TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

- Liễu Tuấn, anh làm anh thế nào đấy hả, sao lại đẩy Khả Tuệ vào lò lửa.

Can Khả Tuệ còn chưa tới Nguyên Nam nhậm chức, Hà đại tiểu thư đã gọi điện tới hỏi tội, giọng nói rất tức tối.

Liễu Tuấn thản nhiên:
- Năm xưa tiểu cô đẩy anh vào lò lửa, bây giờ anh báo đáp lại đấy.

Hà đại tiểu thư cứng họng.

Liễu tỉnh trưởng hồi đó đang làm bí thư huyện ủy, sướng biết bao, một mệnh lệnh của Hà Duyên An lô y từ ổ ấm tới nơi bốn bề thụ địch, mười năm đấu tranh không có ngày nào không như đi trên băng mỏng.

Dù làm tỉnh trưởng, cũng không có ngày nào nhẹ nhõm.

Hà đại tiểu thư biết y nói đùa, nói với vẻ lo lắng:
- Khả Tuệ nói với em, Nguyên Nam toàn là người của Lưu Phi Bằng, là cái hang sói, anh đưa nó tới đó không cẩn thận là thua trắng bàn, Khả Tuệ còn nhỏ.

- Khả Tuệ năm nay 27 phải không? Anh tới làm bí thư khu Trường Hà năm 26 tuổi thôi.

- Anh tưởng ai cũng mưu mô gian xảo như anh đấy à?

Trong mắt Hà Mộng Doanh, Cam Khả Tuệ chỉ là chú nhóc con, còn về cô đi theo Liễu Tuấn, khi Liễu Tuấn chỉ là một sinh viên đại học lại chẳng thấy kỳ quái. Liễu Tuấn là như thế, mang lại cho người ta cảm giác an toàn, không liên quan tới tuổi của y.

- Thử một chút xem sao, Khả Tuệ hiện giờ vừa vặn rèn luyện một chút, cho dù thua thất bại cũng không phải là chuyện xấu. Cậu ấy còn trẻ, có thất bại cũng không sao.

Lời này thì Hà Mộng Doanh tán đồng, Cam Khả Tuệ mới có hai sáu, dù có vấp ngả ở Nguyên Nam, chỉ cần không thái quá thì không phải là vấn đề lớn. Dù sao Liễu Tuấn làm tỉnh trưởng, Hà Duyên An là ủy viên cục chính trị, thế lực nhà họ Hà như mặt trời chính ngọ, có thể cho Cam Khả Tuệ cơ hội trở mình. Nhưng nếu như tới trung niên, Hà Duyên An nghỉ hưu, Cam Khả Tuệ tới vị trí quan trọng mới vấp ngã thì khó nói.

Mạnh như Liễu Tuấn, tới tỉnh trưởng rồi cũng không dám làm bừa.

- Em lo Khả Tuệ tuổi trẻ sốc nổi, đấu đá lung tung.

- Đấu đá là tốt, tình hình ở Nguyên Nam quá lắng, cần có người tới gây chuyện một chút. Khả Tuệ là nhân tuyển tốt nhất.

Kỳ thực Liễu Tuấn vốn muốn để Kha Khải Phàm tới giải quyết, vấn đề của An Phong và Nguyên Nam đã đặt lên lịch trình xử lý của Liễu tỉnh trưởng, đối với đại sự dân sinh nghiêm trọng như thế, Liễu tỉnh trưởng xưa nay không nhún nhường. Cho dù Nguyên Nam có là đầm rồng huyệt hộ ra sao, Liễu Tuấn đều sẽ gài người xông vào. Có điều suy nghĩ kỹ càng, Liễu Tuấn vẫn quyết định để Cam Khả Tuệ đi.

Thân phận lớn của Cam Khả Tuệ rất có tác dụng, thêm vào Liễu Tuấn ở đằng sau, Cam Khả Tuệ tới đó có thể trấn áp được người ta.

Phương diện này Kha Khải Phàm không bằng Cam Khả Tuệ.

