TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

Từ Tam hoàn toàn không năm trong phạm vi lo lắng của Liễu Tuấn! Bất kể là quan trường hay thương trường, cho dù Từ Triết Hoằng có mang chiêu bài Tam thiếu gia nhà họ Từ, cũng chưa đủ tư cách đấu với y.

Tính kỹ ra thì phiền phức mà Từ Tam gây ra còn chưa trực tiếp bằng những thủ đoạn nhỏ của Lục Hương Mai ở huyện Ninh Bắc.

Khâu Tình Xuyên sao lại chẳng biết chuyện này.

Nhắc tới sắc mặt Từ Tam trước mặt Liễu Tuấn, là câu giữa bạn bè với nhau mới nói, để cho lòng thống khoái thôi.

Con người dù tới tuổi nào vị trí nào, cũng không khỏi có chút tâm tình trẻ con.

Kỳ thực trong lần đồng Yên tăng giá này, Khâu Tình Xuyên cũng là người được lợi trực tiếp nhất, vào năm ngoài hắn đã phát biểu trên tờ báo tài chính chuyên nghiệp kiên trì lý luận đồng Yên tăng gia, hiện giờ đồng Yên tăng vọt, danh vọng của Khâu Tình Xuyên ở ngân hàng TW tăng vọt, sắp tiến thêm một bước nữa rồi.

Thậm chí hắn và em vợ của mình là Lý Kiến An, tập trung một khoản tài chính không nhỏ, thông qua một số công ty Lý Kiến An có quan hệ mật thiết ở thủ đô, kiếm được một mẻ trên thị trường kỳ hối, chiếc nhẫn kim cương trên tay Giao Giao, chính là cắt từ trên người đám tiểu quỷ tử xuống.

- Hồng lão tổng có nói chuyện đồng Yên với cậu không?
Khâu Tình Xuyên hỏi không cố kỵ gì, lần tiếp kiến này của Hồng lão tổng, quá nữa là do bài báo kia của Khâu Tình Xuyên mà có, hỏi về nội dung ở phương diện này là đương nhiên.

Liễu Tuấn hỏi ngược lại:
- Thế anh và Hồng lão tổng thì nói thế nào?

Theo tin tức đáng tin cậy, Khâu Tình Xuyên có một thời gian là khách quen ở chô Hồng lão tổng, đương nhiên đa phần là đến với thân phận thành viên hạch tâm ban chính sách tiền tệ ngân hàng TW, Hồng lão tổng kiêm chức thống đốc ngân hàng, quan tâm tới việc định ra chính sách tiền tệ cũng là điều hợp tình hợp lý.

- Hồng lão tổng tác phong rất thẳng, nói chuyện không vo vo, chúng tôi ở trước mặt lão tống đều có gì nói đó.
Khâu Tình Xuyên cũng không che dấu gì.

Đây là sự thực.

Nhân vật cao tầng nói chuyện, nhiều khí mập mờ uyển chuyển, là tùy vào trường hợp, tiếp xúc với nhân vật chính trị tất nhiên là chú ý kỹ xảo, nhưng khi chuyện với cấp dưới thì hoàn toàn không cần như thế, có gì nói thẳng mới là phương thức tốt nhất.

Khâu Tình Xuyên nói:
- Tôi đề nghị phải quản lý nghiêm ngặt ngoại hối, nhất là kỳ hối đầu tư ra nước ngoài của tài chính trong nước, ngoại hội là nghàng nghiệp mức độ rủi do cao, nhất định có quy định nghiêm ngặt, mấy năm qua, người thua lỗ về chuyện này quá nhiều rồi.

Liễu Tuấn liền nở nụ cười, đây đúng là tâm linh tương thông rồi.

Thực tế trước khi gặp Hồng lão tổng, Liễu Tuấn không hề trao đổi vấn đề kinh tế cụ thể với Khâu Tình Xuyên, nhưng hôm qua khi tiếp kiến Hồng lão tổng có hỏi y về cách nhìn với xu thế tài chính thế giới, ý kiến Liễu Tuấn bày tỏ gi hệt điều Khâu Tình Xuyên vừa nói, thậm chí còn nói thẳng thắn hơn.

Hai năm qua, tài chính trong nước, đặt biệt là tài chính pháp nhân, thông qua đủ các cong đường, chảy một lượng lớn ra nước ngoài, tham gia vào các nghiệp vụ tài chính quốc tế, lỗ nhiều lãi ít. Trong đó có một số người không hiểu thị trường tài chính, đi nộp "học phí", còn có một số là "chạy ra nước ngoài", thông qua một số công ty môi giới, dùng giao dịch tài chính với nước ngoài, để đường hoàng chuyển tiền quốc gia vào túi riêng của mình.

Loại thủ pháp "rửa tiền" này tạo thành tổn thất cực lớn cho quốc gia.

