TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

La Nguyên Anh lòng vừa lo vừa mừng, không ngờ mình ở cấp phó sở bao năm, tuổi đã bốn mươi mấy rồi lại được Thai tỉnh trưởng coi trọng, mừng như vớ được vàng.

Khi thư ký của Thai Duy Thanh thông báo hắn tới diện kiến tỉnh trưởng, La Nguyên Anh cứ ngây thộn ra, hắn và Thai Duy Thanh đâu có liên quan gì, dù sở công nghiệp do tỉnh trưởng chủ quản, nhưng địa vị của hai người chênh lệnh quá xa, rất nhiều cấp phó ở cơ quan trực thuộc tỉnh cả đời chẳng có cơ hội gặp riêng tỉnh trưởng.

La Nguyên Anh bỏ điện thoại xuống, khẩn trương cân nhắc mấy phút liền, nhưng không nghĩ ra điều gì, Thai tỉnh trưởng đột nhiên triệu kiến đúng là bí ẩn.

Đợi tới khi gặp Thai Duy Thanh, Thai tỉnh trưởng đúng là rất ôn hòa như trong lời đồn, Thai tỉnh trưởng là một lãnh đạo bình dị dễ gần, chưa bao giờ làm cao. Thai Duy Thanh hỏi thăm tình hình cơ bản của La Nguyên Anh, rồi mau chóng đi vào chủ đề chính, do đồng chí Liễu Tuấn sắp tới trưởng đảng TW học tập, tỉnh chính phủ quyết định để hắn tiếp nhận nhiệm vụ của Liễu Tuấn ở Cty Trường Phong.

Thời khắc đó La Nguyên Anh đúng là ngây như phỗng.

Cho dù cấp bậc không tăng lên, nhưng ý nghĩa thực tế thì hoàn toàn khác biệt, hắn ở sở công nghiệp làm việc cho dù không bị cho ra rìa, nhưng cũng chẳng có quyền lực gì. Cty Trường Phong hai năm qua phát triển vùn vụt, trở thành hộ thế lớn của tỉnh, làm người đứng đầu ở đó so với người người đứng thứ 6 ở sở công nghiệp thực sự khác nhau như trời với đất. Hơn nữa Cty Trường Phong hiện giờ còn sản xuất xe hơi, nếu tất cả thuận lợi sẽ thành quốc xí cốt cán của tỉnh, tới khi đó cơ cấu rất có khả năng thăng cấp, người đứng đầu sẽ lên theo, chẳng phải là lợi nhân đôi.

Một quốc xĩ cốt cán cực kỳ có tiềm lực như thế phải luôn nằm trong tay thân tín của tỉnh trưởng, mình có tài cán gì mà được Thai tỉnh trưởng coi trọng, muốn nhận làm thân tín tâm phúc?

Tân quan nhậm chức, các cán bộ trăm phương nghìn kế muốn lại gần, chỉ buồn không có cửa, hiện giờ Thai tỉnh trưởng hai tay đưa cơ hội ngàn năm khó gặp tới trước mặt mình, không tóm ngay lấy thì là đồ ngu xuẩn.

La Nguyên Anh không suy nghĩ nhiều, lập tức biểu thị quyết tâm.

Thai Duy Thanh mỉm cười nghe hắn nói lời trung thành, đó là chuyện thường tình, La Nguyên Anh nói mãi không dứt, đẩy Thai tỉnh trưởng lên hết tầng cao này tới tầng cao khác, chẳng hề có ý dừng lại, Thai Duy Thanh liền khoát tay.

- Đồng chí Nguyên Anh, hiện giờ Cty Trường Phong kinh doanh và sản xuất rất tốt, đồng chí xuống đó nhất định phải giữ được xu thế phát triển tốt đẹp này, không thể dừng lại.

- Vâng vâng, tỉnh trưởng, tôi nhất định toàn tâm toàn lực chấp hành chỉ thị của tỉnh trưởng.

- Ngoài ra theo tôi biết, hai năm trước Cty Trường Phong nảy sinh ra một vụ án tham ô lớn, có chuyện này không?

La Nguyên Anh gật đầu:
- Vâng, đúng là có chuyện này, hai năm trước tôi có tham gia công tác kiểm toán của Cty Trường Phong.

