TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

Trên một vùng đất đang khẩn trương thi công của khu Nam Than, có một đoàn người đầu đội mũ bảo hộ đi tới, đoàn người này xum quanh một người trẻ tuổi khí độ bất phàm, đứng ở bên nơi thi công, đưa tay chỉ trỏ.

Không có gì phải nghi ngờ người trẻ tuổi kia chính là đồng chí Liễu Tuấn mới được tuyển cử làm thị trưởng chính thức của thành phố Tiềm Châu.

Xúm quanh bên Liễu Tuấn ngoại trừ Cừu Dụng Chi, Vu Hoài Tín còn có một quan viên trên ba mươi tuổi, trông khá trầm ổn.

Vu Hoài Tín biết quan viên này tên Phan Tri Nhân, thư ký đầu tiên của Liễu thị trưởng, vừa được phái từ ủy ban thương mại quốc gia xuống làm bí thư khu Nam Than.

Phan Tri Nhân tới làm Vu Hoài Tín có chút tò mò, cũng có chút thân cận, vì nhìn qua Phan bí thư này cùng là một loại người giống mình, nói ra cũng bình thường, Liễu bí thư dùng thư ký tất nhiên có thiên về người đọc sách trẻ tuổi trầm ổn như bản thân.

Thời gian gần đây Liễu Tuấn liên tục xuất kích, cán bộ thân tín của Liễu hệ có nhiều dị động.

Trước tiên là Hoa Viễn Hàng điều tới Tiềm Châu làm phó cục công an, rõ ràng là muốn phân quyền trong tay Đổng Xương, xét thời gian Đồng Xương làm việc ở Tiềm Châu không ngắn. Hệ thống chính pháp, nhất là hệ thống công an toàn là thân tín của Đổng Xương, mà Đổng Xương lại do một tay Trì An Phong đề bạt lên, rõ ràng thể hiện ý tứ ngả về phía Hàn Húc.

Tầm quan trọng của hệ thống chính pháp là không cần phải nghi ngờ, nếu Đồng Xương đã chọn phe, Liễu Tuấn tất nhiên phải tước bớt quyền bính của hắn, với kinh nghiệm của Đổng Xương, thêm vào là cùng hệ với bí thư thành ủy, người bình thường bất kể thế nào cũng không đưa tới được tác dụng nói trên. Nhưng Hoa Viễn Hàng là ngoại lệ, vì sau lưng hắn là Hoa Quân Đình, trừ cái mác bí thư chính pháp ủy tỉnh có thể "dọa nạt" được rất nhiều người, Hoa Quân Đình có thể mượn danh nghĩa giao lưu trong nội bộ công an, đem nhiều cán bộ Hoa hệ trong hệ thống công an tới cục công an Tiềm Châu "hộ giá" cho Hoa Viễn Hàng.

Nội bộ bất ổn, Đổng Xương không phát huy được nhiều tác dụng nữa.

Vương Bác Siêu cũng được điều tới làm đội trưởng tổng đội trị an sở công an tỉnh, cấp bậc hành chính lên tới phó sở.

Còn về phần Lăng Nhã lên làm phó chủ nhiệm văn phòng chính phủ tỉnh, Vu Hoài Tín không tính vào cán bộ Liễu hệ, quan hệ giữa Liễu Tuấn và Lăng Nhã không phải là ai cũng biết, cho dù Liễu thị trưởng có quan hệ mật thiết với Lăng chủ nhiệm một chút, cũng là vì liên quan tới Hà Duyên An.

Tiếp đó là Vu Hoài Tín hắn cuối cùng được giải quyết đãi ngộ cấp phó sở, thêm vào cái danh chuyên viên điều tra nghiên cứu chính phủ thành phố.

Tiếp đó là Phan Tri Nhân điều tới khu Nam Than làm bí thư, còn Tiêu bí thư khu ủy trước có an bài chức vụ hợp lý khác.

Tiềm Châu có 9 khu cao tân, khu Nam Than là một trong hai khu sinh lợi, Tiêu bí thư được coi là cán bộ năng lực không tệ, nhưng trong mắt Liễu Tuấn chỉ là tương đối mà thôi. Khu Nam Than chiếm cứ vị trí quá quan trọng trong phương hướng chiến lược của Liễu Tuấn, y phải giao vào tay cán bộ có năng lực có thể tin tưởng.