Tối qua Liễu Tuấn đã không che đậy gì nói với Hồng lão tổng, khi đó thủ trưởng sắc mặt nghiêm trọng, đôi mày nhíu chặt, hiển nhiên là đang cố sức áp chế sự phẫn nộ của mình.

Không ngờ Khâu Tình Xuyên cũng can đảm hơn người, dám đề xuất ra với Hồng lão tổng, phải biết rằng Khâu Tình Xuyên là quan viên chủ quản kinh tế, thân phận khác hẳn với Liễu Tuấn, hắn nói thẳng trước mặt Hồng lão tổng cần có lòng dạ và khí phách lớn hơn nhiều.

- Anh Khâu, tôi kính anh một ly.
Khâu Tình Xuyên tất nhiên hiểu ý của Liễu Tuấn, giơ ly nước lên, uống một hơi cạn sạch.

Giao Giao ngồi bên cạnh nghe mà chẳng hiểu gì cả.

Cô không biết "Hồng lão tổng" trong miệng hai người là thần thánh phương nào, cũng không nghe ra bọn họ đang chơi đánh đố gì, còn chuyện tối hôm qua Liễu Tuấn được Hồng phó thủ tướng triệu kiến càng không thể biết được.

Khâu Tình Xuyên sẽ không nói với cô điều này.

Con mắt to xinh đẹp của Giao Giao cứ chớp liên tục, hỏi:
- Chị Hà, bọn họ đang nói cái gì thế?

Hà Mộng Doanh cười nói:
- Giao Giao, chuyện mà cánh đàn ông bọn họ nói với nhau thì đừng quan tâm làm gì, họ là động vật chắn ngắt! Đi nào, chúng ta lấy ít thức ăn.

Giao Giao hết sức đồng cảm, mỉm cười cùng Hà Mộng Doanh rời đi.

Liễu Tuấn và Khâu Tình Xuyên trố mắt nhìn nhau.

Thì ra bọn họ đều là động vật chán ngắt.

- Nghe nói Hà tư lệnh viên có khả năng sắp có điều chỉnh rồi!
Khâu Tình Xuyên ngạc nhiên một lúc rồi chuyển đề tài.

Liễu Tuấn trong lòng cả kinh.

Chuyện này Liễu Tuân không hay biết gì, cũng không nghe Hà Mộng Doanh nhắc tới, có lẽ ở loại chuyện lớn như thế này, Hà Trường Chinh sẽ không nói với cô, còn Khâu Tình Xuyên thì tin tức luôn linh thông hơn một chút.

Liễu Tuấn hời hợt nói:
- Đoán chừng có hai nơi để đi.

Khâu Tình Xuyên cười:
- Ừm, khả năng là tới thủ đô, nếu không thì là đông nam.

Hai vị trí này đều là chỗ cực kỳ quan trọng trong quân, tới thủ đô chưa nói thành "cửu môn đề đốc", xưa nay quyền uy rất lớn, còn về đông nam, tất nhiên là nhắm vào hòn đảo kia rồi.

Gần đây người lãnh đạo hòn đảo đó khá là đáng ghét, chính là kẻ họ Lý tự xưng là hậu duệ của tiểu quỷ tử, đang rục rịch giờ trò, thi thoảng lại tuyên bố láo xược, khiên chiến giới hạn bên này.

Hiện giờ quân đội trong nước, bất kể là ở phương diện trang bị hay nhân viên, đều ngả về phía đông nam, máy bay chiến đấu hạng nặng vừa mới nhập vào từ người hàng xóm phương bắc cũng bố trí ở quân khu đông nam.

Hà Trường Chinh nếunhư làm tư lệnh viên của quân khu phương nam, hai năm sau thay đổi nhiệm kỳ, rất có khả năng tiến thêm một bước, trở thành thủ trưởng có cấp bậc trọng lượng nhất trong quân đội.

Với quan hệ thân cận của thủ trưởng số một và nhà họ Hà hiện này, loại an bài này có khả năng cực cao.

Đương nhiên, điều động thực sự thì phải đợi chuyện lớn ở kinh thành cơ bản xử lý hoàn tất, mới có khả năng xảy ra, dù sao hiện giờ cao tâng đang tranh đấu chính thể hiện ở chuyện này.

Khâu Tình Xuyên hỏi:
- Liễu Tuấn, lần này tình D xảy ra động tĩnh lớn như vậy là bàn tay của cậu chọc vào phải không?

"Cơn bão nhà đất" ở tỉnh D hiện giờ là một trong số tiêu điểm mà mọi người chú ý, Cao bộ trưởng khá là bị động, đoán chừng chuyện này sẽ thành một con cờ trong cuộc đấu, hơn nữa còn là một con cờ khá quan trọng.

Khâu Tình Xuyên nói không che dấu gì, là điều mà chỉ giữa những người bạn thực sự mới có.