- Ừ, nếu vậy sau khi đồng chí tới đó phải hết sức coi trọng công tác phản hủ xướng liêm. Xĩ nghiệp muốn phát triển, thì không thể bỏ qua phản hủ xướng liêm, căn cứ vào kinh nghiệm trước kia cho thấy, xí nghiệp hiệu quả càng cao, khả năng tham ô càng lớn. Đây là chuyện cần cảnh giác cao độ, công tác kiểm toán là sở trường của đồng chí, phải phát huy, hiểu chưa?

- Vâng thưa tỉnh trưởng, tôi nhất định nhớ kỹ chỉ thị.
La Nguyên anh không cần suy nghĩ, gật đầu luôn.

Cho tới khi rời khỏi văn phòng của Thai Duy Thanh rất lâu, La Nguyên Anh mới cẩn thận nghiền ngẫm lại những chỉ thị của Thai Duy Thanh mới kinh hãi. Chẳng lẽ Thai tỉnh trưởng muốn mình đi thanh tra vấn đề có khả năng tồn tại ở Cty Trường Phong.

Lệnh bổ nhiệm này là nhắm vào Liễu Tuấn.

Hiểu ra điều này, niềm vui của La Nguyên Anh tan biến hết cả, một luống khí lạnh chạy dọc sống lưng.

Liễu Tuấn là ai chứ?

Một cán bộ cấp phó sở "không nơi nương tựa" như mình có thể lay chuyển nổi sao?

La Nguyên Anh vừa mừng vừa lo, nhưng không còn cách nào, chỉ đành đến đâu hay đến đó.

Bổ nhiệm cán bộ cấp phó sở phải qua trình tự tổ chức, hai ngày sau La Nguyên Anh dưới sự tháp tùng của Lý phó trưởng phòng tổ chức tỉnh, chính thức tới Cty Trường Phong nhậm chức.

Tin tức này với Triệu Ngạn và cán bộ công chức Cty Trường Phong là hết sức đột nhiên, sao đùng một cái Liễu bí thư lại phải đi, đổi chủ tịch mới tới?

Trên đại hội cán bộ trung cao tầng của công ty, Lý phó trưởng phòng tuyên bố lệnh bổ nhiệm của La Nguyên Anh.

Các cán bộ đưa mắt nhìn nhau, không dám tin là thật, cho tới khi Lý phó bộ trưởng mời Liễu Tuấn lên nói chuyện mọi người mới tỉnh lại, Liễu Tuấn còn chưa mở miệng phía dưới tiếng vỗ tay như sấm động, ngày càng vang vọng như không muốn dừng lại.

Liễu Tuấn phải giơ tay lên, tiếng vỗ tay mơi ngừng lại, mọi người như trước kia, ngồi thẳng mình, chăm chú nghe Liễu bí thư phát biểu.

Liễu Tuấn nói lời chia tay rất đơn giản, chưa đầy mười phút, không nói tới thành tích đạt được hai năm qua mà nhắc tới phương hướng phát triển sau này, là một phát biểu mang tính cương lĩnh, trong quá trình đó thi thoảng lại bị tiếng vỗ tay cắt ngang, gần như một vài phút tiếng vỗ tay lại vang lên một lần.

Mọi người dùng phương thức này để biểu đạt cảm kích cùng kính trọng.

Thấy cảnh này La Nguyên Anh thầm kinh hãi, nếu mình muốn giờ trò với Liễu Tuấn ở Cty Trường Phong, chưa nói Liễu Tuấn có sơ xuất gì để bới móc không, chỉ riêng số cán bộ này là cửa ải khó qua.

La Nguyên Anh tham gia công tác nhiều năm, rất ít khi thấy lãnh đạo kiêm chức nào lại có uy vọng cao như thế ở đơn vị.

Các cán bộ gần như sùng kính cuồng nhiệt, thậm chí làm loạn cương lĩnh chấp chính mà La Nguyên Anh chuẩn bị trước, hắn không dám lấy ra nữa, thay đổi chủ ý tức thì, học theo Liễu Tuấn, nói đơn giản mấy phúc, tán dương Liễu Tuấn, rất khiêm tốn.

Liễu Tuấn nhếch mép cười.

