TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

Lập tức vài người luân phiên mời rượu, mọi người không hẹn mà cùng hướng về phía Khâu Tình Xuyên.

Lại nói tiếp, vài người ở đây, quan hệ giữa đám người Lưu Quang Hưng và Khâu Tình Xuyên hơi chút bất hòa, vừa lúc mượn cơ hội để kéo gần một chút. Khâu Tình Xuyên là hồng tam đại* chính tông, gia thế tốt, năng lực càng mạnh, lúc này danh tiếng cực thịnh, không chỉ đạt được sự coi trọng của phe phái mình, rất nhiều đại lão của phe phái khác cũng tương đối tán thưởng hắn, cùng như Liễu Tuấn thuộc về lực lượng trung kiên của phái trẻ trung tiền đồ vô lượng. Cùng hắn làm tốt quan hệ là điều rất cần thiết.
(*)con cháu đời thứ 3 của người lãnh đạo quốc gia

Hơn nữa, mọi người là tri giao của Liễu Tuấn, biết y tửu lượng không tốt nên cũng không cố nài ép. Dù sao lần này là đến họp, nếu quá chén, ngày mai trên hội trường ngủ gà ngủ gật thì không tốt.

Cha thì tại trên đài làm báo cáo, Liễu bí thư ở dưới đài ngáy ngủ. Thế nào cũng không nói nổi.

Cũng may Khâu Tình Xuyên đừng thấy bề ngoài nhã nhặn, tửu lượng thật không kém, đối mặt với "xa luân chiến" của Thôi Phúc Thành, Lưu Quang Hưng và Sài Thiệu Cơ, lẫm liệt không hãi sợ, rượu đến ly cạn, rất có hào khí.

Lưu Quang Hưng cười nói: "Khâu thị trưởng, nhìn không ra tửu lượng của anh cao như vậy."

"Ha ha, việc khác thì không được, uống vài ba ly còn có thể. Đừng thấy có người cao lớn thô kệch, nửa bình Mao Đài thì đã ngã rồi!"

Khâu thị trưởng mỉm cười, mắt khẽ liếc Liễu bí thư, mang theo ý trêu chọc rõ ràng.

Mọi người đều cười ha ha.

Cũng chỉ có quan hệ giữa Khâu Tình Xuyên và Liễu Tuấn mới có thể nói như vậy, đổi lại một người, thật đúng là không thể "Ăn nói bừa bãi" . Phó bí thư Tỉnh ủy không phải là ai nói trêu là có thể trêu. Tuy nhiên bởi vậy có thể thấy được, mặc dù tửu lượng của Khâu thị trưởng rất lớn nhưng lúc này cũng có vài phần ngà ngà say.

"Ai, Liễu bí thư, nghe nói Uông Quốc Chiêu đến Nguyên Nam làm bí thư? Là cậu ủng hộ?"

Thôi Phúc Thành uống vài chén rượu, lời nói cũng dần dần nhiều lên, cười hỏi Liễu Tuấn.

Chuyện này, không chỉ truyền khắp toàn bộ quan trường tỉnh A, Thôi Phúc Thành ở xa tại kinh sư cũng nghe nói qua. Dù sao trước đây hắn tại tỉnh A công tác hai ba mươi năm. Căn cơ của hắn là ở tỉnh A, trong tỉnh đã xảy ra "sự kiện" quan trọng như vậy, làm sao có thể không biết?

Khi Mới nghe nói tin tức này, Thôi Phúc Thành cũng không phải ngạc nhiên như vậy, chỉ mỉm cười, biểu thị lý giải.

"Đúng vậy, Uông Quốc Chiêu làm công tác địa phương là một nhân tài, cứ nhốt lão ta ở Chính phủ tỉnh có phần khuất tài, cũng đáng tiếc. TP Nguyên Nam cần một người như thế đến để chấn hưng một phen."

Liễu Tuấn thản nhiên đáp.

Mặc kệ nói như thế nào, Liễu bí thư luôn là người một lòng vì công.

