TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

Gần hết năm, Liễu Gia Sơn khu Hướng Dương trở nên náo nhiệt vô cùng.

Nguyên nhân vì Liễu Tuấn trở về.

Lần này Liễu Tuấn về quê là vì đại thọ 90 của ông ngoại, theo tộc phổ ông ngoại đã 92 rồi, thực tế năm nay mới tròn 90.

Ở một thế giới bình hành khác, ông ngoại không được thọ như vậy, nhưng ở thế giới này Liễu Gia Sơn thay đổi hoàn toàn, điều kiện sinh hoạt và điều kiện y tế biến đổi lớn lao, tất cả người già trên 60 được chữa trị y tế, kiểm tra định kỳ miễn phí, người gia trên 80 đã là chuyện bình thường. Năm ngoái thậm chí có một vị lão thọ tinh tròn 100 tuổi.

Ông ngoại xưa nay sức khỏe không tệ, mỗi ngày đều cùng người bạn giá tán gẫu, chơi vài ván bài, lại cho cụ bà ở bên, hai lão nhân gia cùng nhau đi qua những chặng đường mưa gió, tới nay sức khỏe vẫn rất tốt.

Liễu Tuấn trước khi trở về làm tiền trạm, Nguyễn Bích Tú đề nghị, nhân cơ hội này mọi người tụ họp với nhau, nhưng Liễu Tuấn Tài nay thân ở vị trí cao, nhất cử nhất động đều làm toàn quốc chú ý, bà sợ một khi tiết lộ tin tức làm kinh động địa phương, nên rất băn khoăn.

Nhưng đề nghị này của Nguyễn Bích Tú được cả nhà nhất trí tán thành, thậm chí ngay Liễu Tấn Tài cũng mỉm cười gật đầu, nói sẽ xin TW cho nghỉ hay ngày, về chúc thọ cho nhạc phụ.

Vốn cũng có thể mời hai vị lão nhân gia lên thủ đô ở ít bữa, nhưng dù sao tuổi cao, không chịu được đường xe vất vả, nếu trên đường có gì ngoài ý muốn thì không hay. Cuối cùng vẫn quyết định mọi người cùng về Liễu Gia Sơn sum vầy.

Từ lần Liễu Tuấn kết hôn, Liễu Tấn Tài chưa về Liễu Gia Sơn, trong lòng rất nhớ quê, có cơ hội này, trở về xem sao là rất tốt. Với vị trí của ông ngày nay, sau này cơ hội về quê không nhiều nữa, cho dù có hoàn toàn nghỉ hưu cũng có rất nhiều cố kỵ.

Nếu Liễu Tấn Tài đã gật đầu, chuyện này coi như đã được định.

Để cho ổn thỏa, Nguyễn Bích Tú không những đánh tiếng với Liễu Tấn Văn, mà còn phái Liễu Tuấn về nhà trước một ngày để chuẩn bị, không phải là chuẩn bị mừng thọ mà là tiếp xúc với địa phương. Liễu thủ tướng lần này về quê hoàn toàn vì việc tư, không xử lý công vụ, các quan viên giữ phận sự của mình, không được tới quấy nhiễu. Một số quan viên không thể không gặp sẽ do Liễu Tuấn an bài, Liễu Tuấn hiện giờ là phó bí thư tỉnh ủy, tỉnh N từ bí thư tỉnh ủy trở xuống, bất kể là vị quan nào, do Liễu Tuấn thay cha tiếp đãi, đều không thất lễ.

Nghiêm Phi và Liễu Dương tất nhiên cũng theo về.

Ngoài ra còn có mấy nhân viên công tác trong văn phòng Liễu thủ tướng dưới sự suất lĩnh của thư ký Vương Đạo Điền cũng tới Liễu Gia sơn trước, an bài hành trình hồi hương của Liễu thủ tướng. Tuy nói không kinh động địa phương, nhưng những quan viên như bí thư , tỉnh trưởng tỉnh N, bí thư Bảo Châu, bí thư khu Hướng Dương thế nào cũng phải hội kiến một chút. Không thể thất lễ với quan viên địa phương được.

