TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

Chín giờ sáng, xe số sáu thường ủy tỉnh A xuất hiện ở tòa nhà tỉnh ủy, cảnh sát canh giác đứng nghiêm kính lễ.

Vốn Đinh Ngọc Chu muốn nhường chiếc xe số một Ngọc Lan nhường lại, nhưng Liễu Tuấn cười từ chối, hiện giờ Đinh Ngọc Chu còn kiêm nhiệm chủ nhiệm hội đồng nhân dân Ngọc Lan cơ mà.

Liễu Tuấn tới gặp Cù Hạo Cẩm.

Tối hôm qua Liễu Tuấn phá lệ, ở trong thư phòng tới 10h30 mới đi ngủ, hôm sau sáng sớm giúp việc vào thư phòng dọn dẹp, lấy được một gói tàn thuốc lá lớn.

Vừa mới tới văn phòng, Liễu Tuấn đã gọi điện thoại cho Cù Hạo Cẩm, nói có chuyện trọng yếu báo cáo với Cù bí thư.

Than phận Liễu Tuấn hiện nay là một trong số cấp phó chủ yếu nhất của Cù Hạo Cẩm, chuyện cầu kiến như thế này, chỉ cần Cù Hạo Cẩm không có an bài ngoại giao, thì thường không tiện cự tuyệt.

Thư ký Tiểu Ngô nhìn thấy Liễu Tuấn liền chào "Liễu bí thư" cung kính vô cùng.

Đây đã là lần thứ sáu Tiểu Ngô thay đổi cách xưng hô với y rồi, mà chỉ trong vài năm ngắn ngủi.

Cù Hạo Cẩm điều đi, thường mà nói Tiểu Ngô sẽ được an bài tại chỗ, không theo Cù Hạo Cẩm, nên tất nhiên Tiểu Ngô càng thêm cung kính, sau này bọn họ là cấp trên cấp dưới thực sự rồi.

Cù Hạo Cẩm vẫn như thế, đứng sau bàn làm việc bắt tay với Liễu Tuấn, sau đó ngồi đối diện. Theo quy củ của Cù Hạo Cẩm, hội đàm với phó bí thư tỉnh ủy có thể tới khu đãi khách, có điều Liễu Tuấn nói có chuyện quan trọng muốn báo cáo, vậy cứ làm theo phép công ổn thỏa hơn.

- Có chuyện gì?

Cù Hạo Cẩm vẫn đi thẳng vào vấn đề, khác biệt là lấy thuốc lá đưa cho Liễu Tuấn một điếu, rồi đặt lên miệng một điều. Kỳ thực không phải Cù Hạo Cẩm không thể không hút thuốc vào lúc này, động tác nhỏ đó, chỉ để biểu thị sự tôn trọng với Liễu Tuấn.

- Hôm qua Đồng Tú Linh, em gái Đồng Uy tới văn phòng của tôi, đưa cho tôi một quyển nhật ký, nói là của Đồng Uy, bên trong có một số tình huống liên quan tới cán bộ Tống Đô.

Liễu Tuấn nói đơn giản.

Con ngươi Cù Hạo Cẩm co rút mạnh, sắc mặt trở nên nghiêm túc, ông ta biết lời này của Liễu Tuấn có ý nghĩa là gì.

Liễu Tuấn không nói nhiều, đưa xấp ảnh tư liệu kia đặt trước mặt Cù Hạo Cẩm.

Cù Hạo Cẩm không vội xem, liếc Liễu Tuấn một cái, rít vài hơi thuốc mới cầm tư liệu lên đọc. Liễu Tuấn hơi ngả người về phía sau, dùng một tư thế khá thoải mái ngồi, lưng ưỡn thẳng quá lâu, dù Liễu bí thư được rèn luyện lâu năm cũng không thấy thoải mái.

Động tác thả lòng này của Liễu Tuấn bị Cù Hạo Cẩm Thấy hết, có điều không phát biểu dị nghị gì.

Người trẻ tuổi này đối diện với mình, tâm thái ngày càng bình đẳng rồi.

Thời gian Cù Hạo Cẩm xem tư liệu đại khái bằng thời gian Cận Tú Thật dùng hôm qua, chừng nửa tiếng đồng hồ xem xong, chậm rãi dặt tư liệu xuống, mày nhíu chặt hồi lâu không nói.

- Số tài liệu này Đồng Tú Linh còn cho ai xem qua nữa?

Trầm mặc hồi lâu, Cù Hạo Cẩm trầm giọng hỏi.