Thôi Phúc Thành mỉm cười nói: "Tôi đồng ý quan điểm của Liễu bí thư. Người này là một nhân vật, không chỉ biết làm kinh tế, làm chính trị cũng rất có thể. Rất nhiều hạng mục đang xây dựng tại TP Nguyên Nam nghe nói đều có người trong tỉnh nhúng tay vào, Uông Quốc Chiêu vừa qua phải nên chỉnh đốn một chút."

Liễu Tuấn hơi giương mày lên.

Thôi Phúc Thành cười ha ha: "Liễu bí thư, hiện tại thanh danh của cậu càng lúc càng vang dội, rất nhiều lãnh đạo bộ uỷ đều khen cậu có khí độ, rất chú ý đến việc đoàn kết các đồng chí trong ban. Hướng về những đồng chí Lý Đào, Tạ Viện đều đoàn kết được rất tốt, mọi người đồng tâm hiệp lực làm việc, TP Ngọc Lan phát triển càng ngày càng tốt, càng lúc càng nhanh."

Lời này của Thôi Phúc Thành nói cũng là có hàm ý khác

Xem ra Thôi Phúc Thành vẫn còn biết chút tin tức. Điều này cũng khó trách, Thôi Phúc Thành tại TP Ngọc Lan làm thị trưởng 5 năm, tại tỉnh A làm phó tỉnh trường 5 năm cũng có thể nói bạn cũ trải rộng toàn tỉnh, gần đây danh tiếng của Tạ Viện rất lớn, Thôi Phúc Thành biết một số tin tức cũng rất bình thường. Bởi vậy hắn nhìn ra chủ ý của Liễu Tuấn ủng hộ Uông Quốc Chiêu đảm nhiệm bí thư Thành ủy Nguyên Nam.

Có một số người, không nhất định phải tự mình xuất thủ đi đối phó, khi có thể mượn đao giết người vì sao không làm để tiết kiệm sức lực chứ?

Trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi!

Chỉ cần có cơ hội, Liễu bí thư đương nhiên tình nguyện làm ngư ông, luôn tự mình kết thúc số mệnh trai cò, hứng thú cũng không kém nhiều.

Thôi Phúc Thành có thể thấy điểm mấu chốt trong đó, cũng là lão thành tinh.

Sài Thiệu Cơ nói: "Chiếu theo tôi quan sát, Lý Đào mặc dù ngạo khí nhưng vẫn là thật tâm muốn làm chút việc. Người như vậy, ủng hộ nhiều cho hắn một chút cũng được. Tạ Viện kia thì nhân phẩm không được, đàn bà càng giỏi thì bụng dạ càng hẹp hòi."

Vốn Sài Thiệu Cơ cũng không nói trắng ra như thế, nhưng đang ngồi đều là bạn bè tin được, có thể nói là chiến hữu đứng ở cùng chung chiến hào. Nói cũng không cấm kỵ nhiều.

"Bà ta giờ đã leo lên cành rất cao rồi!"

Lưu Quang Hưng cười lạnh một tiếng. Cho thấy Lưu tỉnh trưởng cũng rất không thích Tạ Viện.

Liễu Tuấn cười khoát tay, nói: "Không có việc gì, nữ đồng chí mà, có lúc ánh mắt không đủ dài, cũng có thể tha thứ. Ngày hôm nay chúng ta không nói đến bà ta nữa. Bạn cũ hiếm khi họp mặt, phải vui vẻ uống cho đã."

Nếu Liễu bí thư đã nói như thế, mọi người tự nhiên không đề cập đến Tạ Viện nữa, nâng cốc cười vui.

Bạn bè họp mặt như vậy, thường đều tương đối nhã nhặn, sẽ không thực sự để quá chén. Sau khi có vài phần say, tất cả mọi người rất tự giác buông chén xuống, thay bằng nước trà, thỉnh thoảng gắp một đũa rau dưa, trò chuyện một vài tin tức thú vị.

Sau tiệc rượu, Thôi Phúc Thành cười mời mọi người cùng nhau đi massage thả lỏng một chút, nói: "Tiệm massage ở đây đều rất chính quy, tay nghề cũng tốt, mọi người có thể thử một lần.".

Lưu Quang Hưng cười nói: "Thôi chủ nhiệm đã nói như vậy khẳng định là tốt, chúng ta thử xem."

