TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

Nếu đã tới thủ đô, Liễu Tuấn khẳng định phải về đại nội cùng ba mẹ ăn cơm, chuyện trò.

Liễu Tấn Tài vẫn như cũ, vì con trai về mà ăn thêm nửa bát cơm, có điều nhìn qua có vẻ như có tâm sự. Cũng chỉ ở nhà mới có thể nhìn ra tâm sư trên mặt thủ tướng.

Nguyễn Bích Tú có nghe nói tới vụ án lớn này, nhưng bà không để ý tới , dù sao có để ý cũng chẳng quản tới được.

Nhiều năm qua, cho dù hai cha con có gặp phải đủ các loại gian nan hiểm trở, nhưng sĩ đồ luôn thuận buồm xuôi gió, đều tới vị trí làm người ta phái hoa mắt, cho nên bà thực sự chẳng lo lắng mấy về đấu tranh chính trị. Thấy chồng ăn thêm nửa bát cơm là trong lòng vui rồi, còn về tâm sự, hiện giờ có con trai ở đây, hẳn là có thể chia sẻ lo lắng cho chồng.

Ăn cơm xong cả nhà ba người ra phòng khách them thời sự.

Nguyễn Bích Tú vừa xem TV vừa thi thoảng nhìn chồng, hiển nhiên là so sánh thủ tướng trên TV và ông già bên cạnh. Vì kỹ thuẩn xử lý hình ảnh rất tốt, nên trong TV Liễu Tấn Tài trẻ hơn ngoài đời thực rất nhiều.

Liễu Tấn Tài không phải là siêu nhân, không thể giữ được tinh lực sung mãn và tinh thần phấn chấn mọi lúc, khi ăn cơm cơm xem TV với cợ con, chẳng phải chú ý tới hình tượng.

- Ba, hiện giờ đã bắt đầu an bài giảm bớt đơn vị tiêu hao năng lượng rồi phải không?
Xem hết tin tức chính, Liễu Tuấn khẽ hỏi.

Giảm bớt đơn vị tiêu năng lượng, giảm thiểu ô nhiễm môi trưởng, cũng là một trong số biện pháp ổn định vĩ mô chủ yếu, kỳ thực đó là những quả bom. Những sản nghiệp hao năng lượng gây ô nhiễm, lại là nguồn thuế lớn cho chính phủ địa phương. Tiền hành ổn định vĩ mô cưỡng chế với những sản nghiệp này sẽ đắc tội với cả đống quan viên địa phương.

Liễu Tấn Tài gật đầu:
- Chuẩn bị tiến hành hai nơi thí điểm.

- Vâng, tới lúc phải làm rồi, muốn phán triển bền vững, những sản nghiệp này nhất định phải khống chế.

Hai cha con nói chuyện vài câu, xem tiếp thời sự cho tới hết.

Liễu Tấn Tài đứng dậy, lại muốn đi vào thư phòng.

Liễu Tuấn mỉm cười nói:
- Ba, buổi tối không khí không tê, ba con mình ra vườn đi dạo, thuận tiện hoạt động gân cốt, ngồi nhiều không có lợi cho sức khỏe.

Hiện giờ đang vào mùa hè, ban ngày không thể tản bộ trong vườn, lúc này mặt trời đã xuống núi, nhiệt độ giảm bớt, chỉ tản bộ không hoạt động mạnh là rất thích hợp, không khiến người ra nhiều mồ hôi.

Liễu Tuấn mỉm cười gật đầu.

- Hai ba con đi đi, mẹ sẽ pha trà ngon cho.

Nguyễn Bích Tú tất nhiên là hết sức tán thành phương án này, gật đầu liên tục.

Nơi thủ tướng ở, diện tích cũng không phải lớn lắm, hai cha con đi vòng quanh vườn chỉ mất hai ba phút. Thấy cha con thủ tướng đi dạo nói chuyện trong vườn, các nhân viên công tác tự giác né tránh, không tới quấy rầy.

- Về vì chuyện Thu Thủy và Hoa Hưng hả?

Liễu Tấn Tài vừa thong thả đi vừa hỏi.