Liễu Tuấn cười:
- Anh quá đề cao tôi rồi, không liên quan tới tôi nhiều lắm, cùng lắm chỉ góp vài câu nói thôi.

Khâu Tình Xuyên giơ ngón cái lên:
- Cậu ghê!

Chuyện trọng như vậy mà trong miệng kẻ này nói ra nhẹ nhàng như một bữa ăn vậy, làm Khâu Tình Xuyên vừa bực mình vừa buồn cười, có điều cũng cho thấy chỗ thâm trầm lợi hại của y.

Người ta chỉ có bảo phóng viên viết mấy bài báo, mà y đáp lại tàn nhẫn như thế.

Giờ y mới còn là bí thư huyện ủy đấy, nếu như sau này ở vị trí cao hơn, thì càng đáng sợ.

Nhưng đấu tranh quan trường, xưa nay không thể mềm lòng được.

Về phần sự cân bằng và thỏa hiệp cuối cùng, đó là kết quả đấu tranh, những kẻ vô dụng kém cói trong cuộc đấu, ngay cả tư cách thỏa hiệp cũng không có, cuối cùng sẽ trở thành quân cờ "bị thỏa hiệp" mà thôi!

- Vậy anh cũng phải tiến bộ rồi chứ?
Liễu Tuấn hỏi.

- Phải đợi chút đã, có điều cũng nhanh thôi.
Khâu Tỉnh Xuyên đáp cũng sảng khoái.

- Ở ngay trong ngân hàng hay ra ngoài.

- Tôi thì hi vọng được ra ngoài! Thế nào kiếm thêm chút kinh nghiệm quản lý cụ thể thì tốt hơn.
Khâu Tỉnh Xuyên đáp.

Từ hồ sơ của Khâu Tình Xuyên mà xem, hắn ở cơ quan chủ quản khá lâu, lý luận đã tới một độ cao nhất định, hiện giờ cần phải có trải nghiệm thực sự chấp chính một phương.

Ngân hàng tự thành một hệ thống, phương thức tiến bộ có những sự khác biệt so với địa phương, đưa tới vị trí thực quyền rèn luyện một thời gian, sau đó quay trở lại tổng bộ sẽ là cán bộ cao cấp rồi.

- Hay là anh tranh thủ đi, để tôi còn hưởng sái một chút.
Liễu Tuấn trêu ghẹo.

Khâu Tình Xuyên cười:
- Quên đi, con người cậu quá tệ đấy, lúc nào cũng chỉ biết chăm chăm lo cho bản thân! Cứ như tôi xuống địa phương, là để tiền cho cậu đi cửa sau vậy.

Liễu Tuần hừ một tiếng, gắp thức ăn không nói.

Một lúc sau, Hà đại tiểu thư và Giao Giao bưng hai khay thức ăn tới, khay của Giao Gao món rau là chính, còn khay của Hà đại tiểu thư chất đầy thịt cá đầy đà, thức ăn năng lượng cực cao, tất nhiên là chuẩn bị cho Liễu nha nội rội rồi, tiêu sắc ma hùng hồ chinh phạt không nghỉ, rất cần bổ sung chút dinh dưỡng.

Đi tới cùng với bọn họ là một cô gái trẻ mặc váy đen siêu ngắn, hóa trang đậm y hệt Hà đại tiểu thư, còn đeo hai cái hoa tai rất to.

Giao Giao giới thiệu:
- Đây là Tiểu Mễ của phòng tài vụ công ty địa ốc Hoa Hưng.

- Chào mọi người.
Tiểu Mễ rất tự nhiên chào hỏi Liễu Tuấn và Khâu Tình Xuyên.

Nhìn kỹ thì Tiểu Mễ cũng có chút tư sắc, mặt trái xoan trông xinh xắn, vóc dáng không tệ, nhất là cặp đùi đầy sức sống lộ ra dưới chiếc váy ngắn cũn cỡn, vốn liếng rất được.

Liễu Tuấn và Khâu Tình Xuyên mỉm cười gật đầu đáp lại.

- Giao Giao, anh nào là bạn trai của cô?
Tiểu Mễ hỏi không chút tâm cơ nào.

Liễu Tuấn nháy mắt có ý trêu ghẹo Khâu Tình Xuyên.

Không ngờ câu nói tiếp theo của Giao Giao làm Liễu nha nội có chút khó chịu.

Giao Giao nói với vẻ rất hiển nhiên:
- Anh nào đẹp trai thì là người đó.

Khâu Tình Xuyên nháy mắt với Liễu Tuấn.

Liễu nha nội tức lắm.

Hà đại tiểu thư ra mặt nói:
- Giao Giao, không đúng đâu nhé, anh đẹp trai là của chị chứ!

Hai vị đại gia chỉ còn biết nhìn nhau cười khổ.

Bình luận

Truyện đang đọc