TRÙNG SINH CHI NHA NỘI

Trong đại sảnh CLB Trường Thành, Liễu Tuấn và Hà Thắng Lợi đang ngồi hút thuốc, giám đốc CLB đứng bên cạnh bồi tiếp, trong lòng có chút tò mò, không biết vị khách nào đáng để hai người ngày ngồi đợi.

6strong5 phút, một chiếc Audi đen bóng xuất hiện ở cửa câu lạc bộ, Liễu Tuấn liền đứng dậy đi tới đón, Hà Thắng Lợi và giám đốc cũng đi theo, chỉ thấy từ trên xe đi xuống là phó bí thư tỉnh ủy, tình trưởng Giang Hán , Cao Trường Hoành.

Đây là lần thứ hai Cao Trường Hoành xuất hiện ở CLB Trường Thành, lần đầu tiên là hơn mười năm trước, nhận lời mời của Liễu Tuấn tới làm khách, đám phán chuyện khốn kiếp do Cao Tương Hoành gây ra.

Hà Thắng Lợi cũng thừa nhận Cao Trường Hoành là một nhân vật đáng nể, là một trong vài người trẻ tuổi kiệt xuất nhất. Đúng là xứng đáng để Liễu Tuấn đích thân chờ đón.

Có điều người từ ghế phụ lái của chiếc Audi xuống thì Hà Thắng Lợi chẳng ưa mấy, đó là Cao Nhị Cao Tương Hành. Giữa Hà Thắng Lợi và Cao Tương Hoành không thể nói là thế như nước với lửa, nhưng không có mấy thiện cảm, cài hai đều ngứa mắt với nhau.

- Cao tỉnh trưởng, hoan nghênh.
Liễu Tuấn bắt tay Cao Trường Hoành.

- Ha ha, làm phiền Liễu bí thư và Thắng Lợi phải đón tiếp, thật không dám nhận mà.
Cao Trường Hoành mặt tươi cười.

Hà đại thiếu gia không ưa Cao nhị thiếu gia, nhưng không dám thất lễ với Cao đại thiếu gia, tươi cười đi tới bắt tay nói:
- Cao tỉnh trưởng đại giá quang lâm là vinh dự của CLB chúng tôi.

Chính lúc hắn đang suy nghĩ xem có nên bắt tay Cao nhị không thì Liễu Tuấn chủ động đưa tay ra:
- Giám đốc Cao, hoan nghênh.

Cao nhị đâm ra hơi bối rối, vội bắt tay Liễu Tuấn, nặn ra nụ cười, khách khí vài câu.

Trong lòng Cao Tương Hoành, Liễu Tuấn hiện nay đã khác với Liễu Tuấn mới nhậm chức bí thư tỉnh ủy một năm trước, khi ấy trong lòng hắn vẫn chỉ coi Liễu Tuấn là Liễu tỉnh trưởng, hiện giờ y có khả năng vào cục chính trị, trở thành lãnh đạo của đảng và nhà nước rồi, Cao nhị nào còn dám có chút bất kính nào nữa.

Hơn nữa lần này Liễu Tuấn mời khách, chẳng những mời anh trai hắn, lại còn mời hắn, thế là nể mặt lắm rồi, Cao nhị lúc này bắt tay Liễu Tuấn, chỉ thấy Liễu nha nội làm hắn căm hận vô cùng tựa hồ cũng không đáng ghét lắm nữa.

Liễu Tuấn mới Cao Trường Hoành tới uống rượu, Hà Thắng Lợi còn còn thể hiểu được, nghe nói hiện giờ Cao Trường Hoành và Liễu Tuấn giữ sự nhất trí cao độ, giữa hai người có xu thế phát triển thành bạn bè. Đại hội Đảng toàn quốc sắp diễn ra, Liễu Tuấn và Cao Trường Hoành gặp mặt ăn cơm, hoàn toàn là điều nên làm, đó là thủ pháp xã giao thông thường của các chính trị gia bọn họ. Thế nhưng không biết vì sao lại đưa theo tên khốn đáng ghét Cao nhị kia.

Có điều nếu Liễu Tuấn đã chủ động bắt tay Cao nhị rồi, Hà Thắng Lợi không thể bỏ qua. Hắn có thể không nể mặt Cao Nhị, nhưng quyết không thể không nể mặt Liễu Tuấn.

- Ha ha, giám đốc Cao, lâu ngày không gặp, anh vẫn mảnh khảnh như vậy nhỉ...