Bỏ qua quan hệ của hai đại tập đoàn này với Liễu Tuấn, chỉ luận quy mô và thuế bọn họ nộp cho nhà nước, đã đủ cho Liễu Tấn Tài chú ý cao độ rồi.

Liễu Tấn Tài biết tập đoàn Thu Thủy đứng tên Lương Xảo, cũng biết quan hệ giữ con trai và Lương Xảo. Khi khách sạn Thu Thủy ở Đại Ninh khai trương, Liễu Tấn Tái lúc đó là bí thư thành ủy còn đích thân tới mừng. Nội tình của Hoa Hưng thì Liễu Tấn Tài không rõ, nhưng biết có liên quan tới Liễu Tuấn, nếu không bên kia đã chẳng nhắm vào Hoa Hưng.

Liễu Tuấn mỉm cười:
- Phải mà cũng không phải ạ...

Liễu Tấn Tài dừng bước lại nhìn con.

- Bọn họ đã ra tay, con phải tìm hiểu tình hình. Lần này bên đó phản ứng nhanh, bảo mật cũng tốt, con không hề biết trước chút nào.

Liễu Tấn Tài gật đầu, đừng nói là Liễu Tuấn dù là ông cũng không nghe được chút phong thanh nào. Từ bản chất mà nói đây là hành động đấu tranh chính trị chủ yếu.

- Khách sạn Thu Thủy đăng ký ở trong nước hả?

- Mới đầu thì thế, về sau quốc tích Xảo Nhi thay đổi, liền đăng ký lại ở nước ngoài. Hiện giờ từ mặt pháp lý mà nói, tổng bộ khách sạn Thu Thủy ở trong nước chỉ là một công ty nhánh.

Đó là tác phong nhất quán của Liễu Tuấn, cố gắng không để cho người ta nắm thóp.

Liễu Tấn Tài nói:
- Khách sạn Thu Thủy có thể đăng ký ở nước ngoài, còn Hoa Hưng thì hơi khó rồi.

Hiện giờ nhà nước có hạn chế nhất định với việc nhà đầu tư nước ngoài tiến vào thị trường địa ốc trong nước. Hoa Hưng nếu cũng đăng ký ở nước ngoài, triển khai nghiệp vụ sẽ có rất nhiều nhân tố bất lợi.

Liễu Tuấn nói:
- Vấn đề của Hoa Hưng không lớn.

Liễu Tấn Tài ngạc nhiên:
- Vấn đề của Hoa Hưng không lớn?

Đáng lý bên kia chú ý tới tập đoàn Hoa Hưng phải trên cả khách sạn Thu Thủy. So ra khả năng Cty địa ốc có giao dịch ngầm cao hơn kinh doanh khách sạn.

- Một phương diện là Hoa Hưng kinh doanh khá tuân thủ pháp luật, nhiều năm qua bọn họ luôn chấp hành tốt yêu cầu này của con.

Nghe Liễu Tuấn nói thế, Liễu Tấn Tài tất nhiên hiểu ra, cái tập đoàn Hoa Hưng này cũng giống như tập đoàn Thu Thủy, trên thực tế là sản nghiệp của con trai.

Có điều vớ hoàn cảnh trong nước, xử trí pháp lý thế nào cũng không đủ. Bên kia nhắm vào Hoa Hưng là nhắm vào người chủ trì đằng sau. Một khi pháp lý chính trị nảy sinh xung đột, thì cái gọi là trong sạch về mặt pháp luật, chẳng đủ tác dụng bảo vệ.

Hẳn Liễu Tuấn phải rõ được mất trong chuyện này.

Liễu Tuấn lấy thuốc lá ra đưa cho cha một điếu, mình cũng tự châm lấy một điếu, chậm rãi nói:
- Một phương diện khác là có liên quan tới cổ phần của Hoa Hưng, Hà Mộng Doanh con gái Hà chủ tịch chiếm 30% cổ phần ở Hoa Hưng.

Liễu Tấn Tài cả kinh.

Vốn cũng biết con trai và Hà Vũ hệ có quan hệ không tầm thường, Hà lão gia tử không chỉ một lần công khai ra mặt vì Liễu Tuấn nữa. Bên trong hệ phái giữ thái độ im lặng về quan hệ này, còn các hệ phái khác cận thận không nhắc tới đề tài này. Nhưng nếu nói trong lòng các đại lão không có chút lo lắng nào thì không đúng.