Thử một lần, quả nhiên Thôi Phúc Thành không có "phóng đại", mọi người rất là hưởng thụ một phen.

Massage xong, khi thay quần áo Liễu Tuấn rất tùy ý nói với Khâu Tình Xuyên: "Bên Trâu lão, cậu nên dành chút thời gian đi thăm hỏi ông ấy đi. Ban lãnh đạo TP Giang Khẩu cũng nên động một chút."

Cái gọi là Trâu lão, chính là nhân vật cấp nguyên lão thuộc phe phái sở tại của Khâu Tình Xuyên, đã từng trường kỳ đảm nhiệm chức vụ lãnh đạo chủ chốt tại tỉnh D, lúc này tại cao tầng vẫn có lực ảnh hưởng nhất định. Trâu lão cũng là nguyên lão coi trọng Khâu Tình Xuyên nhất. Thậm chí tại trường hợp công chúng cũng không ít dành lời khen ngợi Khâu Tình Xuyên. Lại nói tiếp, trâu lão có thể coi là tấm "vương bài" trong tay Khâu Tình Xuyên. Đoạn thời gian trước, dù cho vào lúc Khâu Tình Xuyên gian nan nhất cũng chưa từng chủ động hướng Trâu lão cầu viện, "vương bài", Như vậy phải tại thời khắc then chốt nhất sử xuất mới phát huy hiệu ứng lớn nhất.

Lê bí thư tại TP Giang Khẩu đảm nhiệm bí thư cũng đã gần 3,4 năm, lúc này có động cũng sẽ không có người nói gì. Mặc kệ nói như thế nào, tuổi tác của Lê bí thư cũng đã đến lằn ranh nhậm chức của cán bộ cấp bộ phó tỉnh.

Khâu Tình Xuyên mỉm cười nói: "Có thời gian khẳng định sẽ đi vấn an ông ấy một chút."

Hai người nhìn nhau cười, trong lòng cả hai đều hiểu rõ.

Nếu thành công ngăn chặn tiến công của đối phương, bước tiếp theo nên triển khai phản kích, thời gian Khâu Tình Xuyên làm thị trưởng đã lâu, cũng nên chuyển chính thức. Lúc này chuyển chính thức rất có ích lợi đối với việc sau này Khâu Tình Xuyên tiến thêm một bước.

***

Tại hội trường đại hội nhân dân trang nghiêm thần thánh, đèn hoa sắc màu rực rỡ.

Mỗi đại biểu đều tươi cười, ngẩng đầu bước vào hội trường, một số đại biểu dân tộc thiểu số mặc trang phục dân tộc diễm lệ, trở thành điểm sáng trong số gần 3000 đại biểu.

Vô số ký giả khiêng "ống đại pháo", cầm trong tay microphone, đều tìm kiếm mục tiêu phỏng vấn của mình.

Trong số các đại biểu cùng loại thanh niên quan lớn như Liễu Tuấn chính là mục tiêu chủ yếu của các phóng viên phỏng vấn, thỉnh thoảng có ký giả tiếp cận, yêu cầu phỏng vấn Liễu bí thư, dù cho chỉ trả lời một vấn đề cũng tốt.

Liễu Tuấn không muốn tại thời gian mẫn cảm này "dây dưa" cùng ký giả, chỉ mỉm cười lấy một câu "Lập tức sắp họp, sau buổi họp sẽ trả lời vấn đề của ký giả", rồi nhẹ nhàng đẩy ra, trên mặt trước sau vẫn luôn tươi cười.

Đi vào cùng họ chính là một đoàn đại biểu tỉnh ở Trung Nam, cũng có rất nhiều ký giả không ngừng "dây dưa" một vị đại biểu trẻ tuổi trong đó. Nhìn kỹ đi, không phải là Thường ủy Tỉnh ủy tỉnh, phó tỉnh trưởng Thường vụ Cao Trường Hồng sao?

Xem ra "tao ngộ" của mọi người đều như nhau.