Hà Thắng Lợi cười ha hả bắt tay Cao Tương Hoành, ngữ khí thăm hỏi hết sức khác lạ, tựa hồ đang châm chọc Cao Nhị tửu sắc quá độ nên người rỗng ruột rồi.

Hà Thẳng Lời lời ngoài ý trong, Cao Nhị sao không hiểu, liền đốp chát lại:
- Ha ha, Cám ơn Hà thiếu gia nhớ tới, tôi đâu giống như anh, anh là quan quân nghiêm chỉnh, mỗi ngày rèn luyện nên có sức khỏe tốt.

Hà thiếu gia anh cũng đừng chỉ biết nói tôi, thượng tá anh mỗi ngày ở trong quân doanh nổi mấy phút?

Ở trước mặt Liễu nha nội, Cao nhị tất nhiên có chút luống cuống, nhưng với người khác thì hoàn toàn khác. Cao nha nội đâu phải là ai cũng có thể xem thường.

Liễu Tuấn và Cao Trường Hoành tất nhiên không để ý hai người này dùng miệng lưỡi đá nhau, hàn huyên vài câu, Liễu Tuấn liền dần Cao Trường Hoành đi vào câu thang máy.

Clb Trường Thành cũng có bố trị phòng bao thiên nhiên giống khách sạn Thu Thủy, cho dù buổi tối các loại cây đã ngừng quang hợp, nhưng công nhân cho thêm chút Ôxi tinh khiết vào phòng, vừa đi vào bên trong liền cảm thấy khoan khoái vô cùng.

- Ừ, phòng bao này không tệ, Tương Hoành, câu lạc bộ của em có thể tham khảo nó.

Cao Trường Hoành gật đầu nói với em trai.

Kỳ thực Cao Tương Hoành cũng muốn học theo, nhưng không bỏ sĩ diện xuống được. Cao nhịn mà thèm vào bắt chước CLB Trường Thành với khách sạn Thu Thủy à? Hiện giờ anh trai đã nói thế, hắn liền gật đầu liên tục nhận lời ngay.

Hà Thắng Lợi bực bội một chút, đã mời hắn ăn cơm, lại bị hắn học trộm mất nghề rồi.

Trên bàn đã chuẩn bị sẵn thức ăn, không nhiều lắm, tám món ăn một món canh, nhưng đều tinh xảo khéo léo.

Liễu Tuấn gật đầu ra hiệu, cô phục vụ liền đi tới rót rượu cho mấy vị khấy.

Cao Trường Hoành chú ý thấy, lần này không phải uống Mao Đài mà là Ngũ Lương Dịch, xem ra Liễu Tuấn cũng tìm hiểu thói quen của hắn. Cao Trường Hoành kỳ thực không có sở thích đặc biệt nào với rượu trắng, nhưng Cao lão gia tử và Cao Kính Chương uống Ngũ Lương Dịch, nên tất nhiên hắn bị ảnh hưởng.

Cao Trường Hoành biết thường ngày Liễu Tuấn chỉ uống Mao Đài, hôm nay phá lệ, tất nhiên và vì hắn rồi.

- Mời Cao tỉnh trưởng.

Liễu Tuấn đứng dậy nâng chén nói.

Bốn chén rượu nhỏ khẽ chạm vào nhau, bắn ra vài giọt rượu.

- Giám đốc Cao, thủy tạ của CLB Quảng An rất đặc sắc, tôi nghĩ Thắng Lợi nên học tập theo, bổ xung lẫn nhau mà, giám đốc Cao sẽ không giấu làm của riêng chứ?

Uống hai chén rượu, Liễu Tuấn cười nói.

Cao Tương Hoành giật mình, trong thời gian ngắn không nắm được dụng ý của Liễu Tuấn, câu này sao nghe như muốn hắn và Hà Thắng Lợi "bắt tay hợp tác". Nhà họ Cao và nhà họ Hà đều là thế gia vọng tộc số một của thủ đô, hai vị công tử không ưa gì nhau, là điều giới hoàn khố biết hết cả. Hiện giờ đột nhiên Liễu Tuấn muốn bọn họ giảng hòa, Cao nhị không dễ quyết định.

Đừng nói hắn, cả Hà Thắng Lợi cũng chẳng hiểu ra sao, nhưng Hà Thắng Lợi biết một điều, Liễu Tuấn bảo mình làm thế là có lý do, liền cười nói:
- Giám đốc Cao đâu phải người hẹp hòi như thế, phải không giám đốc Cao? Hôm khác tôi nhất định tới bái phỏng, tham quan bố cục của thủy tạ CLB Quảng An.