Một người nối nghiệp của hệ phái lớn quan hệ quá mật thiệt với tập đoàn quân đội hùng mạnh, làm sao không khiến các đại lão chú ý cho được.

Chu tiên sinh từng cùng Liễu Tấn Tài và Nghiêm Ngọc Thành tán gẫu về vấn đề tính cách của Liễu Tuấn, trong mắt Chu tiên sinh, cậu học trò nhỏ này cái gì cũng tốt, điều đáng lo duy nhất là quật cường. Liễu Tấn Tài thậm chí nói đùa, có một người thầy quật cường, một cha vợ quật cường, Liễu Tuấn không quật cường mới là lạ.

Tính cách này công tác cơ sở có người hỗ trợ thì không tệ, ở cơ sở nếu mạnh mẽ một chút thì hoàn toàn không thể ngoi lên được. Nhưng cùng với việc Liễu Tuấn dần thành đại tướng có thể ảnh hưởng cả tập đoàn, cứ ương bướng như cũ thì vấn đề sẽ xảy ra. Sẽ thành chướng ngại nhất định cho sự tiến bộ sau này, còn nên lên tới vị trí tột đỉnh, tính cách này sẽ tạo thành ảnh không thể lường trước.

Vì thế Chu tiên sinh và Nghiêm Liễu đều mong nhìn thấy Liễu Tuấn có quan hệ mật thiết với Hà Vũ hệ.

Tuy nói quân đội can thiệp và chính trị là đại kỵ, thế nhưng không có quân đội ủng hộ, bất kể ai cũng không thể ngồi vững ở vị trí đỉnh cao. Liễu Tuấn và Hà Vũ hệ qua lại quá thân, tất nhiên phạm vào một số kỵ húy, nhưng không phải là hoàn toàn không có lợi.

Làm Liễu Tấn Tài không ngờ là Hà Mộng Doanh là có mắc míu với Liễu Tuấn.

30% cổ phần của Hoa Hưng là con số hàng tỷ, tới đâu cũng là khoản tiền cực lớn.

Nghe ý tứ của Liễu Tuấn, tập đoàn Hoa Hưng là sản nghiệp của mình.

Như vậy tuyệt đối không chỉ là quan hệ hợp tác.

Liễu Tấn Tài ngạc nhiên cũng chỉ là thoáng qua, nhanh chóng bình thường lại, dù thế nào, Liễu Tuấn có tầng quan hệ này, thì vấn đề Hoa Hưng đúng là không lớn.

Đoán chừng bên kia không biết Hà Mộng Doanh liên quan sâu như thế, nếu biết rồi e rằng sẽ đem toàn bộ tinh lực đặt trên khách sạn Thu Thủy, lúc này chọc giận Hà Trường Chinh tuyệt đối không có được chút lợi ích nào.

- Ba không phải lo về chuyện này đâu, không sao cả.
Liễu Tuấn nói chắc chắn.

Liễu Tấn Tài khẽ gật đầu, ông luôn tin vào lời nói của con trai, vào thời khắc quan trọng này, Liễu Tuấn tuyệt đối không tùy tiện đảm bảo.

- Phân tích từ tình hình hiện giờ thì quyền chủ động trong tay chúng ta. Vấn đề của Vu Hướng Hoành phơi bày ra đó, sớm muộn gì cũng bị moi ra.
Liễu Tuấn vừa đi vừa nói:
- Còn thấy nên nghĩ tới chuyện sau Vu Hướng Hoành rồi, có lẽ còn có chuyện lớn hơn cả vấn đề của Vu Hướng Hoành sẽ bị tra ra.

Liễu Tấn Tài nhướng mày:
- Con nghe ai nói đấy.

- Con đoán thôi, vấn đề lớn hơn nữa này e rằng hiện giờ chỉ có mấy vị thường hủy cục chính trị mới biết phải không ạ? Con đi đầu nghe ngóng được.

Liễu Tấn Tài khẽ thở phào.

Liễu Tuấn suy đoàn không ngờ trúng với sự thực như thế, đứa con này luôn làm ông bất ngờ.

Bình luận

Truyện đang đọc