Cừu Dụng Chi đã làm chỉ huy trưởng ban kiến thiết, Vu Hoài Tín cấp bậc không đủ, chỉ đành cho Phan Tri Nhân "nhảy dù" xuống.

Vốn làm như thế là khá phạm húy, nhưng Liễu Tuấn không để ý, bình thường Liễu Tuấn rất chúu ý quy củ. Nhưng khi gặp chuyện lớn, y vứt tuốt những thức gọi là quy tắc đó qua một bên.

Ngoài ra, nguyên phó chủ nhiệm ban quản lý khu Trường Hà làm bí thư huyện Ngọc Đông, các cán bộ Hà Duyên An để lại tỉnh A cũng được điều chỉnh tới vị trí quan trọng hơn, đa phần đều xuất phát từ kiến nghị của Thai Duy Thanh, Cù Hạo Cẩm và các lãnh đạo chủ yếu khác của tỉnh ủy đều không đề xuất ý kiến phản đối.

Vu Hoài Tín không biết trò này biến đổi ra sao, đoàn chừng liên quan tới việc Thai Duy Thanh tới bái phỏng Liễu Tuấn trong đêm, còn về vì sao Thai Duy Thanh hạ mình như thế, Vu Hoài Tín cũng lờ mờ đoán được chút manh mối, trong lòng cảm khái không thôi.

Chuyển cấp tỉnh thậm chí cao hơn, Vu Hoài Tin không dám tùy tiện đi suy đoán.

Liễu Tuấn thị sát khu công nghiệp tổng hợp ở khu Nam Than, nơi này hỗn loạn, trang thiết bị không đầy đủ, Liễu Tuấn liền quyết định cải tạo nâng cấp nói.

- Tri Nhân, cái khu này phải tăng tốc độ kiến thiết lên, tranh thủ sớm đưa vào sử dụng... Dung Chi, phương diện tại chính phải cung ứng kịp thời.

Liễu Tuấn ra lệnh.

Phan Tri Nhân và Cừu Dụng Chi liên tục gật đầu.

- Đi, qua bên kia xem xem...

Liễu Tuấn sải bước tiến tới, cả đoàn người líu ríu đi theo.

Chính vào lúc này điện thoại di động của Vu Hoài Tín vang lên, Vu Hoài Tín vừa nhìn số, vội ấn nút nghe:
- Xin chào Hàn bí thư! A, Liễu thị trưởng có ở đây, vâng... Thị trưởng , điện thoại của Hàn bí thư.

Vu Hoài Tín đưa điện thoại cho Liễu Tuấn.

- Chào bí thư.

Liễu Tuấn nói rất tùy ý.

Thời gian qua Liễu Tuấn điều chỉnh nhân sự trong thành phố ở phạm vi nhỏ, Hàn Dúc đều rất phối hợp, cơ bản không đưa ra dị nghị gì, có lẽ Cù Hạo Cẩm có chỉ thị với Hàn Húc, có lẽ vì Hàn Húc không chiếm được ưu thế ở văn phòng bí thu lẫn thường ủy, nên làm việc khá hạ mình.

Trong mắt người ngoài, Liễu thị trưởng và Hàn bí thư rất hòa hợp giống Lưu Huy và Trần Hướng Dương trước kia.

- Thị trưởng, ở khu Nam Than hả?

- Phải.

- A , thật khéo, tôi cũng đang muốn qua đó, thuận tiện có chuyện cần thương lượng với thị trưởng, sắp tới ngay đây.

- Được, tôi ở đây đợi bí thư.

Hàn Húc tới rất nhanh, chưa tới mười mấy phút sau đã tới nơi, đi theo xe Hàn Húc là một chiếc BMW, Liễu Tuấn suất lĩnh các cán bộ đứng nghiêm đón. Từ trong xe Hàn Húc ngoài hắn còn có một trung niên nam tử chừng 40, người tâm trung, da ngăm đen.

Người này có thể ngồi cùng xe với bí thư thành ủy, có thể thấy là khá có thân phận.

- Ha ha, thị trưởng! Giới thiệu với thị trưởng, đây là giám đốc Lạc Vĩ Phong của công ty liên hợp sắt thép Vĩ Phong! Ông Lạc, đây là thị trưởng của Tiềm Châu chúng tôi, đồng chí Liễu Tuấn.

Hàn Húc bắt tay Liễu Tuấn giới thiệu người đàn ông da ngăm đen kia.