Thế này Cao Nhị biết mình không thể do dự nữa, lập tức nói:
- Ha ha, không dám nhận tham quan, Hà thiếu gia muốn tới chỗ tôi, tôi hết sức hoan nghênh, bất kể là anh tới lúc nào cũng là vị khách tôn quý nhất của câu lạc bộ chúng tôi! Ha ha... Chẳng phải Liễu bí thư nói chúng ta học tập nhau sao.

Nói hết câu, Cao Tương Hoành liếc nhìn anh trai, thấy Cao Trường Hoành mỉm cười gật đầu, tựa hồ hài lòng với câu trả lời của hắn. Cao Nhị mới yên tâm.

Xem ra tin đồn có thật, anh trai muốn bắt tay hợp tác với Liễu Tuấn rồi. Nếu không Liễu Tuấn dù có mời anh trai hắn ăn cơm, chũng chẳng tiện thể mời thêm hắn. Cao Tương Hoành biết mình chẳng có thể diện lớn như thế.

Liễu Tuấn còn dặn Hà Thắng Lợi qua lại nhiều hơn với mình, sau này mọi người đều là bạn rồi. Những nhân vật chính trị này làm việc luôn với mục tiêu rõ ràng, không giống đám hoàn khố, thích làm gì thì làm quan trọng là phải cao hứng.

Có thể cùng Hà Thắng Lợi biến can qua thành ngọc thạch, cũng chẳng phải là chuyện xấu. Nhất là sau này không bị Liễu Tuấn "chú ý" nữa, Cao nhị càng yên tâm. Nghĩ nhi thế, hắn liền trở nên cao hứng, chủ động mời rượu Liễu Tuấn và Hà Thắng Lợi, cả hai đều uống cạn.

Mọi người nói chuyện cười đùa, nhắc tới mấy việc thú vị xảy ra gần đây.

Hà Thắng Lợi và Cao nhị thiếu gia đều rất tự giác ngậm miệng không nhắc tới chuyện chính trị, cũng chẳng phải là sợ hai người kia trách. Quan trọng là hai vị đó hiện giờ đều là nhân vật đứng trên đỉnh quyền lực rồi, nói chuyện chính trị với họ, không khéo lòi cái dốt ra.

Bữa cơm diễn ra rất vui vẻ.

Thấy Liễu Tuấn và Cao Trường Hoành đều đặt đũa xuống, Hà Thắng Lợi liền nói:
- Cao nhị thiếu gia, đi nào, chúng ta đi xông hơi thả lỏng một chút.

Cao Tương Hoành biết cho dù Liễu Tuấn có muốn hắn và Hà Thắng Lợi chuyển thù thành bạn cũng không cần mời hai anh em hắn tới uống rượu, gọi điện với anh hắn, nhắc tới một câu, hắn không dám không nghe.

- Ha ha, được, chúng ta đi thôi. Anh, Liễu bí thư, cả hai cứ thong thả nói chuyện, chúng tôi đi trước.
Cao Tương Hoành nói.

Hai người còn lại đều gật đầu.

Hà đại thiếu gia và Cao nhị thiếu gia choàng vai bá cố, cứ như anh em ruột thịt, cười đùa rời đi. Hà Thắng Lợi còn không quên ra hiệu cho phục vụ, trong phòng bao chỉ còn lại hai vị quan lớn một phương.

Hai người rời bàn ăn ngồi xuống ghế sô pha.

Liễu Tuấn mời Cao Trường Hoành một điếu thuốc:
- Cao tỉnh trưởng, tỉnh Giang Hán tiến hành bình ổn nhà đất, tiến hành thật thuận lợi, trên mạng khen ngợi không ngớt.

- Đúng thế La bí thư khá tán thành phương án này của tôi, ủng hộ rất nhiều.

La bí thư tất nhiên là bí thư tỉnh ủy Giang Hán, giao tình rất sâu với Cao Kính Chương, Liễu Tuấn đã gặp ngày mừng thọ Cao lão gia tử.

Hiện giờ xem ra phản ứng của quần chúng không tjê, nhưng một số lãnh đạo thành phố còn có chút nhận thức chưa đúng. Quan trọng phải tìm ra được nguồn tài chính khác thì chuyện này mới duy trì được.

Cao Tương Hoành nói.

Có thể thấy trong quá trình thi hành chính sách này, Cao Trường Hoành cũng gặp không ít lực cản, với quyền uy vô thượng của Liễu Tuấn ở tỉnh A còn có tiếng phán đối nữa là.

Chuyện này cũng hợp lý thôi.

Bình luận

Truyện đang đọc