Bác Năm Liễu Tấn Văn hay tin, hết sức mừng rỡ, lập tức hành động.

Liễu Tấn Văn hiện nay đã gần 80, nhưng tinh lực vẫn sung mãn, là tộc trưởng đầy uy vọng, dù là Liễu Triệu Ngọc ở trước mặt cha cũng hết sức cung kính, không dám có một chút ngỗ nghịch nào.

Nói ra Liễu Triệu Ngọc cũng đã hơn 50, hiện giờ sắp làm ông nội rồi, vẫn hết sức hiếu thuận với cha, đó là một trong số nguyên nhân chủ yếu mọi người phục hắn, một người hiếu thuận, về bản chất không phải là người xấu.

Bác năm đặc biệt triệu tập nhân viên quản sự trong thôn tới họp.

Hiện giờ trưởng thôn và bí thư chi bộ đều là con cháu đời ba của Liễu Gia Sơn.

Liễu Tấn Văn và Liễu Tấn Bình đều là cụ già đức cao vọng trọng trong thôn, tạo nên một cái giống như ủy ban cố vấn, treo một cái biển rất nhà quan, gọi là "hiệp hội chăm sóc thế hệ sau Liễu Gia sơn", Liễu Tấn Văn làm hội trưởng, Liễu Tấn Bình và hai cụ già có uy vọng khác làm hội phó, thường ngày không can thiệu vào chuyện ở thông, chỉ khi có chuyện lớn mới ra mặt chủ trì đạo cục.

Con cái hai vị này, một là tổng giám đốc tập đoàn dân doanh lớn nhất nước, một là bà chủ lớn ở Hồng Kông, đều là rường cột của Liễu Gia sơn, có uy vọng cao vời trong thôn là điều hiển nhiên.

Hiện giờ Liễu Tấn Tài về quê, Liễu Tấn Văn tất nhiên coi là đại sự hàng đầu, tập trung 120% tinh thần an bài bố trí.

Liễu Triệu Ngọc biết được tin tức cũng lập tức từ tổng bộ Đại Ninh quay về Triệu Gia sơn.

Hiện giờ Cty Đằng Phi có hai tổng bộ, một cái đặt ở Liễu Gia sơn, một cái đặt Đại Ninh, cái phát huy tác dụng thực sự là ở Đại Ninh, còn cái ở Triệu Gia Sơn thực tế đã thành cơ cấu làm việc xí nghiệp đảng chỉnh phủ Liễu Gia sơn.

Liễu Tấn Văn mở cuộc họp liên tịch, chuyện quan trọng hàng đầu là tổ chức tiệc rượu ra sao?

Đại thọ 90 tuổi, tiệc rượu là không thể thiếu được, dù Liễu Tấn Tài bận rộn không thể trở về thì bữa tiệc rượu này cũng không thể thiếu được.

Vốn chuyện này rất dễ làm, Nguyễn Vĩ Đức không thiếu tiền, chỉ mời khách không nhận lễ, bày vài trăm bànn tiệc con cháu đầy nhà, tưng bừng náo nhiệt một trận là xong.

Vì Liễu Tấn Tài trở về việc này trở nên rất mẫn cảm, cần phải thương lượng một chút.

- Vĩ Đức, trước tiên hãy nói ý kiến của cháu đi.

Liễu Tấn Văn mỉm cười hỏi Nguyễn Vĩ Đức trước, chung quy thì Nguyễn Vĩ Đức là cháu trưởng của lão nhân gia, nghe ý kiến của hắn trước là rất hợp lý.

Nguyễn Vĩ Đức đã trên 40 là một ông chủ vô cùng trầm ổn, nghe vậy nói:
- Bác năm, cháu thấy bữa tiệc rượu này phải làm, nguyên nhân khác chưa nói, tất cả hộ trong thôn nhất định phải mời, ít nhất hai ba trăm bàn, cháu an bài xong đầu bếp rồi.

