TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

Trong phòng hội nghị rộng rãi sáng sủa, hội nghị Cục chính trị đang tổ chức.

Tương đối mà nói, bầu không khí hội nghị không phải quá nghiêm túc. Những người xuất hiện trong gian phòng hội nghị này, ai mà không là kỳ tài ngút trời đầy kinh nghiệm sóng gió? Mặc dù cơn khủng hoảng tài chính tại Mỹ càng ngày càng nghiêm trọng, áp lực truyền đến từ phương diện ngoại giao cũng càng lúc càng lớn, nhưng chưa hẳn có thể chân chính khiến những người này khẩn trương bao nhiêu.

Bởi vì đề tài thảo luận chủ yếu trên hội nghị Cục chính trị ngày hôm nay là các biện pháp ứng đối với đợt khủng hoảng tài chính nước Mỹ, cho nên do Liễu Tấn Tài làm báo cáo trước tiên với Cục chính trị.

Trên cơ bản, hành động mà Quốc vụ viện áp dụng để ứng đối, các Ủy viên Cục chính trị đều tương đối rõ ràng, cứ như định kỳ có tình huống và thông báo mà. Nhưng một số động tác và phương thức thao tác cụ thể mới nhất, thì vẫn phải nghe chính miệng thủ tướng giải thích thì mới sáng tỏ hơn.

Liễu Tấn Tài đeo kính mắt, mở tư liệu và bắt đầu báo cáo.

Bắt đầu từ đầu năm ngoái, bởi vì chúng ta dự kiến được cơn khủng hoảng tài chính Mỹ có khả năng bùng nổ, quả nhiên đã áp dụng hành động. Hiện nay ảnh hưởng mặt trái mà cơn khủng hoảng tài chính Mỹ mang đến cho chúng ta tương đối nhỏ hơn, thu hồi tài chính vẫn tương đối thuận lợi. Trên 80% ngoại hối dự trữ được nắm trong tay mình, rất là an toàn. Tài sản hư cấu ở hải ngoại cũng là lấy quốc trái Mỹ chủ, các công trái tài chính khác tuyệt đại bộ phận trước khi khủng hoảng tài chính bùng nổ đã bán tháo ra hết, nên tổn thất không lớn.

Căn cứ phương án đã định, chúng ta một mặt thu lại tài sản hư cấu từ nước ngoài, một mặt bắt đầu chuyển phương hướng đầu tư sang các lĩnh vực thực thể khác. Khu vực Trung Á là trọng điểm kinh doanh của chúng ta. Từ năm 2001 đến nay, chúng ta đã nhiều lần liên hệ, hiệp đàm cùng mấy quốc gia tương đối có lực ảnh hưởng tại vùng Trung Á, và đã đạt được tiến triển đáng mừng, đã tiến vào giai đoạn đàm phán có tính thực chất để hợp tác khai phá tại lĩnh vực tài nguyên và năng lượng, rất nhanh có thể thấy được kết quả. Về phần một quốc gia Trung Á có quan hệ tương đối mật thiết với chúng ta thời gian gần đây, đã tiến triển càng nhanh chóng, hợp tác tính thực chất đã được triển khai. Quốc gia kế hoạch trong 5 năm sau sẽ lần lượt đưa vào các nước đó tài chính trên 30 tỷ USD, trợ giúp các nước đó cải thiện nền công nghiệp khảo sát và công nghiệp tinh luyện lạc hậu, đồng thời cũng trợ giúp các nước đó thành lập chế độ kinh tế thị trường hoàn thiện. Xem như hồi báo, các Cty quốc hữu dầu mỏ lớn nhất của các nước đó sẽ cùng quốc gia tiến hành khai phá liên hợp và kinh doanh, do chúng ta phái ra nhân viên quản lý cao cấp, trợ giúp các Cty dầu mỏ đó tiến hành quản lý, và chiếm giữ tỉ lệ cổ phần chủ yếu.

Một mục đích khác đưa tới nguồn tài chính là Phi Châu. Từ khi bắt đầu xây dựng nước, quốc gia vô cùng coi trọng phát triển quan hệ ngoại giao cùng các quốc gia Phi Châu, và đã có một nhóm quốc gia hữu hảo. Gần đây bởi vì biến hóa cục diện chính trị tại quốc nội cùng biến hóa đại thế quốc tế, quan hệ ngoại giao giữa những quốc gia Phi Châu hữu hảo truyền thống này và cùng chúng ta vẫn đang không ngừng biến hóa, nhưng tổng thể mà nói, con số quốc gia hữu hảo vẫn còn không ít. Một đoạn thời gian, quan hệ giữa chúng ta và những quốc gia hữu hảo này bị vây tại một trạng thái phát triển nhẹ nhàng, tuy hỗ trợ về kinh tế đang không ngừng tiến hành, nhưng cường độ cũng không quá lớn, thâm nhập chưa sâu, nói cách khác, chưa đi tới quan hệ hợp tác chiến lược được.