- Theo cô ấy nói thì chưa cho ai xem qua, cô ấy giao cho tôi nguyên kiện.

Liễu Tuấn lại lấy từ trong cặp ra một quyển sổ màu đen đặt trước mặt Cù Hạo Cẩm, nhìn qua giống như một quyển sổ bình thường, loại hay phát ra trên các hội nghị.

Cù Hạo Cẩm gật đầu, không đưa tay ra mở quyển sổ đó.

Văn phòng làm việc ở nên yên ắng, đôi mày Cù Hạo Cẩm càng nhíu chặt hơn.

Ông ta biết hơn một tháng trước Đồng Tú Linh dùng phương thức cực đoan chặn xe Liễu Tuấn cáo trạng, tiếp đó xảy ra vụ huyết án Thất Trung, không ngờ hơn một tháng sau Đồng Tú Linh vẫn giao quyển số cho Liễu Tuấn, có thể thấy trong lòng cô ta Liễu Tuấn là cán bộ lãnh đạo được tín nhiệm nhất.

Nói ra chuyện này bản thân nó đại biểu cho một loại sỉ nhục.

Cơ quan chính quản không được quần chúng tín nhiệm, người lại một phó tỉnh trưởng trên danh nghĩa lại được quần chúng thừa nhận, Đồng Tú Linh làm thế là trắng trợn tát vào mặt cơ quan kỷ ủy và chính pháp ủy, cũng là tát vào mặt tỉnh ủy.

Với sự uy thế của Cù Hạo Cẩm, ông ta tất nhiên không hi vọng xuất hiện loại tình huống này.

Đương nhiên so với nội dung của cuốn nhật ký thì chút bực mình nho nhỏ này có thể không cần nhắc tới, xem số tư liệu kia, Cù Hạo Cẩm biết vấn đề nghiêm trọng thế nào.

Nếu như tình huống là thật, hai ban Tống Đô đều thối nát hết cả, bí thư thành ủy cùng thị trưởng đều không thoát khỏi liên quan.

Khi xem tư liệu, trong đầu Cù Hạo Cẩm liền hiện lên vụ án Bạch Hồ ba bốn năm trước, lần đó hai ban Tiềm Châu đều thối nát, kết quả khiến cho toàn tỉnh oanh động, có mấy đại lão thay nhau đưa ra chỉ thị, cuối cùng bị lấy làm điển hình để xử lý, khiến Lưu Huy mất chức rời đi.

Hiện giờ một thành phố xảy ra vấn đề tương tự, thậm chí càng nghiêm trọng hơn.

Một bí thư chính pháp ủy chết, giữa ban ngày ban mặt chém bị thương em gái bí thư chính pháp ủy đó, tính ác liệt của nó đã không thể hơn được.

Hơn nữa làm Cù Hạo Cẩm lo lắng là, có cuốn nhật ký này, kết luận "tự sát" cơ quan công an đưa ra với Đồng Uy chỉ e rằng phải giám định lại, Đồng Uy rất có khả năng bị giết, giống như Đồng Tú Linh, nhưng Đồng Tú Linh may mắn hơn một chút giữ được tính mạng. Quả thật như thế, vấn đề càng thêm nghiêm trọng.

Kẻ nào đó vì che dấu tội lỗi, ngang nhiên giết người bịt miệng khi kỷ ủy tình song quy, chuyện này mà đúng, tỉnh A không còn mặt mũi nào nữa.

Ảnh hưởng vụ án Tống Đô, dứt khoát hơn vụ án Bạch Hồ.

Thân là bí thư tỉnh ủy, khó thoát trách nhiệm.

Hiện giờ còn cách đại hội Đảng toàn quốc chưa tới một tháng.

Tra hay không tra, Cù Hạo Cẩm khó quyết.

Trong quá trình làm quan của ông ta, chưa gặp phải vấn đề khó khăn thế này.

Ánh mắt Cù Hạo Cẩm dừng trên người Liễu Tuấn.

Liễu Tuấn mặt thản nhiên.

- Cậu thấy thế nào?

Ma xui quỷ khiến ra sao Cù Hạo Cẩm đột nhiên hỏi một câu như thế.

Liễu Tuấn hơi nhướng mày lên, ưỡn thẳng lưng nói:
- Tôi cho rằng nên tra.