Vì làm lễ đại thọ 90 cho ông nội, Nguyễn Vĩ Đức đã từ Giang Khẩu trở về từ mấy ngày trước đó, những nhân viên và dụng cụ tổ chức tiệc rượu đã an bài thỏa đáng, khi đó hắn không biết Liễu Tấn Tài sẽ về, nhưng Nguyễn Bích Tú và Liễu Tuấn khẳng định sẽ về, không thể làm qua loa được, không khéo bị cô mắng cho.

Liễu Tấn Văn chậm rãi gật đầu, kỳ thực ông cũng có tâm tư này.

Liễu Triệu Ngọc lại đưa ra ý kiến bất đồng:
- Ba, nếu chú mười hai không về làm sao cũng được, nhưng giờ tình hình khác rồi... Thân phận địa vị của chú mười hai rất mẫn cảm.

Liễu Triệu Ngọc tổng giám đốc tập đoàn dân doanh lớn nhất nước, độ mẫn cảm chính trị rất cao, chú mười hai trúng tuyển làm thường ủy cục chính trị, cơ bản tháng 3 năm sau sẽ trở thành thủ tướng chính thức. Hiện giờ còn hai tháng nữa, chính cục trong nước đã vào thế mẫn cảm nhất, không thể không cẩn thận, nếu để cho người khác tóm lấy việc này làm rùm beng lên thì không hay.

Nguyễn Vĩ Đức nói:
- Không sao, chỉ mời khác ăn cơm, toàn bộ không nhận lễ thì người khác có thể nói gì? Dượng tôi về quê với thân phận tư nhân ... Trước kia chủ tịch về quê, chẳng phải cũng mời người dân ăn cơm sao?

- Đúng thế, chỉ mời khách không nhận quà là không sao cả.

Liễu Tấn Bình lên tiếng ủng hộ.

Hiện giờ uy vọng của bác bảy trong thôn cực cao, đã lên tiếng thì ai cũng phải cân nhắc cho kỹ càng, Cty Đằng Phi mấy năm qua phát triển cực nhanh, một nữa công sức thuộc về đám Liễu Triệu Ngọc kinh doanh đúng đường lối, còn một nửa thuộc về tập đoàn Thịnh Nghiệp, Cty Đằng Phi đầu tư vào tập đoàn Thịnh Nghiệp ngày một nhiều, gần như chiếm gần nửa lợi nhuận, đó là lợi nhuận thuần, kiếm được từ thị trường tài chính. Có số tiền này, Đằng Phi có thể thoải mái mở rộng, không lo tài chính đứt đoạn.

Đám Liễu Triệu Ngọc, Nguyễn Vĩ Đức, Liễu Triệu Thời, ba người đứng đầu Cty Đằng Phi, cũng đầu tư riêng vào tập đoàn Thịnh Nghiệp không ít.

Liễu Gia Sơn và mấy thông trang bên cạnh dựa vào Cty Đằng Phi phát triển mau chóng, mấy năm qua biến đổi từng ngày, không kém gì tiêu chuẩn một thị trấn, khu Hướng Dương trừ quy mô nhỏ một chút, còn hoàn toàn là đô thị nhỏ hiện đại hóa.

Vì những nguyên nhân này, uy vọng Liễu Tấn Bình hoàn toàn không kém Liễu Tấn Văn.

Liễu Triệu Ngọc khách khí nói:
- Bác bảy, đại sự của TW chúng ta không hiểu đâu, cháu thấy hay là gọi điện cho chú mười hai, không gọi cho thím mười hai hoặc Tiểu Tuấn cũng được. Tiểu Tuấn hiện giờ là phó bí thư tỉnh ủy rồi, hiểu chính trị hơn chúng ta nhiều.

Liễu Tấn Bình nhìn Liễu Tấn Văn, xem ông ta quyết định ra sao.

Liễu Tấn Văn trầm ngâm:
- Lo lắng của Triệu Ngọc không phải là không có lý, gọi điện thoại hỏi xem thỏa đáng hơn

Bình luận

Truyện đang đọc