Điều đó có chút quan hệ với cuộc đại chiến kinh tế trước đây của chúng ta, thậm chí có thể nói, đã tồn tại những lỗi lầm nhất định. Trong một đoạn thời gian tương đối dài, chúng ta hiểu lầm nội hàm chân thực của toàn cầu nhất thể hóa, cho rằng toàn cầu nhất thể hóa chính là đi theo bước của những quốc gia phát triển Âu Mỹ, không chỉ học tập trên phương diện kinh nghiệm kiến thiết kinh tế của họ, cũng nỗ lực đưa vòng tròn kinh tế của chúng ta cùng vòng tròn kinh tế của họ càng thêm chặt chẽ liên hệ với nhau, cho rằng chỉ có như vậy, chúng ta mới có thể vượt qua bước tiến của các quốc gia phát triển. Do đó đã đưa nhiều tài chính, nhân lực và vật lực vào thị trường các quốc gia phương tây.

Hiện tại xem ra, đây không phải là một lựa chọn rất chính xác. Bởi vì hình thái ý thức khác nhau, cùng với trình độ thị trường hóa khác nhau, ở trong một vòng tròn, chúng ta thủy chung bị vây vào vị trí phụ thuộc, không có quyền tự chủ lớn bao nhiêu.

Mặt khác cũng có suy tính về mặt chính trị.

Vùng Phi Châu, bởi vì nguyên nhân lịch sử, đã từng bị rất nhiều chủ nghĩa đế quốc phân chia làm thuộc địa. Từ xưa đến nay, cái gọi là quốc gia lãnh chúa, lực ảnh hưởng của nó vẫn chưa được loại bỏ. Nước cộng hoà can thiệp quá sâu vào Phi Châu, sợ rằng sẽ khơi ra tính nhạy cảm của các quốc gia phương tây.

Hiện tại đương nhiên phải lợi dụng cơ hội này để mà tiến sâu thêm một bước.

Vốn có cơ sở tốt đẹp này, hợp tác cùng các quốc gia Phi Châu hẳn sẽ thuận tiện hơn so với các quốc gia Trung Á. Nhưng sự thực vừa vặn ngược lại. Lực ảnh hưởng của các nước mạnh tại vùng Phi Châu quá sâu, muốn tiến sâu thêm một bước rất không dễ dàng. Trái lại các quốc gia Trung Á, trước đây vẫn luôn nằm dưới sự quản hạt của Liên bang Xô Viết, các quốc gia phương tây không duỗi vòi vào hoàn toàn được. Sau khi Liên bang Xô Viết giải thể, lực ảnh hưởng của Nga tại những quốc gia này vẫn cực kỳ to lớn, vượt xa các nước phương tây. Có thể nói, tại vùng Trung Á, nước cộng hoà và các quốc gia phương tây đều đứng cùng một vạch xuất phát. Mà mấy năm gần đây, quan hệ ngoại giao giữa nước cộng hoà và Nga phát triển tương đối nhanh chóng, có thể nói là tương đối nhất trí. Đối với việc nước cộng hoà rót thế lực vào những quốc gia này, có so sánh thì Nga cũng không quá mẫn cảm. Thậm chí bởi vì yêu cầu hợp tác chiến lược, Nga còn có thể ở trong đó hòa giải, làm ra tác dụng như một cầu nối.

Cho nên trong báo cáo của Liễu Tấn Tài đã xếp Trung Á trước Phi Châu.

Phương diện thứ ba mà thủ tướng báo cáo chính là khai phá đối với thị trường Đông Nam Á. Lần này khủng hoảng tài chính Mỹ bùng nổ, đã tạo thành tổn hại nghiêm trọng nhất đối với ngành ngoại mậu xuất khẩu cùng với công nghiệp dịch vụ ngoại giao của quốc gia. Từ khi khủng hoảng tài chính bùng nổ tới nay, chỉ trong thời gian mấy tháng, đã tạo thành trắc trở về kinh doanh tương đương với số lượng trung tâm xí nghiệp loại hình xuất khẩu ngoại mậu, một bộ phận xí nghiệp đã ngừng sản xuất, một số ít xí nghiệp đã phải phá sản đóng cửa. Công nghiệp dịch vụ ngoại giao cũng bị suy giảm trên diện rộng, rất nhiều Cty đã bị vây trong trạng thái ngừng kinh doanh. Một bộ phận tỉnh vùng duyên hải đang xuất hiện hiện tượng nông dân công hồi lưu(về quê) với quy mô lớn.

Liễu Tấn Tài ý đặc biệt vạch ra, tại phương diện này, cách làm của tỉnh D rất đáng để tham khảo.