Phải nói La Nguyên Anh cũng thông minh, hiểu được đạo lý tuần tự nhi tiến, không vừa mới lên đã khoe khoang năng lực của rmình, làm thế chỉ khiến người khác phản cảm.

Tan họp, tiến Lý phó trưởng phòng đi, Liễu Tuấn và La Nguyên Anh tới văn phòng bàn giao công việc, thời gian nhập học cận kề, Liễu Tuấn không còn nhiều thời gian nữa.

Tiến vào văn phòng, Liễu Tuấn không vội nói chuyện công, mà ngồi xuống ghế sô pha, La Nguyên Anh ý thức được Liễu Tuấn có lời muốn nói với mình, liền mỉm cười ngồi xuống ghế sô pha. Vu Hoài Tín đưa trà thơm lên rồi lui ra.

- La sở, công tác sau này Cty Trường Phong có hai trọng điểm, vừa rồi tôi đã nói qua, hiện giờ tiếp tục trao đổi với đồng chí.
Liễu Tuấn thong thả nói.

- Mời Liễu bí thư nói, tôi rửa tai lắng nghe.

La Nguyên Anh theo thói quen ưỡn thẳng người lên, rồi ngay lập tức thấy không ổn, mình và y là đồng nghiệp cùng cấp, không phải là cấp dưới, cần gì phải tỏ thái độ này?

Không thể không thừa nhận người trẻ tuổi này rất uy nghiêm, làm mình bất giác phải kính trọng.

- Thứ nhất đương nhiên là về sản xuất xe hơi, dây chuyền cơ bản đã lắp đặt xong, công nhân được huấn luyện, dự kiến tháng sáu cỗ xe đầu tiên có thể xuất xưởng. Chuyện này không thể buông lỏng, thị trường xe hơi sẽ ngày càng cạnh tranh quyết liệt. Thương hiệu của công tay có thể mau chóng vươn lên hay không thì quan trọng nhất là năm nay, cả tiêu thụ và phục vụ hậu mãi đều là trọng điểm, không được sơ xuất một khâu nào, nếu không rất phiền toái, đều tư 2 tỷ không phải là chuyện đùa.

La Nguyên Anh gật đầu, trong lòng rất khó chịu, Liễu Tuấn không phải đang trao đổi với hắn, mà là chỉ thị. Nhưng La Nguyên Anh không thể biểu thị bất mãn, vì Liễu Tuấn nói không sai, một hạng mục đầu tư 2 tỷ là con số cực lớn, thậm chí cả ủy ban phát triển quốc gia và bộ công nghiệp đều rất quan trong tới chuyện này, đúng là không thể sơ xuất. La Nguyên Anh tự nhận thấy ở phương diện quản lý xí nghiệp, mình kém Liễu Tuấn xa.

- Điều thứ hai, là phương diện hợp tác cùng nàh đầu tư phải xử lý tốt, kết cấu cổ phần của công ty khá phức tạp, cổ đông nhiều, những quan hệ này xử lý không tốt sẽ có vấn đề. Nội bộ không thống nhất sẽ ảnh hưởng tới vận hành của cả công ty. La sở, công ty Trường Phong giờ đây không còn là quốc xĩ thuần túy nữa, phải đảm báo tính tích cực của cán bộ công chức.

Liễu Tuấn chẳng quan tâm tới La Nguyên Anh có phục hay không, bình tĩnh nói:

La Nguyên Anh lại gật đầu.

Thái độ này của hắn làm Liễu Tuấn bất mãn, đưa mắt liếc qua mặt hắn, lạnh nhạt nói:
- La sở phải nhớ kỹ, Cty Trường Phong không phải là xí nghiệp của riêng ai, không phải là công cụ tranh quyền đoạt lợi cho ai, chuyện liên quan tới cuộc sống hơn ba nghìn công nhân viên chức. Một số phương thức làm việc ở cơ quan chính phủ đừng tủy tiện dùng ở quản lý xĩ nghiệp. Điều này tôi hi vọng La sở phải hiểu rõ.

Bị ánh mắt sắc bén của Liễu Tuấn quét qua, hai chân La Nguyên Anh bất giác run lên, hơi chột dạ khẽ đáp lời.
- Vâng.

Bình luận

Truyện đang đọc