- Chào giám đốc Lạc.

Liễu Tuấn khách khí bắt tay Lạc Vĩ Phong.

- Xin chào Liễu thị trưởng! Liễu thị trưởng thật là tuổi trẻ tài cao.

Lạc Vĩ Phong thấy Liễu Tuấn trẻ thế, rất ngạc nhiên.

Tiếp đó Hàn Húc lại giới thiệu đàm cán bộ Cừu Dụng Chi, Phan Tri Nhân. Lạc Vĩ Phong là khách do Hàn Húc đích thân đưa tới, tất nhiên ai nấy đều phải khách khí bắt tay chào hỏi.

- Hàn bí thư, Liễu thị trưởng, quý công ty đang tăng cường kiến thiết khu khoa học kỹ thuật phải không?

Lạc Vĩ Phong khá có phong độ, trước mặt bí thư thành ủy và thị trưởng mà không lạc xuống thế kém, ắt phải là nhân vật đã từng trải việc đời rồi.

Có điều Liễu Tuấn chưa bao giờ nghe tới công ty Vĩ Phong.

Cùng với việc kinh tế quốc gia tăng trưởng mạnh, nhu cầu các loại vật liệu xây dựng trên thị trường tăng lên theo từng ngày, có một khoảng thời gian, toàn quốc nổi lên phong trào luyện sắt thép. Không những mấy công ty sắt thép quốc hữu nổi tiếng tài sản tăng lên gấp bội, mà rất nhiều nhà đầu tư dân doanh cũng hùa vào "dòng lũ sắt thép" này, các loại công ty sắt thép mọc lên n hư nấm sau mưa, vàng thau lẫn lộn.

Phàm là ông chủ tham gia vào nghành sản xuất sắt thép này, ai cũng gia sản dồi dào. Chơi sắt thếp, không có gia sản trăm triệu, không thể nhúng tay vào, chẳng trách Lạc Vĩ Phong tràn trề tự tin. Khi đó có tài sản trăm triệu là ghê gớm lắm rồi.

- Ha ha, giám đốc Lạc, đây là khu kỹ thuật cao chúng tôi đang xây dựng. Giám đốc Lạc phải chăng có ý đầu tư?

Hàn Húc cười đáp, tựa hồ khá quen thuộc với giám đốc Lạc, nói chuyện rất tự nhiên.

- Nếu Hàn bí thư tới Tiềm Châu, lão Lạc tôi phải tới cổ vũ rồi, có điều Hàn bí thư , nếu muốn tôi tới đầu tư, thì khu công nghiệp này diện tích không đủ.
Lạc Vĩ Phong rất mạnh miệng.

Lời này nói ra làm mọi người có chút ngạc nhiên.

Phan Tri Nhân xen vào:
- Giám đốc Lạc, khu vực tổng hợp số một của chúng tôi diện tích hơn 3 km vuông đấy.

Phan Tri Nhân nhắc nhở một chút, nơi này theo kế hoạch có thể dung nạp hơn một trăm xí nghiệp, hiện giờ mới có trên ba mươi cái. Giám đốc Lạc nói không đủ diện tích, chẳng nhẽ ông ta muốn xây sân bay?

Lạc Vĩ Phong liếc nhìn Phan Tri Nhân mỉm cười không nói, mặt đầy vẻ xem thường. Hắn là khách do Hàn Húc đưa tới, không quen với tình thế Tiềm Châu lắm, trong các quan viên ở đây trừ Liễu Tuấn là không dám coi thường, còn những người khác không để vào mắt.

Hàn Húc nói với Liễu Tuấn:
- Thị trưởng, giám đốc Lạc muốn xây một khu công nghiệp sắt thép ở Tiềm Châu chúng ta, tổng quy mô đầu tư không dưới mười tỷ.

Hàn Húc nói ra câu này làm mọi người đưa mặt nhìn nhau, ngay cả Liễu Tuấn cũng lộ vẻ ngạc nhiên.

Mười tỷ.

Quả nhiên không thẹn do bí thư thành ủy giới thiệu, vừa lên tiếng là muốn đầu tư mười tỷ, nếu đúng là xây một khu công nghiệp sắp thép, thì diện tích nơi này không đủ.

Lạc Vĩ Phong mặt tỏ ra ngạo nghễ

Bình luận

Truyện đang đọc