Mấy thành phố chính của tỉnh D có các xí nghiệp ngoại mậu xuất khẩu tương đối nhiều, hiện tại tỉnh D đã thiết lập quỹ nghiên cứu & phát triển để hỗ trợ về mặt tài chính, dành cho sự ủng hộ thực tế ở trên chính sách chuyển hình kinh tế. Đồng thời thực hành hình thức xí nghiệp đầu tư cổ phần, hấp dẫn nguồn tài chính ngoài nước cùng phát động tài chính dân gian tại tỉnh D, rót sức sống vào cho các xí nghiệp. Hơn nữa dành sự hỗ trợ tài chính đối với một nhóm xí nghiệp nòng cốt, vận dụng thủ đoạn tài chính, hỗ trợ xí nghiệp, tăng đơn đặt hàng, chuyển một bộ phận sản phẩm từ tiêu thụ bên ngoài thành tiêu thụ tại chỗ, thúc đẩy nội nhu. Bởi vậy được xem như tỉnh có nhân công từ bên ngoài tập trung nhất, tỉnh D vẫn chưa xuất hiện hiện tượng nông dân công hồi lưu với quy mô lớn.

Tại mặt bảo đảm tựu nghiệp và ủng hộ thành phố có thể duy trì phát triển liên tục, cách làm của tỉnh D là rất có ích.

Đối với việc Liễu Tấn Tài cố ý biểu dương tỉnh D, ai cũng không cảm thấy ông có ý "lấy việc công làm việc tư". Trên hội nghị dạng tầng cấp như thế này, xưa nay có một nói một có hai nói hai, cứ tuỳ việc mà xét. Cũng không phải nói trên hội nghị loại này sẽ không có đánh cờ, nhưng quyết không đến mức nông cạn như vậy. Liễu Tấn Tài cũng rất chú ý tìm từ, nhiều lần nhắc tới tên của Chính phủ tỉnh tỉnh D và Ngụy Ninh Sinh, chỉ ra những công tác này là do Ngụy Ninh Sinh chủ đạo.

Về phần đồng chí Liễu Tuấn thì đã bị sơ lược bỏ qua.

Vì ủng hộ các xí nghiệp loại hình ngoại mậu xuất khẩu nhanh chóng chuyển hình, quốc gia đang chủ đạo ra sức khai phá thị trường Đông Nam Á. Nhìn từ tình huống hiện nay, tiến triển cũng không tệ lắm, nhưng cũng không phải quá lạc quan. Thị trường Đông Nam Á tương đối nhỏ, năng lực tiêu hóa có hạn. Trong đó mấy quốc gia có thực lực kinh tế mạnh cũng là mấy quốc gia có thị trường hóa thành công nhất và xâm nhập nhất, thì đều đã chịu tổn hại mạnh từ cơn khủng hoảng tài chính.

Tổng quát mà nói, bởi vì cơn khủng hoảng tài chính lần này chủ yếu là bùng nổ ở trên thị trường tài sản hư cấu, ngành công nghiệp tài chính toàn cầu đã nhận được sự trùng kích lớn. Cho nên kế sách ứng đối của Quốc vụ viện đó là chuyển thị trường tài chính sang thị trường công nghiệp nặng truyền thống, công nghiệp năng lượng, tài nguyên và công nghiệp nhẹ.

Liễu Tấn Tài nhấn mạnh, đó chính là quốc gia đã gia tăng cải tiến kỹ thuật để hỗ trợ các xí nghiệp, nhất là tại lĩnh vực công nghiệp truyền thống. Kế hoạch trong mấy năm sau sẽ từng bước tăng cường đầu tư tại phương diện này, và mượn cơ hội này, đề thăng lực lượng kỹ thuật trên lĩnh vực công nghiệp truyền thống của quốc gia, đề thăng lực cạnh tranh khoa học kỹ thuật nòng cốt.

Đồng thời, quốc gia còn muốn đầu tư tài chính vào lĩnh vực cải cách giáo dục và y tế.

Sau đó, Liễu Tấn Tài thông báo một số động thái của quốc hội Mỹ, bao gồm mấy đề án dự toán quân phí của Mỹ và đề án chế tài mà nghị viên đang thao tác.

Đầu tháng 4 năm nay, Hội nghị thượng đỉnh với 20 quốc gia đã cử hành tại thủ đô Luân Đôn. Tổng bí thư Lý Trị Quốc tân tổng thống Mỹ Jack đều sẽ có mặt tại Hội nghị thượng đỉnh này. Quốc vụ viện Mỹ đã cùng bộ ngoại giao Trung Quốc đạt được liên hệ, an bài thủ lĩnh của hai nước gặp mặt ở trên Hội nghị thượng đỉnh.

Đây là lần hội ngộ chính thức lần đầu tiên giữa hai quốc gia từ sau khi Jack được tuyển tổng thống.

Không hề nghi ngờ, trong lần hội ngộ này, Jack sẽ đề xuất đích đề tài hợp tác giữa hai nước, cùng chống đỡ khủng hoảng tài chính, thúc đẩy kinh tế thế giới nhanh chóng khôi phục lại. Nói trên ý nghĩa nào đó, đây cũng là Mỹ đề xuất điều kiện với Trung Quốc

Bình luận

Truyện đang đọc