Hai mắt Cù Hạo Cẩm nheo lại, chuyện này trong dự liệu rồi, nếu không y cũng chẳng vội cầu kiến ông ta. Theo Cù Hạo Cẩm hiểu về Liễu Tuấn, y không phải đang đùn đẩy trách nhiệm, mà thuận theo trình tự phải làm, khiến ông ta bất ngờ là Liễu Tuấn thẳng thắng thừa nhận, không vòng vo chút nào.

Xem ra địa vị thay đổi không thay đổi tính sách của y.

Liễu Tuấn vẫn mạnh mẽ như thế.

Khí khái tiến về phía trước không quay đầu đó làm Cù Hạo Cẩm nổi danh mạnh mẽ phải chấn động.

Cù Hạo Cẩm im lặng.

Liễu Tuấn biết ông ta kỵ húy cái gì, theo quyển nhật ký của Đồng Uy cả Lý Chính Nho và Khương Quế Anh đều có vấn đề, mà khả năng còn rất nghiêm trọng, liệu Hoa Quân Đinh và Đoạn Định Viễn có liên quan hay không thì hiện giờ không dễ phán đoán. Trong nhật ký chỉ nhắc tới phu nhân của Hoa Quân Đình mua đồ hơn 20.000 đồng, Hoa Quân Đinh có biết hay không không rõ. Chỉ là như thế vấn đề không lớn, chỉ liên quan tới cán bộ cấp thành phố, vụ án này có thể khống chế điều tra trong tỉnh A.

Nhưng chẳng may Lý Chính Nho và Khương Quế Anh lại tung ra tư liệu nào đó thì sao? Cán bộ cấp bậc đó thường ngày tiếp xúc toàn là những nhân vật có thực quyền cấp tỉnh, Hoa Quân Đinh và Đoạn Định Viễn bất kỳ một ai liên quan vào ắt kinh động tới kỷ ủy TW, tỉnh A phải đem quyền chủ động giao lên trên.

Như thế, có nghĩa là tỉnh A mất đi quyền khống chế với sự kiện này, cuối cùng tra ra vấn đề lớn như thế nào thì không ai đảm bảo được, nếu thực sự có một vị phó tỉnh ủy ngã ngựa, Cù Hạo Cẩm sẽ phải đối diện với áp lực lớn thế nào không nghĩ cũng biết.

Các hệ phái khác hẳn rất vui lòng nhìn thấy kết quả này, nếu Cù Hạo Cẩm vì thế mà bị ảnh hưởng, không lên được được, há chẳng phải lại có thêm một vị trí béo bở để trống?

Dù ông ta mạnh mẽ tới đâu, liên quan tới tiền đồ của mình cũng không thể không cẩn thận.

- Hoãn lại một chút?

Cù Hạo Cẩm vừa như hỏi ý kiến Liễu Tuấn vừa như tự lẩm bẩm.

- Cù bí thư, cá nhân tôi cho rằng không thể hoãn, hơn nữa phải lập tức điều tra, giả sử lực lượng của tỉnh không đủ, có thể có thể cầu viện TW, mời họ phái người xuống hỗ trợ.

Liễu Tuấn không chút do dự phủ quyết "kiến nghị" của Cù Hạo Cẩm, thiếu chút nữa chính thức đề xuất giao vụ án này cho Trung kỷ ủy.

Cù Hạo Cẩm châm thuốc, hút từng hơi một.

Xem ra Liễu Tuấn thực sự định nghiêm túc làm vụ án này rồi, chẳng lẽ y không biết làm thế không phải chỉ Cù Hạo Cẩm bị ảnh hưởng sao? Một phó bí thư mới nhậm chức, chính thức chức vụ ở cấp thành phố, không phân quản việc này, lại kiên quyết điều tra là vượt quyền.

Vượt quyền luôn là đại kỵ quan trường khiến số đông phẫn nộ vây công.

Ở thời khắc quan trong thế này, Liễu Tuấn làm Cù Hạo Cẩm không hiểu, hiển nhiên không phải là sự lựa chọn chính trị, rốt cuộc Liễu Tuấn muốn có được cái gì?

- Cù bí thư, nếu như Đồng Uy có khả năng bị giết, như vậy nên sớm ngày điều tra càng tốt hơn, để càng lâu, chứng cứ mất đi, khó khăn càng lớn... Nếu như có vấn đề đó, chúng ta cũng không tra, như vậy thứ cho tôi nói thẳng, tỉnh ủy tỉnh A còn lại cái gi?

Giọng Liễu Tuấn vang vọng trong văn phòng

Bình luận

Truyện đang đọc