Trong phạm vi toàn quốc, quan lớn cấp bộ phó tỉnh thực quyền chưa tới 40t có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Không lâu sau khi Liễu Tuấn đảm nhiệm phó bí thư Tỉnh ủy tỉnh A, bí thư Thành ủy Ngọc Lan, Cao Trường Hồng từ bộ uỷ quốc gia được phóng ra ngoài, đảm nhiệm phó tỉnh trưởng Thường vụ của một tỉnh Trung Nam. Tỉnh này cách một con sông với đại bản doanh tỉnh N của Nghiêm Liễu hệ, coi như là tỉnh có truyền thống thế lực thẩm thấu tương đối sâu của Cao hệ. Cao Trường Hồng đảm nhiệm phó tỉnh trưởng Thường vụ vẫn là có ý bồi dưỡng tại hậu hoa viên.

Nói về bảo hộ nghiêm mật người thay thế, Nghiêm Liễu hệ đúng là thua xa Cao hệ.

Cao Trường Hồng cũng như Liễu Tuấn, mỉm cười đùn đẩy các ký giả, bước nhanh vào cửa.

"Xin chào, Cao tỉnh trưởng!"

Liễu Tuấn hơi dừng chân, chủ động chào hỏi Cao Trường Hồng.

"Ha ha, Liễu bí thư, xin chào!"

Cao Trường Hồng như kinh hỉ gặp gở ngoài ý muốn, mỉm cười nắm tay chào hỏi với Liễu Tuấn.

"Liễu bí thư, [quy định quản lý chuyển nhượng ruộng đất và kiến thiết nhà ở] của TP Ngọc Lan tôi đã có vinh dự đọc qua, cảm xúc rất sâu. Trong đó đối với biện pháp tính bảo đảm đối với kiến thiết nhà cho thuê, đối với khống chế giá cả của nhà giá rẻ cùng với khống chế việc bán ra rất đáng để tham khảo. Có thể đây là một phương pháp tốt để khống chế giá nhà đang tăng quá nhanh. Hình thức như vậy nếu như sự chứng minh được có hiệu quả, vậy phải dốc sức mở rộng. Liễu bí thư ý chí toàn cục, khiến người khâm phục!"

Cao Trường Hồng cảm khái nói, vẻ mặt rất là chân thành.

Liễu Tuấn mỉm cười: "Chấp chính vì dân, có một số việc không thể chỉ nhìn trước mắt, phải suy nghĩ đến lâu dài mới được."

Cao Trường Hồng gật đầu, nghiêm túc nói: "Chính là như vậy. Liễu bí thư, tôi rất tán thành đối với cách làm của TP Ngọc Lan, chuẩn bị tại trong tỉnh làm một thí điểm, lấy hình thức của TP Ngọc Lan xem như bản gốc. Liễu tỉnh trưởng nói rất đúng, có một số việc, chúng ta phải nhìn lâu dài mới được!"

Liễu Tuấn hơi ngẩn ra, không nghĩ tới Cao Trường Hồng sẽ trước mặt mọi người nói ra lời như vậy. Trong ấn tượng của y, Cao Trường Hồng xưa nay là tích ngôn như kim, nhất là ở trên vấn đề quan trọng càng sẽ không tùy ý phát biểu ngôn luận. Lần này có thể nói khác với bình thường.

Cao Trường Hồng không nói thêm gì nữa, chỉ là cầm chặt tay Liễu Tuấn, sau đó theo đoàn đại biểu tỉnh vào hội đường.

Thình lình Liễu Tuấn có chút cảm động. Mặc dù y và Cao Trường Hồng tại vị trí trận doanh bất đồng, thậm chí trước đây còn từng có một số ngăn cách, nhưng trên một số phương hướng quan hệ đến tiền đồ quốc gia dân tộc, cách suy nghĩ của họ kỳ thực là nhất trí. Bởi vậy, Liễu Tuấn lại nghĩ tới Khâu Tình Xuyên tại TP Giang Khẩu nỗ lực giành ủng hộ của mọi người, trong lòng cảm thấy một cổ ấm áp.

Mặc dù con đường phía trước nhiều gian khó, nhưng có cán bộ tân sinh cùng chung lý tưởng, đang từng bước trưởng thành.

Đó là chuyện may mắn cả nước!

Bình luận

Truyện đang đọc