- Hắc, em biết anh đưa Khả Tuệ tới chẳng có ý đồ gì tốt lành mà.
Hà Mộng Doanh đả kích y:
- Kỳ thực, cho dù anh không đưa Khả Tuệ tới Nguyên Nam, tiểu cô cũng sẽ giúp anh.

Liễu Tuấn hừ một tiếng:
- Kiến thức phụ nữ.

Hà Mộng Doanh ngẩn ra, từ khi quen biết Liễu Tuấn tới nay, lần đầu tiên y phê bình cô như thế, nhưng kể ra cũng kỳ, Liễu Tuấn nói câu này, cô chẳng nổi giận lại có chút vui mừng.

Đại bộ phận gia đình quan lớn là thế, chồng ở vị trí cao, vợ luôn ở vị trí phụ thuộc.

Liễu Tuấn không hề suy nghĩ nói ra câu này, có thể thấy, trong lòng y căn phòng nho nhỏ cách CLB Trường Thành không xa kia là nhà của y rồi, Hà Mộng Doanh là vợ y.

Chồng mắng vợ chằng phải là như thế sao?

Quan hệ kiểu của cô với Liễu Tuấn, làm người ta thất vọng nhất chính là "tương kính như tân".

- Khả Tuệ nếu họ Hà, anh sẽ không để cậu ta đi. Cậu ta họ Cam, nên cần thiết phải rèn luyện.
Liễu Tuấn thong thả giải thích.

Hà Mộng Doan hiểu dụng ý của y rồi, không thể phủ nhận ở trong nước còn có rất nhiều tư tưởng phong kiến, đừng có tin mấy nhân vật cấp cao luôn miệng nói nam nữ bình đẳng, thực chất chẳng hề nghĩ như thế.

Cam Khả Tuệ dù sao là cháu ngoại của nhà họ Hà.

Ví như con trai y, Hà Nam Phương, sau này nếu không tòng quân mà tòng chính, khó khăn gặp phải khẳng định nhiều hơn Liễu Dương.

May mắn bản thân Hà Duyên An là một nhân vật lớn, tiền đồ của Cam Khả Tuệ rất rộng mở, nhưng hắn phải chứng minh thực lực của mình, giống như Liễu Tuấn.

- Ồ... Em hiểu rồi.
Hà đại tiểu thư cong môi lên làu bàu.

Liễu Tuấn cười:
- Được rồi, hai ngày nữa anh đích thân đưa Khả Tuệ tới Nguyên Nam nhận chức, giờ gọi con ra nói chuyện với anh đi.

Tỉnh trưởng đưa bí thư khu ủy đi nhậm chức, đây là chuyện chưa từng có trong lịch sử, nhưng Cam Khả Tuệ là con trai Hà Duyên An, Liễu Tuấn phá cách như thế không phải không có lý.

Liễu Tuấn chủ động trao đổi với Lưu Phi Bằng việc này, hắn rất tức tối, gần đây Liễu tỉnh trưởng luôn chủ động xuất kích, thò tay vào vấn đề sử dụng cán bộ, bản mặt ngang ngược lộ ra hoàn toàn.

Vì sao có thay đổi này, Lưu Phi Bằng trong thời gian ngắn không rõ.

Chẳng lẽ Liễu Tuấn có chỗ dựa gì đó rồi nên không sợ?

Có điều mỗi lệnh bổ nhiệm Liễu Tuấn đưa ra đều ép Lưu phi bằng vào góc chết, không thể tiến hành phản kích hữu hiệu. Như bổ nhiệm Vương Lương Húc, Lưu Phi Bằng không thể không đồng ý, người ta chủ động cho cán bộ của anh thăng quan tiến chức, anh không nhận ân tình thì thôi, chẳng lẽ còn cản trở cán bộ đích hệ tiến bộ à? Lần này bổ nhiệm Cam Khả Tuệ cũng không thể không đồng ý.

Mặc dù bí thư khu ủy và khu trưởng đều là cấp chính xử, cấp bậc không tăng, nhưng thực tế là sự tiến bộ lớn, Cam Khả Tuệ mới hai sau đã kiếm được vị trí "ngon" nhất cấp huyện xử rồi, mấy năm nữa nhất định sẽ vào hàng ngũ cán bộ cao cấp.

