đi xe tới nghênh tiếp Từ đại công tử.

- Bí thư, Lục huyện trưởng đãn toàn bộ ban huyện trưởng tới đón tập đoàn họ Từ rồi.
Lục Hương Mai vừa bước chân ra khỏi chính phủ huyện, Phan Tri Nhân đã đem tình huống báo cáo cho Liễu Tuấn.

Liễu Tuấn cười nói:
- Lục huyện trưởng rất có ý chí tiến thủ, tập đoàn họ Từ lần này tới đây là cuộc khảo sát thuần tính thương nghiệp, để chính phủ huyện ra mặt là rất thích hợp.

Phan Tri Nhân lại báo cáo một tình huống nữa:
- Có điều Tào huyện trưởng lại không đi.

- Ồ?
Liễu Tuấn khơi lên hứng thú rồi:
- Sao Tào huyện trưởng lại không đi?

- Nguyên nhân cụ thể tôi không rõ lắm, nhưng nghe nói Tào huyện trưởng bị cảm phong hàn, sức khỏe không được tốt.
Phan Tri Nhân rất khách quan báo cáo tình huống, ngữ khí không mang theo chút tình cảm cá nhân nào.

Từ điều này có thể nhìn ra Phan Tri Nhân thực sự là một thư ký rất tốt, báo cáo tình hình với lãnh đạo luôn nói sự thực không xen vào chút phân tích hay ý kiến cá nhân nào.

Như vậy mới tiện cho lãnh đạo từ tư liệu chân thực nhất phân tích ra các loại khả năng bên trong.

Xen vào ý kiến cá nhân trong nội dung báo cáo nói không chừng làm lãnh đạo suy tính lầm lỡ.

- Đúng là một người thông minh.
Liễu Tuấn châm một điếu thuốc, chậm rãi nói.

Phan Tri Nhân hơi ngẩn ra.

Lời của Liễu bí thư thật khó nắm bắt.

Đúng là một người thông minh.

Là chỉ vào hành động không đi đón Từ Triết Văn của Tào huyện trưởng sao?

Theo Liễu Tuấn ngày một lâu, Phan Tri Nhân dần dần thích nghiền ngẫm ý nghĩa trong lời nói của Liễu Tuấn, đợi sự thực về sau nghiệm chức suy nghĩ của mình, xem có thể theo được tư duy của Liễu bí thư không.

Có lẽ Tào huyện trưởng ở trong hành động này biểu thị một thái độ, giữ trung lập không xen vào giữa hai người Liễu Lục.

Liễu bí thư không tán đồng đi nghênh tiếp, Lục huyện trưởng dứt khoát muốn đi, Tào Xuân Thu liền chơi chiêu này.

Không đi tất nhiên là không đắc tội với Liễu bí thư, không thẳng thừng cự tuyệt Lục Hương Mai mà lấy cớ sức khỏe không tốt giữ lại thể diện cho Lục Hương Mai, không làm quan hệ quá cương.

Theo Lý giải của mọi người Lục Hương Mai là người thuộc hệ Quan Minh Kiệt, Tào Xuân Thu lại là tâm phúc của Trương Quang Minh, Lục Tào đương nhiên là chiến hữu trên cùng chiến hào rồi.

Nhưng trên quan trường phe phái và phân loại không đơn giản như vậy.

Xem ra Tào Xuân Thu là loại người tâm kế rất sâu.

Có điều về sau sự thực chứng minh Phan Tri Nhân vẫn chưa hoàn toàn thấu hiệu ý tứ trong cầu này của Liễu bí thư.

Lục Hương Mai hưng phấn dẫn mấy phó huyện trưởng và Hầu chủ nhiệm tới giao giới nhênh tiếp, kết quả bị một vụ mất mặt không lớn không nhỏ.

Đoàn người Từ Triết Văn vừa xuống xe bắt tay với lãnh đạo huyện chính phủ, liền hỏi ngay:
- Bí thư Liễu Tuấn có ở trong huyện không?

Lục Hương Mai cười nói:
- Liễu bí thư ở trong phòng làm việc chờ đại giá của các vị.

Câu nói này rất có hàm nghĩa.

Liễu bí thư có trong huyện, có điểu người ta làm cao không nể mặt các vị.

- Ha ha, Liễu bí thư có chút chuyện nên không dứt mình ra được, mong Từ tiên sinh thứ lỗi.
Người nói câu này là lão Trần.

Lão Trần là do Liễu Tuấn đề bạt lên khi làm huyện trưởng, có thể coi là cốt cản của Liễu hệ rồi, thấy Lục Hương Mai ngầm chơi xấu Liễu bí thư, trong lòng phẫn nộ, chẳng thèm để ý xem Lục Hương Mai có vui hay không lập tức chủ động thêm vào một câu giải thích.

Lục Hương Mai tức thì cau mày liệc liếc mắt như vô ý nhìn Trần chủ nhiệm.

Trần chủ nhiệm hơi quay đầu đi, để lại cái gáy cho cô ta lườm.

- À thì ra là thế, Lục huyện trưởng, làm phiền các vị đường xa tới đón thật không dám nhận. Liễu bí thư quả nhiên là hết sức siêng năng, công việc bận rộn cũng phải thôi. Chúng tôi phải chủ động tới hỏi thăm mới đúng! Có một số chuyện cần phải đích thân trao đổi với Liễu bí thư mới được.

Mặt Lục Hương Mai thoáng hiện qua sự khó chịu, hóa ra là người ta nhắm vào Liễu Tuấn mà đến, còn huyện trưởng mình đây trong mắt Từ đại thiếu gia chẳng là cái thá gì hết.

Tất nhiên Lục Hương Mai tức thì tức, nhưng lễ số vẫn phải chú ý, không thể thể hiện sự thiếu bản lĩnh trước mặt Từ đại thiếu gia và các lãnh đạo thượng cấp được.

Lục Hương Mai lập tức điều chỉnh tâm tình của mình dần đoàn người tới thẳng thị trấn Thành Quan.

Bình luận

Truyện đang đọc