Liễu Tuấn đưa Cam Khả Tuệ tới Nguyên Nam, ý đó phá rối rất rõ ràng.

Nhưng nếu Lưu Phi Bằng không đồng ý sẽ đắc tội với Hà Duyên An, khỏi phải nói tới chức vụ bản thân Hà Duyên An, cả Hà Vũ hệ đứng sau lưng bà thực lực càng hùng hậu, có thể tác động chính cục cả nước. Chỉ vì một chức bí thư khu ủy mà đi đắc tội với bà là không sáng suốt.

Chưa nói khiến cho Hà Duyên An ngả về phía Nghiêm Liễu hệ, đối đầu với bên đó. Chỉ cần ở chốn riêng tư bà nhớ kỹ " chuyện tốt" của hắn là đủ Lưu Phi Bằng đau đầu rồi.

Cho nên lệnh bổ nhiệm này được thông qua không có chút trở ngại nào, thậm chí không thảo luận ở ban bí thư, Lưu Phi Bằng trực tiếp chỉ thị phòng tổ chức tiến hành khảo sát cán bộ, rồi hạ công văn bổ nhiệm.

Liễu Tuấn đích thân đưa Cam Khả Tuệ tới Chu Khê nhậm chức.

Bí thư thành ủy Nguyên Nam là Ngô Hưng Bình đích thân dẫn tất cả lãnh đạo chính phó chức bốn ban của Nguyên Nam, đứng xếp hàng ở giao giới, đợi Liễu tỉnh trưởng và Hướng trưởng phòng.

Vốn bổ nhiệm một bí thư khu ủy không cần kinh động tới trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy, dù Cam Khả Tuệ thân phận đặc thù, lại điều động vượt thành phố, thì phòng tổ chức tỉnh phái một phó phòng đi là đủ thể diện. Nhưng Liễu Tuấn cũng tới, nếu đưa một vị phó phòng theo là không hiểu quy củ.

Đây là vấn đề thể diện của Liễu Tuấn rồi.

Kỳ thực Liễu Tuấn cũng thẳng thắn nói với Hướng Hà, lần này y tới Nguyên Nam chủ yếu không phải đưa Cam Khả Tuệ đi nhậm chức mà là sảo sát thực tế tình hình ô nhiễm của Nguyên An. Cho nên phòng tổ chức không cần để ý tới y, nên làm gì cứ làm việc nấy.

Hướng Hàm cười đáp:
- Nghe nói Nguyên Nam đang phố biến chế độ khảo sát hiệu quả của cán bộ lãnh đạo chủ yếu, tôi cũng muốn tới đó nghiên cứu một chút, vừa khéo cùng đường với tỉnh trưởng.

Hướng Hàm rất hiểu quy tắc quan trường.

Nếu tỉnh trưởng không phải đưa Cam Khả Tuệ đi nhậm chức, tôi cũng không phải, chẳng qua trùng hợp mà thôi.

Liễu tỉnh trưởng mỉm cười, vui vẻ đồng hành với Hướng Hàm.

Ngược lại chính chủ lại thấp thỏm không thôi.

Một thế trận chưa từng có, nếu không làm ăn ra gì ở Chu Khê thì hổ thẹn với sự tín nhiệm của "anh Liễu".

Một người thấp thỏm khác là Ngô Hưng Bình.

Ngô Hưng Bình làm bí thư Nguyên Nam chắc chắn cực kỳ hưng phấn, thăng quan chỉ là thứ yếu, quan trọng là rút khỏi cái ổ thị phi Ngọc Lan.

Thật tuyệt!

Sự thực đã chứng minh, đừng nói là thư ký của bí thư tỉnh ủy tiền nhiệm, có Liễu Tuấn ở đó, dù là chính bí thư tỉnh ủy không phải là có thể yên ổn.

Làm bí thư Nguyên Nam là trời cao biển rộng, vô ưu vô lo rồi.

Không ngờ Liễu tỉnh trưởng không chịu yên thân, lại nhắm vào Nguyên Nam rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc